Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Công tác bàn giao báo cáo thực tập tốn không ít thời gian của nhóm RBS, làm bọn họ phải đi đi lại lại lên văn phòng các ban, khoa của phân viện Kima suốt ba ngày mới hoàn thành.
Trong khoảng thời gian này, Thiên minh cùng cả nhóm ở tạm tại chỗ ở của Sonnig.
Bản thân Perl cũng có chỗ ở riêng tại một trong các sản nghiệp chi nhánh của tập đoàn ObstBeeren tại Sutra, nhưng nó được trang hoàng chuyên dụng cho tiểu thư sinh hoạt, không thích hợp ở nhiều người.
Trái lại nơi ở của Sonnig là một căn biệt thự rộng rãi ở ngoại ô Kima, có đủ chỗ cho mỗi người một phòng ngủ riêng, với tên gọi biệt thự Soni.
Gia tộc Maizfeld của Sonnig có thể coi như một thế lực kinh tế mới nổi đầy sức sống, và mới quật khởi khoảng hơn bốn mươi năm.
Khởi phát của nó từ một xưởng chế biến nông sản nhỏ sáng lập bởi ông ngoại của Sonnig, Bee Maizfeld, hơn sáu mươi năm trước tại khu vực đông Sutra.
Tuy công việc làm ăn cũng tốt đẹp, nhưng quy mô của nó không có gì nổi bật.
Chỉ từ khi cha của Sonnig, Jura Sixx, xuất thân là kế toán trợ lý của Bee, sau khi kết hôn với con gái út của sếp và cũng tiếp quản luôn sản nghiệp của cha vợ, thì gia tộc Maizfeld mới bắt đầu lớn mạnh không ngừng, sau hai mươi năm bành trướng thì đã trở thành một công ty gia đình có số má nằm trong top 10 của quốc đảo Sutra.
Cá nhân Jura Sixx được dân đảo Sutra biết đến rộng rãi với biệt danh “Chơi Tất Tay”, bởi phong cách làm ăn liều lĩnh như những con bạc hăng máu quyết định all-in vậy.
Bạn đồng nghiệp, đồng hành với ông ban đầu luôn lấy biệt danh này ra chê cười Jura mỗi khi ông đầu tư lớn vào mảng kinh doanh nào, và hớn hở chờ đợi ông sảy chân phá sản.
Thần kỳ là Jura Sixx luôn là bên cược thắng trong các thương vụ kinh doanh của mình, vì thế việc kinh doanh của ông càng làm càng lớn theo cấp số nhân, ngắn ngủi hai mươi năm đã biến một xưởng thủ công thành một công ty khổng lồ kinh doanh đa ngành với nhiều mũi nhọn, và bản thân nhà Maizfeld cũng trở thành đại phú hào với gia sản kếch xù chủ yếu là tiền mặt và bất động sản.
Chẳng qua dù rất giàu, gia tộc Maizfeld vẫn không được số đông giới thượng lưu quý tộc đánh giá cao, hoặc nói đúng hơn là bị cố tình gièm pha.
Nguyên nhân thì không khó đoán, việc Jura quật khởi theo cách mạo hiểm, chèn ép đối tác và thu về món lợi kếch sù luôn bị giới thượng lưu quý tộc coi là đang giật đồ ăn của họ.
Điều này thực ra cũng không phải không có cơ sở, rất nhiều bất động sản của gia tộc Maizfeld đều là đồ siết nợ các quý tộc, gia tộc xuống dốc phá sản, bao gồm tòa biệt thự mà hiện Thiên minh cùng cả nhóm RBS đang ở.
Trên thực tế, theo chính miệng Sonnig nói, mục tiêu và lộ trình của hắn khi đi học tại Kami Sutra về cơ bản là định hướng chiến lược do chính Jura chỉ thị.
Jura muốn Sonnig hướng theo con đường kết giao tạo mạng lưới quan hệ rộng với giới thanh niên có tiềm lực, và có quyền lực, để phấn đấu giành lấy địa vị và quyền lực, củng cố nền tảng cho gia tộc.
