Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từng cơn gió biển lồng lộng thổi lùa vào mái tóc ngắn người con gái đứng trên boong tàu, mang theo hơi thở của biển đêm, mơn man lưu luyến trên gương mặt tinh tế mang chút lạnh lùng của người thiếu nữ. Không lộng lẫy xa hoa, chỉ lặng lặng đứng đó, dáng người mảnh khảnh của cô tựa như hòa với thiên nhiên làm một. Sự tương đồng về màu sắc của bóng đêm và bộ quần áo da bó sát cô đang mặc khiến cho người ta chợt nảy sinh ra ảo giác rằng, người con gái đó đang dần tan biến vào màn đêm đen đặc.
- Không thấy cậu đâu, thì ra là ở đây_ Sư Tử từ đằng sau bước tới, nhẹ nhàng đứng bên cạnh cô, tựa mình vào lan can, thưởng thức gió đêm.
- Muốn ra ngoài hít thở không khí một chút_ Bạch Dương nhắm mắt, chuyên tâm cảm nhận cảm giác thoải mái mà làn gió mát mang lại.
- Không thích như vậy sao ?_ Sư Tử cười khẽ, từ trong áo da rút ra một bao thuốc, hờ hững châm lửa.
- Trong đó hơi ngột ngạt_ Bạch Dương khẽ nhíu mày_ Nếu biết trước sẽ chán như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không đi theo cậu.
- Cậu phải làm quen thôi, vì sau này tôi sẽ thường xuyên dẫn cậu đến những nơi như vậy, cho cậu mở mang chút kiến thức_ Nhìn ra được Bạch Dương là một cô gái mạnh mẽ, gan dạ, lại có tố chất, cậu nhất định sẽ đào tạo cô trở thành cánh tay đắc lực mang bên mình. Vụ giao dịch buôn bán vũ khí hôm nay, chỉ là khởi đầu.
- Đối với chuyện làm ăn của nhà cậu, tôi không có hứng thú_ Bạch Dương quay đầu, nhấc chân rời khỏi.
- Khoan đã !
- Có chuyện gì ?_ Bạch Dương xoay người lại, đối mặt với Sư Tử.
Gió biển thổi tung bay mái tóc màu bạch kim của cậu, trông có chút rối loạn, cũng có chút hoang dã, thật sự là rất quyến rũ. Đến Bạch Dương cũng phải công nhận góc nghiêng của Sư Tử rất đẹp.
- Thế cậu có hứng thú với hắc đạo, có muốn gia nhập tổ chức của tôi ?
- Tôi cần chút thời gian suy nghĩ...
Đoàng !
Tiếng súng nổ bất chợt vang lên làm Bạch Dương giật mình lùi về phía sau một bước.
- Đại ca, không xong rồi !_ Một tên đàn em của Sư Tử hớt hải chạy đến.
- Xảy ra chuyện gì ?
- Vừa nãy tên Long hổ đòi thêm 2% lợi nhuận, thằng Du vừa lên tiếng phản đối thì bị thủ hạ của hắn bắn một phát vào cánh tay. Hiện giờ anh em chúng ta đang giao chiến với người của chúng.
- Hừ, thực sự là dám không nể mặt ta ! Mau gọi Tiêu Chiến mang thêm người đến đây_ Sư Tử gầm lên giận dữ, ném điếu thuốc xuống biển, quay đầu dặn dò_Bảo vệ cho tốt cô gái này.
- Dạ, em biết rồi !
- Sư Tử, nhớ cẩn thận !_Bạch Dương biết, việc làm ăn trong giới xã hội đen xảy ra tranh chấp là chuyện đương nhiên, hy vọng Sư Tử có thể giải quyết ổn thỏa, cũng hy vọng cậu ta an toàn.
Sư Tử gật đầu một cái, sải chân dài chạy vội tới phòng bar ứng cứu cho đàn em.
- Chết tiệt ! Kẻ nào chán sống ??!!_ Rút súng bên hông, Sư Tử liền vọt vào, giọng nói lạnh lẽo mà uy nghiêm khiến mọi người dừng động tác lại.
