Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi xem buổi hòa nhạc xong...
Các sao lại trở về ktx để nghỉ ngơi giữ sức cho trận thi đấu ngày mai...
Thế nên 10h là phòng nào phòng nấy tắt điện đi ngủ hết trơn rồi... (au: ta cũng đi ngủ đây!)
Riêng Thiên Tuyết thì ở chung phòng với Ma Kết-Kim Ngưu...vì bé chỉ muốn ở cạnh ba mẹ mình thôi.
--------------------------- phân cách không gian ----------------------------
Tại 1 nơi nào đó...
-Khốn kiếp!!! 'đấm nứt tường'...
-Đại ca bớt giận a!
-Tam đệ...chẳng lẽ không có cách nào sao? Chẳng lẽ ta lại không bằng Nhị đệ?
-Nhị ca có tố chất lãnh đạo hơn nữa cũng rất tài giỏi...cả đất nước này đều không phủ nhận! Ngay từ nhỏ Nhị ca đã là 1 thiên tài xuất chúng! Vậy nên...
-Nên Nhị đệ xứng đáng với ngôi vị hơn ta sao? 'Nắm tay thành quyền'...
-Đều là do Phụ hoàng quyết định, đệ chỉ sợ ông ấy sẽ truyền ngôi cho Nhị ca...
-Nhưng rõ ràng Nhị đệ đã bỏ đi từ lâu rồi cơ mà? Nhị đệ vốn dĩ chẳng thèm quan tâm đến đất nước này cũng như là ngôi vị! Thử hỏi 1 người như vậy làm sao xứng đáng đây?
-Đại ca, nếu như chính Nhị ca nói lời từ bỏ thì Phụ hoàng có lẽ sẽ xem xét lại không chừng!
-Tam đệ, đệ nói có lý đấy! Nhưng tung tích của Nhị đệ mấy trăm năm nay đều rất "mờ mịt"...cho dù là về thăm Phụ hoàng và Từ phi... (au: mẹ của Xử ca đấy!)... thì cũng không ai biết cả!
-Đệ nghe nói Lục đệ đã tìm ra Nhị ca rồi đó ạ!
-Vậy Nhị đệ đang ở đâu?
-Hình như Nhị ca đang học tại trường Magic thành phố Y nước Z đó, Đại ca!
-Hả...Nhị đệ mà cũng phải đi học á? (au: haha!)
-Đệ nghe tin ấy cũng rất bất ngờ, nhưng đúng là sự thật đấy ạ!
-Vậy chúng ta mau đến đó bắt Nhị đệ về!
-Dạ để đệ kêu gọi mấy đệ khác đi cùng! Bắt cho chắc ạ! (au: ta không hiểu các vị hoàng tử của đất nước này thật là có "thâm thù đại hận" gì với nhau hay không, mà sao đoàn kết thế? Chỉ để bắt Xử Nữ về mà "hao tâm tốn sức" đến như vậy!)
-------------------------- phân cách không gian ----------------------------
...Tại 1 nơi khác "hắc ám và âm u" hơn rất nhiều...
Có một người đàn ông đang trút giận lên tường... (tường: sao em lại phải khổ như thế?)
-Thật không ngờ! Vũ Linh Nhu chết tiệt! Bà ta thế mà lại có dã tâm muốn chiếm đoạt Ngọc Thạch Ngàn Năm!
-Dạ...nhưng cả gia đình bà ta đã bị nhà vua nước J xét xử vì tội giết hại và ngược đãi con gái của Công tước đó, thưa Quỷ đại nhân!
-Hahaha...hay hay lắm! Đó đúng là kết quả dành cho những kẻ phản bội!
-Vậy chúng ta khi nào thì sẽ bắt đầu kế hoạch thao túng thế giới và toàn bộ vũ trụ này thưa ngài?
-Cứ từ từ đã...Quái Ngôn chưa ra tay chúng ta vẫn phải đợi! Để diệt trừ lão...
-Nhưng thuộc hạ chỉ sợ...nếu 3 vị đại nhân kia biết được ngài và Quái đại nhân có dã tâm này thì sẽ nhất quyết ngăn cản thôi ạ!
-Hứ...bọn chúng nghĩ ta sợ bọn chúng chắc! Đặc biệt là cái lão Tu La Phùng Thiên kia...nói cái gì mà xây dựng nền hòa bình thế giới cho cả 2 bên bóng tối và ánh sáng! Ta thấy lão ý là người nguy hiểm và dã tâm nhất thì có!
-Dạ dạ Quỷ đại nhân nói chí phải!
-Chính vì thế lần này ta quyết giết sạch hết đám đó luôn! Để không ai có thể ngăn cản ta trở thành bá chủ...hahaha! (au: nơi này nguy hiểm quá! Chuồn thôi!)
----------------------------- phân cách không gian --------------------------
...Tại 1 nơi khác cũng "hắc ám và âm u" không kém nơi vừa rồi... (au: oái!)
-Lão hồ ly Quỷ Mặc Tâm này nghĩ ta không đoán được ý đồ của lão sao? Nghĩ ta ngu lắm chắc...há há!