Đây cũng chính là lý do vì sao mỗi khi Thiên Minh khều khều Sonnig rủ hắn theo sự nghiệp làm ẩm thực, hắn đều có tâm lý kháng cự.
Cha hắn hiện thanh danh không tốt, bị giới quý tộc địa phương kỳ thị, nếu hắn đi làm đầu bếp, một nghề trước nay vẫn được mặc định là nghề hầu hạ quý tộc, vậy thì gia tộc hắn khó mà ngóc đầu lên được.
Sonnig cũng từng thổ lộ với Perl và Juggenauf, nếu không phải vì cần thực hiện kế sách của cha hắn tang danh vọng và địa vị cho gia tộc, có khi hắn đã vui vẻ phấn đấu đi theo đường đầu bếp rồi, dù sao hắn thật sự có hứng thú với việc chế biến các món ăn.
Với vẻ ngoài cà lơ phất phơ lại hay ra vẻ khoe mẽ, mọi người khi mới tiếp xúc với Sonnig hẳn sẽ có cảm giắc hắn là kiểu thiếu gia được chiều quen, chỉ biết ăn chơi hưởng phước.
Trên thực tế, đúng là hắn từ nhỏ đã sống kiểu thiếu gia, được chiều chuộng, nhưng hắn không chỉ có ăn chơi hưởng phước, mà còn rất nỗ lực phấn đấu và có tinh thần trách nhiệm.
Sonnig là con út của Jura, cũng là người được Jura thương yêu và đầu tư nhiều nhất.
Lý do rất đơn giản, hắn thật sự có tố chất đáng để cha hắn tin tưởng và đầu tư vào.
Thiên phú ma pháp tốt, đầu óc nhạy bén, năng lực giao tiếp rất tốt, khéo đưa đẩy, khéo hiểu lòng người, và có chí tiến thủ, nhưng lại đặc biệt sống có trách nhiệm với tiêu chuẩn đạo đức chính hắn đặt ra.
Đây là lý do hắn cà lơ phất phơ nhưng vẫn có thể chơi thân với thiên tài chiến sĩ Juggenauf, cũng có thể làm bạn trai của tiểu thư thế gia Perl, vượt qua vô số tình địch khác.
Sự ưu ái Jura dành cho con trai út Sonnig không phải chỉ là nói suông, mà thường xuyên được thể hiện bằng thực chất.
Ví dụ như ngay khi nghe tin con trai cưng hoàn thành thực tập và trở lại nhà, Jura liền điều chỉnh lại lịch công tác siêu bề bộn của mình ở phía tây nam Sutra để tự mình chạy đi biệt thự Soni thăm con trai.
Khi cả nhóm RBS cùng Thiên Minh vừa hoàn thành xong thủ tục cuối cùng liên quan tới báo cáo thực tập, cũng là lúc người hầu báo cho Sonnig biết cha hắn đang trên đường đến thăm mình.
Jura Sixx, sáu mươi bốn tuổi, giám đốc tổng công ty thương mai, sản xuất Korn, gia chủ gia tộc Maizfeld, biệt danh “Chơi Tấy Tay”.
Tuy đã ngoài sáu mươi nhưng trông Jura vẫn khá phong độ, tác phong dứt khoát mạnh mẽ, nhưng thiếu hụt vẻ ngoài tương xứng.
Lão có vóc người thấp lùn, hơi có bụng, chân ngắn, nhưng không đến nỗi béo phì, có lẽ do thường xuyên đi lại làm việc.
Mặt mũi Jura cũng không tiêu sái, mà có vẻ tiêu chuẩn của một ông già làm việc tăng ca nhiều năm, mũi tẹt và bành ra, hai gò má cũng có nếp nhăn.
Nói tóm lại, chả có nét nào giống con trai yêu quý Sonnig của hắn, trừ đôi mắt sáng tinh anh.
Rất rõ ràng, Sonnig kế thừa nhan sắc anh tuấn tiêu sái của bên ngoại là chính, không thì hắn không thể có cửa quen được Perl.
Nhưng Jura có ngoại hình xấu, lại có thể gây dựng nên tổng công ty Korn hùng mạnh, chứng tỏ lão có rất nhiều phẩm chất thượng thừa bù đắp.