- Sư Tử, cuối cùng cậu cũng trở lại, cậu xem, là người của cậu mạo phạm chúng tôi trước, tôi chỉ cho chúng một bài học nho nhỏ_Long hổ ưỡn cái bụng mỡ ngồi trên ghế, chân dẫm lên lưng Tiểu Du, bộ dáng hả hê.
- Thả nó ra ! Nếu không thì đừng trách tôi không khách khí_ Sư Tử chĩa súng về phía Long hổ gằn giọng, ngay lập tức,hai ba thuộc hạ của ông ta dí súng vào người cậu.
- Bình tĩnh, cậu đừng có vì một thằng nhãi mà làm hỏng việc_ Long hổ cười khẩy, miệng vãn phì phèo điếu thuốc, nhe hàm răng ố vàng ra cười một cách nham nhở.
- Ông đả thương người của tôi, chính là không coi tôi ra gì ?_ Sư Tử cất súng, bình tĩnh ngồi xuống ghế đàm phán.
- Những kẻ xâm phạm lợi ích của ta, đều phải nhận bài học xứng đáng_Lời này hắn ngoài mặt là nói Tiểu Du nhung thực ra là cảnh cáo Sư Tử.
- Điều kiện ông vừa đưa ra, không thể. Đó đã là nhân nhượng cuối cùng của tôi rồi_Sư Tử ngoài mặt bình tĩnh nhưng bên trong lại căm hận khi nhìn thấy đàn em bị hại mà không làm được gì.
- Nói thật, lô hàng đó lợi nhuận cao như vậy, chia cho tôi 2% thì có là gì so với các người. Đôi bên cùng có lợi !_ Long hổ hừ mạnh một tiếng, nếu không phải nể mặt Thái gia thì một người làm mưa làm gió trong giới hắc bang như ông ta mà phải tốn thời gian ngồi đây mà cò kè với một thằng nhãi còn kém tuổi con ông ta ư ? Ông ta tỏ thái độ bực bội, bắt đầu mất kiên nhẫn rồi.
- 2% ? Tính ra cũng khoảng 20 triệu đô, ông cắn cũng lớn quá nhỉ ?
- Sao nào ? Cậu là không muốn hợp tác ?_Long hổ tay bóp nát điếu thuốc, chân gia tăng thêm chút lực.
- Ông cũng đừng quên, thời của ông đã hết, giới hắc đạo bây giờ do Thái gia làm chủ. Cho ông một cơ hội kiếm cơm mà cũng không biết thỏa mãn_ Sư Tử nghiêng người về phía sau, nụ cười đầy tự tin, tuy trên biển không phải địa bàn của cậu nhưng người cậu mang theo đến đây không ít, cậu không tin ông ta có thể làm gì được cậu.
- Cút !_ Long hổ bực bội, đá Tiểu Du văng ra xa.
Mấy thuộc hạ của Sư Tử lập tức chạy tới đỡ cậu ta mang đi băng bó.
- Sư Tử, cậu đừng quên ta đã một thời làm mưa làm gió trên giang hồ, tuy bây giờ không còn như trước nhưng địa vị của ta cũng phải khiến người ta kính nể ba phần, cái danh "Long hổ" nãy cũng không phải là cái danh hão !_ Hắn nhả ra một làn khói, cười lạnh_ Cậu còn trẻ, đương nhiên là chưa được tận mắt chứng kiến thủ đoạn cảu ta tàn nhẫn cơ nào.
- Thái gia được địa vị như ngày hôm nay, không chỉ là thực lực mà đến độ tàn nhẫn và máu lạnh cũng hơn ông. Ông nói xem, một phi vụ làm ăn như này, tại sao chú tôi lại không ra mặt chứ ?_ Sư Tử nụ cười càng sâu, xem đi, một người hết thời như ông chúng tôi cũng chỉ coi là cái bao tải rách, không đáng cho chú tôi để vào mắt. Còn nếu, ông coi vụ làm ăn này quan trọng mà chú tôi đã để tôi ra mặt thì chứng tỏ tôi phải có khả năng.
