Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhóc con nét mặt lặng lẽ, chân cũng như tay gầy thật gầy theo tôi về nhà, làm bữa tối đầu tiên cho tôi, cũng làm ra ấn tượng đầu tiên vô cùng sâu sắc.
Hai cái đĩa đựng gì đó đen thui, cậu ta nhìn, có vẻ còn ngạc nhiên hơn tôi nữa.
Sau đó cậu ta cố gắng cứu vãn tình hình, từ trong cái tủ lạnh trống không của tôi tìm ra một gói mì ăn liền cùng hai củ khoai tây siêu bự, hai mắt tức thì ngời sáng, bộ dạng hệt như vừa tìm ra kho báu vậy.
Mì ăn liền vừa xong còn nóng hổi, cậu ta mang hết cho tôi, tôi chia ra một chút, cậu ta lắc đầu, nói chờ khoai tây là được rồi. Tôi buông đũa, chờ cùng cậu ta.
Khoai tây chưng trong nồi đến mềm ra, lột vỏ, chấm chút muối, ăn vào thấy hương vị cũng không tồi.
Vô cùng nỗ lực, tôi với cậu ta chia đôi, xử lý sạch sẽ một củ khoai tây to một cách kỳ quái.
Thật ra chúng tôi đã cùng nhau suy nghĩ ra rất nhiều cách để ăn khoai tây, ví dụ như ăn với tương ớt rồi mayonnaise, nước tương thêm dấm, thêm chút bột ngọt, gia vị nào cũng có, bày đầy bàn, vô cùng náo nhiệt thú vị.
Một bữa cơm đơn giản đến không thể đơn giản hơn nữa, thế mà lại ăn đến no căng bụng, mà hương vị cũng thật diệu kỳ…