Ví dụ như năng lực giao tế.
Vừa vào đến cửa sảnh chính biệt thự Soni, Jura đã sốt sắng chào hỏi ban bè của con trai, thậm chí điều người hầu mang quà đem theo ra tặng mọi người, sau đó thân thiện hỏi thăm xem ở đây có thoải mái không, và không quên đích thân cảm ơn từng người đã hỗ trợ Sonnig trong suốt chuyến đi thực tập.
Jura đã biết Juggenauf, Perl và Siri, nhưng chưa từng gặp qua Heiss, Sagviel và Ngài Aber, nên Sonnig cũng nhanh chóng làm giới thiệu sơ.
Đặc biệt khi nói về Elf Elite, Sonnig trọng điểm nhấn mạnh cho cha đây là một vị Elf cực kỳ mạnh mẽ và mình đang muốn đi theo học hỏi trong thời gian tới.
Jura nghe vậy thì ánh mắt lấp lóe, nhưng không có biểu hiện gì khác, đối đãi với Ngài Aber cũng giống như với Sagviel vậy.
Sau buổi giới thiệu chào hỏi, Jura bảo người hầu chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn cho mọi người, trước khi nhã nhặn xin phép đi nghỉ ngơi sau hành trình dài.
Sau bữa ăn, hai cha con Jura, Sonnig có một buổi đàm đạo thật lâu, mãi đến bữa tối, sau đó Jura xin phép có một cuộc nói chuyện riêng với Elf Elite, và được Thiên minh chấp thuận.
Cuộc nói chuyện diễn ra trong thư phòng chính của biệt thự Soni, với thành phần là ba người: Ngài Aber, Sonnig, và Jura.
Jura lấy ra một bình rượu đỏ quý nhất mà biệt thự Soni có, mời Thiên Minh một ly, sau đó tự rót cho mình và Sonnig.
Thiên Minh không có nhiều biểu lộ, thoải mái nhấm nháp rượu.
Jura cũng không gấp gáp nói chuyện, mà trước tiên cẩn thận quan sát vị Elf Elite mà con trai hắn kể rất nhiều hôm nay.
Sau một lúc lâu, ông mới chậm rãi thở dài, bắt đầu câu chuyện.
- Trước hết, tôi xin cảm ơn ngài Aber đã chiếu cố tới cậu con trai Sonnig của tôi thời gian qua. Sonnig kể với tôi về ngài rất nhiều, thằng bé thực sự ngưỡng mộ ngài, ở mức độ tôi chưa bao giờ thấy hắn ngưỡng mộ ai như vậy!
Thiên Minh mỉm cười, lắc đầu nói:
- Chuyện nhỏ không có gì lớn, ta cũng không làm gì nhiều. Chủ yếu là nhóc Sonnig làm người khá biết điều, chúc mừng ông điều giáo khéo léo! Còn về ngưỡng mộ, ta nghĩ đây là chuyện bình thường, bản năng của nhân loại là hướng tới và truy cầu, ngưỡng mộ lực lượng, sức mạnh. Sonnig chưa thấy ai mạnh hơn ta, cho nên thằng bé đương nhiên ngưỡng mộ ta nhất. Nhất là khi ta chịu chỉ bảo nó đôi điều.
- Vâng, thưa ngài Aber! Sonnig nhà tôi kế thừa được một phẩm chất mà tôi khá tự hào, đó là con mắt nhìn người khá sắc bén. Nó biết ai là người tốt, ai là kẻ xấu, ai nên chơi cùng, ai nên tránh. Không phải cứ mạnh mẽ thì hắn sẽ ngưỡng mộ. Phải là kẻ xuất chúng về nhiều mặt, hành xử chính trực thì nó mới theo!
Thiên Minh nhếch mép:
- Phải không đó? Ta khá hoài nghi cái ông gọi là hành xử chính trực. Ta đoán chính trực ở đây có nghĩa là có thể mang lại ích lợi cho hắn hoặc cho gia tộc Maizfeld thì được tính là chính trực, đúng không?
