Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hoa Bá vẫn còn bình tĩnh quát: "Các người làm gì vậy?! Dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi?!"
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói: "Dựa vào việc các người là một đôi gian phu dâm phụ!"
Lãnh Tử Tình phút chốc cứng đờ tại chỗ! Là hắn… giương mắt liền bắt gặp ánh mắt kiêu ngạo bất trị của hắn, mái tóc hoang dã như dựng đứng trên đầu hắn, khí thế bén nhọn đập vào mặt, khí phách khó kìm nén và sự phẫn nộ cũng theo vào tràn ngập căn phòng.
Lôi Tuấn Vũ ung dung bước tới, nhìn Lãnh Tử Tình và Hoa Bá bị cảnh sát bắt giữ, khóe miệng khẽ nhếch lên mỉa mai: "Sao nào? Tôi nói không chính xác sao? Hay là, tôi phải nói là một đôi cẩu nam nữ?"
"Lôi Tuấn Vũ!" Lãnh Tử Tình cắn môi, quát lên ngăn chặn sự sỉ nhục của hắn. Sự bén nhọn của hắn khiến cho mặt cô nóng bừng! Trước mặt nhiều người như vậy, hắn lại nói những lời này, phong độ nho nhã của hắn lẽ nào từ trước đến nay đều là giả tạo? Cô cho rằng chỉ có ở
trước mặt mình cô, hắn mới mất phong độ như vậy. Nhưng mà, lúc này, cô hoàn toàn có thể xác định, hắn là cái đồ ma quỷ! Một loại ma quỷ có thể muốn làm gì thì làm!
Lôi Tuấn Vũ khinh miệt bước lên trước, nâng cằm Lãnh Tử Tình lên, xem xét cô một lượt khắp trên dưới trái phải, lắc đầu nói: "Xem này, mới vài ngày không gặp, lại gầy đi một vòng rồi! Chẳng lẽ gian phu của em trốn trong hang chuột không dám ra ngoài sao?! Pho mát không đủ ăn sao?!"
Lãnh Tử Tình mạnh mẽ gạt tay hắn ra, hướng về phía cảnh sát nói: "Thưa ngài sỹ quan, không biết chúng tôi phạm tội gì? Các người tùy tiện bắt người như vậy, chẳng lẽ không sợ
tôi tố cáo các người sao?"
Sỹ quan Dương khẽ hắng giọng, nói: "Quý cô này, chúng tôi chỉ là nhận được tin báo, cô và vị tiên sinh này tạm thời không được rời khỏi Tân Hải, xin mời theo chúng tôi đi một chuyến, hỗ trợ công tác điều tra của chúng tôi! Chúng tôi sẽ cho hai người một câu trả lời thỏa đáng!"
Hoa Bá đột nhiên hừ lạnh nói: "Lôi tổng, không cần vòng vo nhiều như vậy?! Tôi thật bội phục anh, lại có thể khiến cho hai tổ chức lớn là công an và hàng không dân dụng bán mạng cho anh! Tôi nói vì sao kiểm tra an ninh còn muốn kiểm tra tan nát va li, hóa ra đều là chủ ý của Lôi tổng anh!"
Lãnh Tử Tình vừa nghe, vô cùng khiếp sợ, cô không dám tin trừng trừng nhìn Lôi Tuấn Vũ, lại nhìn nhân viên an ninh và nhân viên cảnh sát ở trước mặt, trên mặt bọn họ rõ ràng viết hai chữ "khó xử". Chẳng lẽ tất cả chuyện này đều là do Lôi Tuấn Vũ sắp xếp?!
Sự vui mừng vừa nãy vì sự xuất hiện của hắn liền bị thay thế bởi sự phẫn nộ! Lãnh Tử Tình nghiến răng nghiến lợi nói: "Lôi Tuấn Vũ, hành vi dơ bẩn kia của anh, thực khiến cho tôi cảm thấy đáng xấu hổ!"
Lôi Tuấn Vũ một tay túm lấy cổ áo Lãnh Tử Tình, liền xốc dáng người bé nhỏ của cô lên, nheo mắt ghé sát mặt cô, hừ lạnh nói: "Đối đãi với loại người gì, thì phải dùng thủ đoạn đó!
Lãnh Tử Tình! Em cho là em có thể thoát được sao? Cho dù em chạy trốn đến hang chuột, anh cũng sẽ bắt được em! Mấy ngày này ở cùng với người tình có phải là rất thoải mái không, vui vẻ đến quên cả trời đất, có phải không?!"
Lãnh Tử Tình giận đến run người, cô vùng mạnh ra khỏi cánh tay của một cảnh sát, vung tay tát "bốp" một cái vào Lôi Tuấn Vũ!
Giận đến mức đôi môi run rẩy dường như không tìm ra đối phương, Lãnh Tử Tình cắn răng nói: "Lôi Tuấn Vũ, anh thật khốn nạn!"
"Cô!" Lôi Tuấn Vũ phút chốc cả người cứng đờ, mắt đầy khí lạnh, trừng mắt nhìn khuôn mặt trắng bệch của Lãnh Tử Tình, lại nhìn người đàn ông phía sau cô bất cứ lúc nào cũng muốn xông lên trước bảo vệ cô, nỗi tức giận của Lôi Tuấn Vũ liền lên đến đỉnh đầu, giơ tay hướng Lãnh Tử Tình đánh tới.