- Các người ! Đừng có khinh người quá đáng !_ Long hổ thực sự giận giữ, gã đứng lên, sắc mặt hằm hè khiến người khác run sợ.
Nhưng Sư Tử là ai chứ, cũng đâu phải thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch, lăn lội bao lâu, có hạng người nào mà cậu chưa gặp ? Muốn dọa cậu, cũng đừng mơ.
Sư Tử đứng lên, thân hình cao lớn mà rắn chắc khiến cho cậu có thêm vài phần lợi thế, cậu đưa mắt nhìn ông ta từ trên xuống:
- Xem ra chú Long không muốn hợp tác nữa rồi.
- Đúng ! Để tao xem chúng mày tìm được đối tác nào tốt hơn tao, xem mày ăn nói thế nào với chú mày !!_ Ông ta ưỡn bụng dẫn đàn em rời đi.
- Đại ca, giờ tính sao ?_La Từ một bên lo lắng, đại ca chọc giận hắn, chưa biết chừng có một ngày hắn quay lại cắn ngược.
- Không cần lo lắng ! Tao đã liên lạc với tổ chức RH bên Mỹ, không thiếu người hợp tác.
- Sư Tử, có sao không ?_Bạch Dương vội vã chạy vào, lúc nãy thấy ông ta dẫn thuộc hạ rời đi với thái độ không mấy thiện cảm, cô vô cùng lo lắng.
- Không sao, mọi việc đã được giải quyết_ Sư Tử mỉm cười, kéo cô lại gần_Bây giờ chúng ta trở về.
- Ừm.
----------
Viện bảo tàng M
Giờ đã là nửa đêm, mọi thứ xung quanh vô cùng yên tĩnh và vắng lặng nhưng không vì thế mà đội ngũ bảo vệ lơ là hay buông lỏng, họ càng phải đề cao cảnh giác hơn vì đây chính là giờ mà những tên trộm hành động. Đặc biệt, nơi đây lại đang triển lãm một báu vật có một không hai : viên đá " Nước mắt mặt trăng".
Một bóng đen nhẹ nhàng lẻn vào, khôn khéo né tránh tất cả các camera cùng các đoàn người đi tuần tra, hôm nay viên đá này nhất định phải thuộc về cô. Bộ đồ màu đen bó sát khiến cô dễ dàng di chuyển hơn trong bóng tối và tránh đi tai mắt của đội bảo vệ. Ban ngày đã đến đây thăm dò một lần nên cô có thể biết chính xác nơi viên đá được cất giữ.
Nghe thấy tiếng chân của nhiều người bước lại đây, cô nhanh chóng nép vào một góc tường.
- Nhiều người canh giữ như vậy, xem ra viên đá này rất đáng giá_Xử Nữ thầm nhủ, càng như vậy càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ ham muốn chinh phục của cô. Phi vụ này đúng là rất đáng !
Đợi họ khuất dần, Xử Nữ nhẹ nhàng bước ra, nếu cô nhớ không nhầm thứ chính là phòng thứ 5 lầu hai. Quả nhiên là căn phòng đó, có đến bốn năm vệ sĩ đứng canh trước cửa, nếu bây giờ mà gây mê bọn họ, nhất định sẽ bị hệ thống camera giám sát phát hiện.
Nghĩ nghĩ một chút, Xử Nữ đột nhiên nhớ ra, cấu trúc của tòa nhà này không bình thường, bên trong bức tường này chắc hẳn phải chứa một căn phòng nữa. Xử Nữ xoay người, lần mò theo bức tường tìm thông đạo bên trong.
Không có gì hết ! Chắc chắn vấn đề nằm ở bức tranh kia, lật đằng sau bức tranh, cũng không có gì. Xử Nữ liền cầm bức tranh, xoay dọc, ngay lập tức bức tường bị đẩy ra, để lại một lối nhỏ vừa cho một người, cô vui mừng bước vào, bức tường tự động đóng lại.