Jura cười ha hả, đồng ý:
- Vâng, ngài Aber thật khéo nói chuyện, chính là như vậy! Tôi có dạy thằng nhỏ, rằng để trưởng thành và thành đạt, mỗi người cần có một bộ tiêu chuẩn sống và hành xử cho bản thân. Tiêu chuẩn này nó sẽ tùy thuộc vào mỗi người mà khác, và không phải là tiêu chuẩn chung của xã hội hoặc tiêu chuẩn theo một khuôn mẫu của kẻ khác đặt ra. Và sau đó việc cần làm chỉ là luôn tuân thủ theo tiêu chuẩn này, là có thể hiên ngang sống mà không sợ lạc lối!
- Ta lười tranh luận về giá trị quan, nhân sinh quan với ông. Nhưng có ý ông nói ta đồng quan điểm, đó là tiêu chuẩn hành xử của mỗi người sẽ tùy vào mỗi người mà khác. Được rồi, vào chính đề đi, ta lười đi lòng vòng.
Jura nụ cười hơi liễm lại, xoay xoay ly rượu, bắt đầu chậm rãi nói:
- Vâng ngài Aber. Thú thực, tôi muốn thăm dò ngài một chút, để hiểu ngài hơn. Như tôi đã nói, thằng bé Sonnig có ánh mắt rất tốt, và tôi luôn tin tưởng ánh mắt của nó. Nó khen ngài rất nhiều, cho nên tôi tin ngài thật sự đúng như nó kể, rất mạnh mẽ, tài giỏi và đáng ngưỡng mộ! Có lẽ ngài cũng được nó thổ lộ qua, mục tiêu trước mắt của nó là cố gắng kết giao với người tài và có quyền thế, mở rộng mạng lưới nhân mạch, tìm cách nâng tầm gia tộc Maizfeld lên. Chuyện nó đi theo ngài vì thế là hợp lý. Thậm chí nó sẵn sàng làm phò tá cho ngài gần mười năm, chứng tỏ nó rất xác định ngài rất có thực lực và đi theo ngài nó sẽ đạt được mục đích nó muốn.
Thiên Minh nhún vai nói:
- Theo ta nhớ thì ban đầu nó đòi làm hầu cận cho ta là vì bị ép buộc, nó muốn thể hiện và hỗ trợ bạn gái nên mới suy tính điều đó. Nhưng chuyện này cũng không có gì to tát. Ông nói tiếp đi.
Jura châm chước một lát, gật đầu nói tiếp:
- Thú thực với ngài Aber, tình hình của gia tộc Maizfeld hiện tại không quá ổn. Chúng tôi đang cấp thiết cần nâng cao địa vị xã hội, cũng như năng lực tự vệ, để đảm bảo gìn giữ thành quả kinh tế tài phú đã đạt được. Thực tế là từ năm năm qua tôi đã không còn tiếp tục mở rộng kinh doanh mà thậm chí chủ động thu hẹp các phạm vi quản lý, đồng thời tăng lên công tác chiêu mộ bảo an và thi hành các biện pháp bảo hộ tài sản.
Thiên Minh gật đầu:
- Dễ đoán. Thông thường một kẻ có số má trên thị trường thì phải có danh vọng tương ứng. Cho dù có nhiều kẻ ghen ghét nhưng dư luận chung vẫn nên có nhiều tiếng nói ngưỡng mộ hay khen ngợi thành quả kinh tế. Việc ông bị gièm pha tập thể bởi cả giới quý tộc nó nói lên rằng bản thân ông có tài kiếm ra tiền, nhưng năng lực bảo vệ số tiền làm ra thì lại không tương xứng. Nếu không cẩn thận rất có thể một ngày xấu trời gia tộc Maizfeld sẽ bị một kẻ nào đó không nhịn được dùng vũ lực hoặc quyền lực chính trị cắn nuốt. Và rồi vận mệnh của nó sẽ giống như một con gà biết đẻ trứng vàng, bị một con chó hung dữ ép tối ngày đẻ trứng vàng cho nó ăn.