-Dạ thưa nghĩa phụ vậy bây giờ chúng ta phải làm sao ạ?
-Hiện giờ chắc chắn lão Quỷ kia đang chờ ta sa lưới...vậy thì ta cứ "tương kết tựu kế" để lão bị 3 tên kia trừng trị vì tội dám phản lại lời thề "không được làm gián đoạn nền hòa bình nhân loại"! Đến lúc đó hả...ta sẽ giết hết bọn chúng để xem còn ai có thể ngăn cản ta được nữa không đây...há há há! (au: ta không sợ ông làm bá chủ cả vũ trụ "vì ta là tg của truyện này"...mà ta sợ điệu cười của ông đấy, Quái Ngôn à!)
-Nghĩa phụ...người thực sự muốn làm bá chủ cả vũ trụ sao? Người thực không hối hận ạ?
-Con trai! Dù con không phải con ruột của ta...nhưng ta vẫn luôn thương yêu con không phải sao? Sau này khi ta chết đi, con...sẽ là người kế thừa sự nghiệp mà ta để lại! Con không muốn à?
-Dạ con sẽ luôn trung thành với nghĩa phụ cho dù có chuyện gì xảy ra! Chỉ cần nghĩa phụ muốn con nhất quyết không từ! ' quỳ xuống cung kính'...
-Đứng dậy đi con trai! Ta hiểu tấm lòng của con mà! Hãy cố gắng thêm 1 thời gian nữa thôi! Ngày mà chúng ta tập hợp đủ 12 viên Ngọc Thạch thì đó sẽ là ngày thế giới này diệt vong! VÀ TA SẼ TRỞ THÀNH BÁ CHỦ CỦA CẢ VŨ TRỤ BAO LA RỘNG LỚN NÀY...HÁ HÁ HÁ! (au: ta chạy tiếp đây...điệu cười của ông này khủng khiếp quá!)
-------------------------- phân cách không gian --------------------------
...Tại 1 nơi khác...
Đây có thể gọi là tiên cảnh...bởi lẽ vạn vật đều ôn hòa. Những rặng đào nở hoa hồng rực cả 1 bầu trời. Dòng sông uốn lượn quanh co chảy chậm rãi. Chim chóc muôn thú hót líu lo... (au: thôi ta vào đề luôn nhá!)
Ở bên cạnh 1 gốc đào thụ to lớn có 3 người đang ngồi đó nói chuyện...
-Dạo này ta cảm thấy bất an quá, Yêu đại nhân_Ma đại nhân!
-Tu La đại nhân bất an chuyện gì vậy?_Yêu đại nhân hỏi
-Ta cảm giác thế giới lại sắp sửa có sóng gió rồi đây!
-Sao Tu La đại nhân lại nghĩ thế?_Ma đại nhân cũng thắc mắc
-Haizzz...ta không biết...ta chỉ là cảm thấy vậy thôi!
-Vậy theo Tu La đại nhân sóng gió lần này so với 2000 năm về trước thì thế nào?_Yêu đại nhân
-Ta cảm thấy nó không đơn giản như 2000 năm về trước!_Tu La Phùng Thiên thở dài
-2000 năm trước là do chúng ta vẫn còn ngông cuồng không hiểu chuyện! Cứ nhất quyết muốn làm bá chủ thế giới này...nên mới dẫn đến sự việc đáng tiếc!_Ma đại nhân buồn bã
-Nhưng lần này ta cảm thấy là ai đó có dã tâm muốn tiếp diễn lại lịch sử của chúng ta đấy!_Tu La Phùng Thiên đăm chiêu
-Ai lại muốn như vậy chứ?_Yêu đại nhân
-Mặc kệ đó là ai! Lần này chúng ta nhất quyết phải ngăn cản!_Tu La Phùng Thiên quả quyết
-Ta cũng không muốn phải nhìn thấy cảnh biệt ly của họ 1 lần nào nữa đâu...haizzz!_Ma đại nhân thở dài
-Ý Ma đại nhân là 12 con người nắm giữ sức mạnh của Ngọc Thạch Ngàn Năm a?_Yêu đại nhân
-Đúng vậy! Họ là những con người đã được gắn kết rất chẽ...và cũng là con của Thượng đế ban xuống để bảo vệ hành tinh này!_Ma đại nhân
-Nhớ lúc trước để ngăn cản chúng ta...họ đã phải hi sinh rất nhiều! Đó là những con người vô cùng kiên cường!_Tu La Phùng Thiên
-Chính sự kiên cường đó đã khiến cho chúng ta cảm động còn gì?_Ma đại nhân
-Lần này chúng ta sẽ tiếp tục công việc của họ a! Ta thật sự rất khâm phục tình yêu và tình bạn của họ! Ước gì ta cũng có 1 tình yêu đẹp như thế!_Yêu đại nhân mơ mộng
-Thôi đi bà cô! Già như vậy rồi còn tình với chả yêu!_Ma đại nhân bất mãn
-Nè...kệ ta đi! Nhìn ta vậy thôi chứ vẫn còn "tâm hồn trẻ thơ" lắm nha!_Yêu đại nhân bĩu môi (au: vâng hẳn là "tâm hồn trẻ thơ"!)