"Dừng tay!" Hoa Bá dùng hết sức lực xông tới, đưa tay gạt tay hắn sang một bên, dữ tợn nói, "Lôi Tuấn Vũ, anh có còn là đàn ông không?!"
Sỹ quan Dương lập tức liền hiểu ra đây là tiết mục hai nam tranh một nữ, vội vàng đưa mắt cho mấy cảnh sát, bọn họ liền nhanh chóng dạt sang một bên xem cuộc chiến.
Phòng rất nhỏ, lại có nhiều người đứng như vậy, không gian dành cho bọn họ đánh nhau thật sự không lớn lắm.
"A, tốt lắm! Có người chống lưng phải không? Hoa Bá, tôi phát hiện anh rất thích đi giày người khác đã xỏ qua! Tôi đang dạy dỗ người phụ nữ của tôi, không đến lượt anh nhúng tay!" Lôi Tuấn Vũ nói không nể nang, toàn bộ lửa giận vì hắn bị Lãnh Tử Tình cho một cái tát trước mặt mọi người đều trút lên người Hoa Bá.
Hoa Bá vừa đỡ Lãnh Tử Tình vừa bị hắn đẩy ra, vừa nói: "Lôi Tuấn Vũ, nếu anh đối tốt với cô ấy, thì sao tôi có thể có cơ hội?! Phụ nữ chỉ dùng để yêu, không phải để hạ nhục và lăng mạ!"
"Rầm" một cú đấm vào mặt Hoa Bá, Lôi Tuấn Vũ gằn từng tiếng nói: "Người phụ nữ của tôi, không cần anh tới dạy dỗ! Cho dù tôi vứt cô ấy đi, anh cũng đừng mơ được nhặt!"
Ham muốn chiếm hữu bá đạo làm cho sỹ quan Dương cũng không khỏi liếc mắt, người kia khi nào thì chân thành như vậy? Dám yêu cầu bọn họ hôm nay ra quân, là để nhúng tay vào việc vặt của cái người này?! Nếu không phải là Lôi Tuấn Vũ, e là anh ta sẽ chửi mẹ kiếp rồi!
Thật sự không coi anh ta là cảnh sát có phải không?! Cho rằng là cái chuyện tùy tiện như là chó mèo gì đó, bọn họ đều ra quân hùng hổ như vậy, nhanh chóng xuất kích?!
Không khỏi thở dài trong lòng, Lôi Tuấn Vũ ơi là Lôi Tuấn Vũ, hôm nay anh ở đây làm tôi mất mặt rồi đó! Tôi ở trước mặt cấp dưới quả thật là mất mặt đó! Chuyện như thế này mà phải đích thân ra tay, thật là… làm người ta mất mặt quá thể!
Lôi Tuấn Vũ sửa sang lại quần áo của mình, trừng mắt nhìn Hoa Bá bị đau đang dựa vào ghế, kéo Lãnh Tử Tình lại, giữ chặt cô trước người mình, nói với sỹ quan Dương: "Sỹ quan Dương, người đàn ông này có ý đồ phá hoại gia đình của tôi, bị tôi bắt ngay tại trận! Các anh trở về thẩm tra cho kỹ, xem xem anh ta có tiền án tiền sự gì không!"
Sỹ quan Dương nhíu mày, ý tứ rất rõ ràng. Đó là Lôi tổng nhìn người đàn ông này không vừa mắt, sao lại không thể tìm một tội danh nào đó chụp vào anh ta! Haiz!
Cái năm này, người không chọc được thì không nên chọc vào, nếu không chính mình chết như thế nào cũng không biết!
Nói xong, hắn liền đưa mắt ra hiệu xung quanh, mấy người lôi kéo loạn xạ một chút liền bắt được Hoa Bá.
"Khoan đã!" Lãnh Tử Tình ra sức vùng vằng người, muốn giãy ra khỏi tay hắn, nhưng không địch nổi sức của hắn, "Tôi theo anh trở về, anh để Hoa Bá rời đi!"
Lôi Tuấn Vũ đột nhiên nở nụ cười, hắn cười đến có chút âm trầm: "Lãnh Tử Tình, em cho rằng em là ai?! Em cảm thấy anh sẽ tha cho anh ta sao? Anh thấy em hiện giờ là ốc không mang nổi mình ốc rồi, vẫn nên chuẩn bị tốt tư tưởng, xem anh sau khi trở về xử lý em thế nào!"
Con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm vành tai của cô, Lôi Tuấn Vũ đột nhiên run rẩy, cô gái chết tiệt, lại còn quyến rũ hắn! Rõ ràng là xõa tóc, lại để lộ ra vành tai, là muốn làm tan rã ý chí của hắn sao?! T.r.u.y.ệ mTruyen.net
Hoa Bá đột nhiên nói: "Tử Dạ, em không cần thỏa hiệp! Anh ta làm như vậy căn bản chính là phạm pháp! Anh sẽ kiện anh ta, em phải kiên trì theo lựa chọn của em!"
"Ha ha ha! Hoa Bá -- Hoa tiên sinh! Anh thật là đánh giá cao chính mình rồi! Phạm pháp?
Anh biết cái gì là pháp luật không? Ở chỗ tôi, tôi chính là pháp luật! Mà anh chính là tên gian phu quyến rũ vợ của người ta! Anh cảm thấy pháp luật sẽ dung túng cho hành vi của anh sao?" Lôi Tuấn Vũ khinh miệt nói.