Jura cười khổ, thở dài:
- Ngài nói đúng. Trên thực tế việc này cũng đã diễn ra rồi. Mấy năm gần đây công việc kinh doanh của công ty vẫn được tôi triển khai thuận lợi, nhưng lợi nhuận sụt giảm nghiêm trọng, hai năm gần đây thậm chí thu chi bị âm, chủ yếu do chi phí vận hành và bảo an tăng cao. Mà xu hướng này vẫn tiếp diễn. Những kẻ làm bảo hộ đã bắt đầu coi công ty chúng tôi là gà đẻ trứng cho chúng ăn, và chúng liên tục yêu sách ép tôi liên tục tăng mức chung chi cho chúng. Không chỉ bọn bảo an, các thế lực chính trị địa phương cũng không ngại nhảy vào vòi vĩnh yêu cầu nộp tiền bảo hộ, không thì chúng sẽ thi hành các biện pháp ngăn chặn chèn ép công việc kinh doanh của công ty Korn. Thật đáng khinh!
Thiên Minh nhún vai, từ chối cho ý kiến:
- Tại anh tại ả tại cả đôi bên. Ông làm ăn cũng không phải là hạng lương thiện tốt đẹp gì, cũng dùng đủ chiêu trò âm mưu các thứ. Không thì không thể nhanh chóng phát triển và bạo lợi để có cơ ngơi hôm nay. Đơn giản là ông cấu kết thế lực đen và chính quyền địa phương thu lợi, nhưng vấn đề là thế lực đen có vũ lực, chính quyền có quyền lực, còn ông chỉ có sức lực làm việc. Cho nên sau khi kiếm được lợi thì bọn kia quay ra xẻ thịt ông. Rất hợp lý còn gì.
Jura trầm ngâm một lát, rồi đứng dậy, ngước lên (lão cao còn chưa đến ngực Elf Elite) nhìn vào mắt Thiên Minh hỏi:
- Tôi cũng không oán trách gì, vì làm vậy không có ý nghĩa. Vấn đề là cần tìm giải pháp. Và Sonnig chính là thằng con trai yêu quý đang nỗ lực hỗ trợ tôi thực thi giải pháp. Cho nên… Ngài Aber, ngài có thể hỗ trợ chúng tôi không? Sonnig rất tin tưởng năng lực của ngài, làm cha nó tôi cũng tin tưởng ánh mắt của nó, nên vấn đề hiện tại chỉ còn là: Ngài có đồng ý hỗ trợ chúng tôi không?
Thiên Minh ngay lập tức cho ra ý kiến:
- Vì sao ta lại phải hỗ trợ gia tộc Maizfeld?
- Tôi sẵn sàng cung cấp mức giá ngài Aber hài lòng, chỉ cần ngài chịu hỗ trợ! Ngài hỗ trợ được tới đâu tôi sẵn sàng trả tới đó, bảo đảm cao hơn mức thị trường! yêu cầu của ngài thậm chí không giới hạn bởi tiền tài, bất động sản, nhân lực các thứ, ngài chỉ cần ra yêu cầu, tôi sẽ tìm cách…
Không đợi Jura nói xong, Thiên Minh thẳng thắn ngắt lời:
- Ta không có hứng thú.
Jura có vẻ hơi chưng hửng, sau đó thở dài, hỏi:
- Ngài từ chối thật là quả quyết! Xin cho tôi hỏi lý do được không? Vì ngài cảm thấy gia tộc Maizfeld không đáng giá hợp tác hỗ trợ, hay là vì ngài có chí hướng khác? Theo thằng Sonnig nhà tôi kể thì ngài cũng không từ chối hợp tác với gia tộc Beeren.
- Đơn thuần là ta không có hứng thú đi làm bảo kê cho kẻ khác thôi. Chủ trương của ta luôn là làm gì cũng ở thế chủ động, không bị gò bó bởi ý chí của bất kỳ ai khác. Nếu là hợp tác trên các kế hoạch cụ thể do phía ta chủ đạo thì ta không ngại Maizfeld hay Beeren, với ta cả hai đều như nhau cả.
- Tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài Aber đã giải hoặc. Vậy cho tôi mạo muội hỏi ngài hiện có phương hướng kế hoạch gì mà ngài có thể hợp tác với tôi không? Cá nhân tôi cảm thấy rất vui lòng nếu chúng ta có cơ hội cùng làm việc với nhau?