Bên trong tối om, Xử Nữ lấy ra ,một chiếc đèn pin thu nhỏ liền thấy một lối đi, Xử Nữ lập tức men theo, đi đến cuối cùng cô thấy một cánh cửa, trên đó là một bảng mật mã có bốn số. Mấy thứ này, làm sao làm khó được cô. Xử Nữ lấy từ trong áo ra một miếng băng dính dán lên, ngay lập tức thấy được trên bốn số kia lưu lại nhiều dấu vân tay nhất liền theo đó mà nhập vào, sau đó cô gỡ miếng băng dính kia ra cất đi.
Đợi một chút, cánh cửa từ từ mở ra một khe nhỏ, Xử Nữ đưa mắt quan sát liền thấy trong đó không có người. Cô từ từ đẩy của rồi nhanh nhẹn lách qua, trước tiên cần xử lí mấy cái camera này đã, Xử Nữ lôi ra một thiết bị làm nhiễu sóng tất cả camera ở đây sau đó đi đến giữa căn phòng, nơi trưng bày viên đá : "Nước mắt mặt trăng "
- Quả nhiên là đồ tốt, đẹp thật !_Xử Nữ cảm thán một câu, rút găng tay ra, ngón giữa đeo một chiếc nhẫn bạc, cô xoay một chút liền xuất hiện một tia kim loại mỏng sau đó dùng nó nhẹ nhàng cắt kính. Tất cả hành động đều rất nhanh gọn, chỉ vẻn vẹn trong vòng 2" , nếu không nhanh chỉ sợ cô đã bị bắt, việc nhiễu sóng camera rất nhanh sẽ bị phát hiện.
Cất viên đá vào trong ngực, Xử Nữ lập tức chuồn êm. Khi cô vừa khép lại cánh cửa trên bức tường kia thì cũng là lúc đội an ninh ùa vào.
- Báo cáo, viên đá đã bị đánh cắp !_Đội trưởng đội bảo an lập tức nhấc điện thoại thông báo.
Một đội quân nữa được huy động đến, ngay lập tức số người bao vây viện bảo tàng M tăng lên gấp 2 lần, vòng trong vòng ngoài, họ không tin tên trộm có thể dễ dàng tẩu thoát.
Nhận được thông báo, cảnh sát trưởng liền nhấc điện thoại gọi cho một người :
- Yết thiếu, viên đá mất rồi !
----------
Trên một con tàu khác
- Đã cho người gài boom trên con tàu đó chưa ?_Long hổ dựa lưng vào ghế sofa, nheo mắt nhìn con tàu đằng xa mà vài phút trước ông ta còn ở trên đó.
- Đại ca yên tâm, trong lúc anh bàn bạc người của ta gài xong đã rút lui, chỉ ít phút nữa boom được kích hoạt, bọn em sẽ cho anh ngắm pháo hoa_Tên thuộc hạ kế bên cười nịnh nọt.
- Tốt lắm !_ Rít một hơi thuốc, hắn nheo mắt lại nguy hiểm_Ranh con, dám đối đầu với ta sẽ không có kết cục tốt đẹp.
---
- Sư Tử, vừa rồi đứng trên boong tàu, tôi thấy mấy thuộc hạ của Long hổ lén lút đi xuống khoang thuyền. Lão ta không phải kẻ đơn giản, vẫn nên cảnh giác_ Giới xã hội đen đầy những bẫy rập, muốn bảo toàn tính mạng Bạch Dương vẫn luôn phải đề cao cảnh giác.
- Xuống kiểm tra xem !_Sư Tử hạ lệnh cho đàn em, quay sang trấn an cô_Yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cậu trở về an toàn.
- Tôi tin cậu.
Không nhiều, chỉ ba chữ này đã khiến trái tim Sư Tử khẽ run run, bàn tay cầm ly rượu hơi ngừng lại, khóe môi cong lên một chút.
