Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đặng Khả Nhi sau khi đã làm xong điểm tâm sáng, vô cùng hài lòng những món ăn đầy đủ mỹ vị trên bàn. Ngẩng đầu lên nhìn cầu thang không một bóng người, cô có chút chần chờ. Lúc này Mạc Tử Đằng cũng đã thường xuyên trở về nhà, Tường Vi Uyển dần trở nên có hơi người, những bông hoa Tử Vi trắng tinh khiết cũng gần đến mùa nở rộ.
Đang chìm trong suy nghĩ có nên lên gọi hắn xuống hay không thì bóng dáng hắn liền xuất hiện tại đầu cầu thang. Dáng vẻ tiêu sái mà anh tuấn của hắn vừa đi vừa khoác áo lên, mười phần nam tính, vạn phần cuốn hút quyến rũ. Đặng Khả Nhi đứng lên, ánh mắt khóa chặt vào hắn: " Anh dùng bữa trước khi đi nhé?"
Mạc Tử Đằng nhìn cô, cái gật đầu của hắn khiến cô cười tươi như nở hoa. Trong phút chốc cô dọn hết đồ ăn lên bày trước mặt hắn, ngay một khắc hận không thể hiến dâng cả mình cho hắn. Hắn ngồi xuống, chậm rãi dùng đũa gấp thức ăn.
Mạc Tử Đằng im lặng dùng bữa, mùi thơm thanh đạm đủ mùi hòa tan vào cổ họng, ánh mắt hắn vì thế trở nên nhu hòa không ít, trong lòng tán thưởng tài nghệ phong phú của cô. Đặng Khả Nhi ngồi nhìn hắn ăn không mà cũng cảm thấy đủ no, xung quanh cô như tỏa ra tình quang. Cái người họ Mạc này như muốn giết cô mà không cần dùng đao, ngay cả tướng ăn cũng đủ tao nhã câu hớp hồn người a!
Không lâu sau, hắn trầm thấp nói " Xong rồi " với cô. Đặng Khả Nhi thần hồn, thất thố trước mặt hắn, ngượng ngùng nở nụ cười. Hắn không nói gì chỉ lẳng lặng rời đi. Cô giương mắt to mà nhìn đăm đăm bóng lưng kiêu ngạo cường tráng của hắn, trong lòng như được rót mật, vui vẻ không thôi.
Có lẽ khoảng cách giữa họ dần dần gần nhau lại hay không?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Trì Nhược Liên kiêu hãnh gỡ xuống cặp kính mát sang trọng ưu nhã, ánh mắt sắc bén đảo nhẹ xung quanh. Nhận thấy ánh mắt ngưỡng mộ cùng ganh tị hướng đến mình không ít, cô ta ngạo mạn nhếch môi. Bây giờ khắp nơi tin tức, báo chí đều là hình cô, giữa chốn đô thị phồn hoa này có ai không biết cô đã trở thành minh tinh hạng nhất, Trì Nhược Liên?
Phóng viên nhìn thấy cô ta như vừa vớ được hố vàng, nhào đến nhanh như tên, người người chen chút đưa micro đến trước mặt cô ta, muốn cô ta trả lời mình trước. Trì Nhược Liên khinh thường nhìn đám chuột nhắc vì bữa cơm mà như liều mạng lao đến, ra hiệu bảo an ngăn chặn. Bọn họ như không chịu thua, lòng kiên trì ít ai có được vẫn kháng cự, máy ảnh, loa và cả micro dí sát gần nát khuôn mặt yêu kiều của cô ta.
"Cô Trì, có thể cho chúng tôi biết vì sao cô nhanh chóng đăng ngôi không?"
"Trì tiểu thư, cô là đang quen đại gia nên sự nghiệp nhanh chóng thăng tiến sao?"
Những câu hỏi không riêng tư như được đám chuột bới móc lên, Trì Nhược Liên không tin được, tức giận nhìn chằm chằm như muốn giết chết đám nhãi này. Cô có thể kiện đám phóng viên này vũ nhục đại minh tinh không?
Đang định lên tiếng phản bác thì trông chiếc xe Audi quen thuộc từ xa, cô ta vội vàng thoát ra ma trận của đám phóng viên, nhanh chóng bước đến và leo lên xe. Bọn họ nhìn thấy một màn này, đôi mắt sáng rực, nhanh tay chụp lại những khoảnh khắc đáng giá ngàn vàng, hận không thể lập tức biết được khuôn mặt chủ nhân chiếc xe sang trọng đó.