- Có. Sonnig rất có thiên phú và cũng ưa thích làm đầu bếp. Nếu ông thấy ổn chúng ta có thể nghiên cứu hợp tác hướng này.
Jura trầm ngâm suy nghĩ một lát, rồi mới hỏi:
- Xin ngài chỉ giáo tôi một ít, ngài có dự định như thế nào với kế hoạch biến Sonnig thành đầu bếp chuyên nghiệp? Tôi mạo muội đoán ngài không hứng thú với việc mở một nhà hàng kiếm xu lẻ, hoặc mở một trường dạy nấu ăn linh tinh, đúng không?
- Uh, đương nhiên, ta đâu rảnh vậy. Ý của ta chỉ là để Sonnig đi chuyên sâu vào kỹ thuật chế biến đồ ăn, chứ không phải là lập nghiệp mở nhà hàng. Ta biết ông và thằng nhóc muốn cái gì. Và theo kế hoạch của ta thì ông và Sonnig vẫn có thể đạt được danh vọng và địa vị xã hội như mong đợi.
Jura mở to mắt, hỏi:
- Ý ngài là, dù làm đầu bếp, Sonnig cũng có thể đạt được địa vị ngang quý tộc, có thể thâm nhập vào tầng lớp quý tộc và có danh vọng đủ để không bị chèn ép? Và gia tộc Maizfeld từ đó cũng có thể đạt được danh tiếng cần thiết để không bị chèn ép và coi như cừu cho người ta vặt lông?
Thiên Minh nhìn Jura, cười cười nói:
- Nếu mong đợi của ông chỉ có tầm đó thì hẳn là có thể được. Mục tiêu của ta lại cao hơn. Theo kế hoạch, nếu triển khai thuận lợi, uy tín và danh vọng của Sonnig hẳn là sẽ ở tầm đủ lớn để điều hướng dư luận, tạo trào lưu, và được giới quý tộc không chỉ trong phạm vi Sutra tôn trọng và mời chào, thậm chí còn là theo đuổi.
Jura nghiền ngẫm lời Elf Elite một lát, sau đó than nhẹ:
- Vậy thì chắc chắn cái mà Sonnig cần trở thành trong kế hoạch của ngài không phải là đầu bếp. Ít nhất là đầu bếp theo nghĩa mọi người đang hiểu hiện nay.
Thiên minh gật đầu khen ngợi:
- Đầu óc ông nhanh nhạy đó. Đúng vậy, ta muốn Sonnig đi sâu vào nghiệp chế biến thức ăn, nhưng lại không phải thuần túy làm đầu bếp. Trên thực tế thì ta muốn tạm gọi nó là một loại hình người tiên phong, chuyên gia đầu ngành trong lĩnh vực ẩm thực. Và dù việc chính của hắn vẫn là làm đồ ăn, nhưng lại không phải là đi phục vụ quán ăn linh tinh, mà như kiểu một nhà phát minh kỹ thuật và sản phẩm mới, trogn lĩnh vực ẩm thực.
Jura suy nghĩ một lúc, nói:
- Tôi hơi có thể hình dung ra được tầm nhìn của ngài. Theo tôi hiểu là Sonnig sẽ là một chuyên gia chế biến ra những thứ đồ ăn mới lạ, đồng thời đảm nhiệm một hình thức như kiểu ca sĩ nổi tiếng, có danh vọng xã hội, được mọi người ái mộ?
Thiên Minh lắc đầu:
- Không, đó mới chỉ là bước đầu tiên của kế hoạch, đó là tạo danh tiếng tốt, nhưng còn xa mới đạt tầm vóc ta mong đợi. Cốt lõi của vấn đề ở đây là Sonnig chế biến ra cái gì. Nếu là một món ăn ngon, nó sẽ được đám quý tộc thích hưởng thụ ca ngợi. nếu nó chế biến ra một món ăn tiện nghi mà lại làm quảng bá tốt, nó sẽ được quần chúng rộng rãi ca ngợi. Nhưng nếu cái nó chế biến ra là các khái niệm thực phẩm mới mang tính đột phá, giải quyết các vấn đề ẩm thực trong các công tác quan trọng, thậm chí tạo ra thay đổi trong công tác và thói quen sinh hoạt của toàn thể mọi người, như vậy nó sẽ lưu danh sử sách và được trọng vọng đến mức quý tộc cũng phải theo đuổi nó. Ông hình dung được không?