Tu La Phùng Thiên và Ma đại nhân =.=...
-Mà ta nghe nói họ lại được đầu thai rồi đấy!_Tu La Phùng Thiên nhớ ra
-Thật thế sao?_Yêu đại nhân vui mừng
-Lần này chúng ta sẽ bảo vệ cho họ! Dù sao thì 2000 năm nay ta vẫn luôn tự dằn vặt bản thân chỉ vì chuyện ngày trước!_Ma đại nhân nghẹn ngào
-Ta cũng vậy! Biết đâu ta sẽ tìm được tình yêu của mình qua lần này thì sao?_Yêu đại nhân mừng rỡ
Tu La Phùng Thiên và Ma đại nhân... (au: xem ra các sao của chúng ta lại có "hậu thuẫn vững chãi" rồi ha!)
--------------------------- phân cách thời gian -----------------------
...Sáng hôm sau 5h30' tại ktx lớp S...
-Anh Yết không ngủ được sao ạ?
Thiên Yết đang luyện kiếm ngoài vườn nghe tiếng gọi liền quay lại...
-Tuyết nhi à, sao dậy sớm thế em?_Thiên Yết hỏi
-Thiên Tuyết chạy ra ngồi cạnh anh: dạ...em muốn dậy để đi khám phá xung quanh đây ạ!
-Thiên Yết cười xoa đầu Thiên Tuyết: vậy sao, ham học hỏi thế là tốt đấy! À...mà Ma Kết và Kim Ngưu đâu...họ không dậy cùng em à, Tuyết nhi?
-Thiên Tuyết cười mờ ám: dạ em để cho 2 người họ có thời gian riêng tư bên nhau đó anh! Nên giờ ba mẹ em vẫn còn ôm nhau ngủ rất say sưa a! (au: ta cho nhóc ngàn vote trái tim luôn!)
-Thiên Yết cười: Tuyết nhi còn bé mà đã thông minh như vậy rồi thì sau này các anh chị và ba mẹ em phải sống sao đây?
-Thiên Tuyết quả quyết: em chắc chắn sẽ trở thành 1 người tài giỏi để giúp đỡ cho mọi người! Sau này lớn lên em sẽ làm nhiều việc có ích cho hành tinh này ạ!
-Ừ...Tuyết nhi chắc chắn sẽ làm được thôi!
-Anh Yết có yêu chị Giải như ba em yêu mẹ em không anh? (au: nào nào!)
-Tình yêu của anh lớn hơn bất cứ thứ gì...nó có sức mạnh nuốt chửng tất cả!
-Ồ...nó thật là to lớn và kì diệu a!
-Đúng vậy!
-A...mà anh ơi! Sao hôm qua cô giáo của các anh chị và ba mẹ bảo hôm nay có cuộc thi gì ấy nhỉ?
-Đó là vòng đấu loại cuối cùng để tìm ra được trường sẽ giữ vị trí thứ nhất hành tinh này!
-Vậy là nó rất quan trọng ạ!
-Ừ.
-Thế thì em sẽ học được rất nhiều phép thuật mới từ những người tham gia a :D!
-Em có khả năng đó sao?_Thiên Yết bất ngờ
-Dạ anh nhìn nhé... 'Thiên Tuyết đứng dậy dùng kinh công bay vút lên mái nhà, rồi lại đáp xuống đất' ...Đó anh! Em đã học được từ ba mẹ và các anh chị hôm qua đấy! (au: đáng sợ quá! Nó đúng là quái vật a!)
Thiên Yết đứng hình không tin vào mắt mình...
-Thiên Tuyết đưa tay lên trước mặt anh, cua qua cua lại: anh Yết?
Thiên Yết vẫn đứng hình...
-Anh Yết ơi?
...
-Anh Yết ới ơi?
-Ơ...hả...hả?_Thiên Yết đã hoàn hồn
-Anh sao thế ạ?
-Tuyết nhi à?
-Dạ anh!
-Em...đừng vội nói cho ba mẹ và các anh chị khác biết tài năng này của em nha!
-Tại sao ạ anh?
-Đợi đến khi em vận dụng được nhiều và tốt thì hẵn sử dụng chúng nghe chưa? Nếu không những kẻ có dã tâm đen tối sẽ muốn bắt em đó! Và ba mẹ cùng các anh chị sẽ rất lo lắng a!
-Dạ em hiểu rồi, anh Yết! Em sẽ cố gắng học thật tốt rồi mới sử dụng chúng ạ!
-Ừ...chúng ta vào nhà gọi mọi người dậy để chuẩn bị cho buổi thi đấu hôm nay nhé, Tuyết nhi?
-Vâng anh Yết!
Và 2 người họ thi nhau đi đánh thức các sao khác dậy mặc dù chưa đến 6h sáng ...