- Đại ca, quả thật chúng gắn boom phía dưới, hiện tại chúng ta còn 10" nữa.
- Tàu của Tiêu Chiến đã đến chưa ?- Sư Tử ngẩng đầu lên hỏi sắc mặt vô cùng bình tĩnh, càng những lúc như vậy thì càng phải bình tĩnh.
- Em vừa liên lạc rồi những đến bây giờ vẫn chưa thấy.
- Long hổ này thật không thể xem thường !_ Bạch Dương nghiến răng, nghĩ đến mình đang ngồi trên đống boom lại thấy một chút hồi hộp, dù sao thì chưa bao giờ cô đối mặt với cảnh này.
- Đại ca, có cần bọn em phá ?
- Có tất cả bao nhiêu ?_Sư Tử nhấp một ngụm rượu, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng hơn, hừ, 10" , Long hổ xem ra tính toán cũng rất kĩ.
- Khoảng.... 10 quả boom.
- Không kịp đâu, chuẩn bị áo phao và xuồng, chúng ta chuẩn bị nhảy tàu.
- Đại ca, tất cả xuồng cũng như phao cứu hộ đều biến mất rồi_ La Từ hớt hải chạy vào, thời gian không còn nhiều.
- Đáng chết !_Sư Tử đấm tay xuống mặt bàn, nhất định phải nghĩ cách, cậu không thể chết uổng phí ở nơi này_Tất cả nghe cho rõ, nhảy xuống biển ngay lập tức, nhanh lên, trước khi con tàu này phát nổ.
- Vâng !
Nghe lệnh, mọi người lập tức nhảy xuống, đàn em của Sư Tử đều được đào tạo huấn luyện rất kĩ, đều là tay bơi rất cừ, cho dù đây có là giữa biển họ cũng không sợ.
- Đại ca, hai người cũng mau lên_ La Từ đứng ở khoang tàu, vẫy tay với Sư Tử và Bạch Dương đang chạy tới sau đó, không do dự nhảy xuống.
- Cậu biết bơi không ?
- Biết !_ Bạch Dương gật đầu chắc nịch.
-Tốt ! Đừng có buông tay_Sư Tử gật đầu, bàn tay to lớn xiết chặt lấy tay cô_ Chúng ta cùng nhảy.
Tùm !
Sư Tử vùng vẫy bơi, kéo Bạch Dương hướng về phía trước, tốc độ rất nhanh khiến Bạch Dương có chút không theo kịp.
BÙM !!!! BÙM!!! BÙM!!!
Hai người họ vừa bơi được một đoạn thì con tàu phát nổ, bừng sáng giữ biển đêm. Cũng may là họ kịp thời nếu không khẳng định là banh xác ở đó rồi.
- Hai người, mau bám vào !
Một cái phao trôi nổi trước mặt họ, Sư Tử lập tức dùng một tay bám chặt lấy, tay kia ôm chặt eo Bạch Dương.
Đầu dây bên kia Tiêu Chiến dùng sức kéo, cuối cùng đưa hai người an toàn nên thuyền, toàn thân ướt nhẹp.
- Đại ca, em đến đúng lúc chứ ?
- Không, muộn một chút nữa là chúng tôi làm mồi cho cá mập rồi_ Sư Tử không cảm xúc mở miệng, cầm lấy khăn bông trên tay Tiêu Chiến choàng lên người Bạch Dương.
Thấy cô một bên run cầm cập, Sư Tử áy náy mở miệng
- Xin lỗi, đã kéo cậu vào nguy hiểm rồi.
Bạch Dương cuốn chặt khăn lông, ngẩng đầu lên, hai mắt sáng ngời:
- Đâu có, rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Tôi quyết định gia nhập vào tổ chức của cậu.
---------
Dạo này bận học không có thời gian đăng chap mới theo đúng lịch hẹn, tui tung trước một chap để cho watt có thông báo :)))) Phần còn lại mn chờ đến Tết nha ( mong là Tết không nhiều bài tập )