Jura gãi gãi đầu:
- Tương lai ngài vẽ ra thật vĩ đại. Nhưng thứ cho tôi thắc mắc, làm sao Sonnig có thể tạo ra được những thứ kỳ vĩ như vậy?
- Phương diện kỹ thuật ta sẽ hỗ trợ. Đơn giản mà nói thì ý tưởng ta cũng cấp, Sonnig sẽ đóng vai lãnh thành quả.
Jura hít một hơi thật sâu:
- Ngài khẳng khái đem kỹ thuật mang tính cách mạng giao cho Sonnig hưởng thành quả? Thật sự xin lỗi, tôi không hiểu được vì sao ngài lại quyết định làm thế? Ngài hoàn toàn có thể tự thực hiện nó và trở thành kẻ có danh vọng mà ngài mô tả?
- Đương nhiên là vì ta không có hứng thú trở nên nổi tiếng hay thu lợi từ những cái này.
- Xin lỗi, tôi không hiểu lắm, nếu ngài đã không có hứng thú hưởng thụ thành quả của kế hoạch, vậy thì ngài lại bỏ công ra thực hiện kế hoạch làm gì? Xin thứ cho tôi bày tỏ quan điểm cá nhân: Việc gì không mang lại điều tôi mong muốn thì tôi không có động lực thực hiện.
- Ta cũng vậy. Nhưng ai bảo là ta không đạt được gì trong kế hoạch ta mô tả? Chẳng qua điều ta muốn nó hơi khó giải thích và thấu hiểu ở tầng cấp của ông thôi. Cái ta muốn là can thiệp vào trật tự vận hành của thế giới này, làm nó vận hành theo hướng ta muốn thấy. Các lợi ích thực tế ta không có hứng thú, bởi lẽ với ta mà nói chúng là tầm thường.
Jura trợn tròn mắt nghe Thiên Minh tiết lộ, sau đó lâm vào suy tư thật lâu.
Mãi mấy phút sau, ông mới thở dài, nói:
- Tôi đoán ngài không phải một Elf Elite. Thậm chí, tôi đoán ngài cũng không phải Elf.
Thiên Minh có hứng thú nhìn nhìn Jura, hỏi:
- Đầu óc ông nhạy đấy, vì sao ông nghĩ vậy?
- Tôi đã từng tiếp xúc qua rất nhiều loại đối tác, có quý tộc trong và ngoài Sutra, có hoàng tộc, có Ork, có Elf và cả Elf Elite. Với hơn năm mươi năm kinh nghiệm đối nhân xử thế, tôi có thể tạm tự hào rằng tôi có đôi mắt nhìn người tương đối chuẩn. Và theo kinh nghiệm của tôi, quý tộc chỉ quan tâm tới lợi ích trường kỳ cho gia tộc của họ, Elf quan tâm tới danh vọng cá nhân và đóng góp chủng tộc, Ork thì trung thành với lợi ích trực tiếp và không quan tâm tới lợi ích lâu dài. Tóm lại, nhân loại quý tộc, Ork lẫn Elf đều sẽ không như ngài, hướng tới những khái niệm quá to lớn đến tầm vóc thay đổi trật tự vận hành của xã hội. Tham vọng này, theo tổi, rất ít chủng tộc hay cá thể có.
Thiên Minh gật gù cười cười, hỏi:
- Ông kể thiếu nhân loại bình thường, ý là bình dân các thứ.
Jura lắc đầu, nói:
- - Bình dân sở dĩ là bình dân là vì họ yếu kém, không có năng lực. Bình dân mà thích tưởng tượng vớ vẩn cao siêu, đó là bọn dở hơi vĩnh viễn không làm được trò trống gì. Bình dân mà có ý chí, có tầm nhìn phấn đấu cho các mục tiêu vĩ đại, thì họ sẽ phấn đấu theo cách rất thực tế từng bước một, để đạt mục tiêu của họ. Nếu thành công họ sẽ đi vào sử sách, trở thành cấp bậc Helden (anh hùng). Nhưng tất cả Helden đều có điểm chung, là họ sẽ vơ vét mọi hào quang về phía bản thân để làm sức bật vươn tới mục tiêu. Không có Helden nào mà lại chủ động đi chia sẻ vinh quang và thành quả trước khi họ thành công.
Thiên Minh lỡ mồm thốt lên:
- Ở thế giới này không có loại hình anh hùng đó?
Jura hơi hồ nghi hỏi lại:
- Ý ngài là gì? Xin lỗi tôi không hiểu câu hỏi của ngài?
- À, không có gì. Tóm lại, ông xác định ta không phải Elf Elite?
Jura gật đầu kiên định:
- Với bản lĩnh nhìn người cả đời của tôi, tôi rất xác định điều này.
- Vậy thái độ của ông thế nào với nhận định này?
Jura hơi ngừng lại suy nghĩ mấy giây, sau đó nở một nụ cười kỳ quái:
- Tôi giả sử nhận định của tôi là đúng, ngài không phải Elf Elite thật sự. Như vậy tôi có thể đoán được ý nghĩ của Sonnig khi nó quyết định làm người hầu theo ngài tám năm. Và nếu tôi là nó, tôi cũng sẽ có quyết định tương tự.
- Ý ông là?
- Gia tộc Maizfeld đã chịu đủ chèn ép vì thiếu thực lực, nhưng chúng tôi không có thiên phú vũ lực, chỉ có thể dùng cách khác để bù đắp, như hiện nay là vung tiền đi thuê, đi xin bảo kê. Cho nên cả tôi lẫn Sonnig đều bức thiết tìm kiếm giải pháp tăng cường địa vị và tầm ảnh hưởng hoặc thực lực cho gia tộc. Với Sonnig thì sự bức thiết này còn lớn hơn khi nó đèo bồng thêm tình yêu với tiểu thư Perl Beeren. Nếu không sớm tìm được giải pháp, việc nó bị tình địch khác đá đít là chắc chắn. Dù sao với sự hỗ trợ của ngài hiện tại thực lực của tiểu thư Perl trong mắt mọi người đã là vượt qua mặt bằng chung của chiến sĩ cao cấp, tiếp cận ma đạo sư. Tình địch của thằng bé vì thế cũng sẽ thăng cấp từ công tử thiếu gia hay thiên tài tiềm năng nâng lên thành anh tài thành danh lâu năm, quý tộc phái thực lực các thứ. Thực ra chuyện Sonnig kháng cự không muốn theo nghiệp đầu bếp chỉ là vì ngại với danh tiếng chuyên môn này nó sẽ không ngóc đầu lên được. Hẳn là ngài cũng chưa nói rõ với nó tầm nhìn chiến lược mà ngài dự định chỉ dẫn nó đi theo?
- Uh, thằng nhóc khá hoạt ngôn, nên trước giờ ta vẫn đem chuyện đó ra chọc quê nó. Dù sao chuyện này ta nghĩ cũng cần nói chuyện với chỗ dựa thật sự của nó là ông, thì phù hợp hơn.
Jura hơi suy nghĩ, sau đó quyết ý, gật đầu nói:
- Vâng, tôi đã hiểu. Cảm ơn ngài Aber đã chiếu cố thằng bé nhà tôi. Chắc ngài cũng biết qua biệt danh trong dư luận của tôi, là "Chơi Tất Tay". Đây là cách tôi chốt chiến lược hành động, một khi tôi đã quyết ý theo một con đường thì tôi sẽ dồn toàn lực thực thi nó, và dồn mọi tâm huyết vào nó. Đó cũng là bí quyết để tôi đạt được thành quả ngày hôm nay, tuy có khá nhiều phần là may mắn. Chẳng qua tôi nghĩ bản thân may mắn cũng là một loại thực lực! Tôi lần này cũng vậy, quyết định sẽ theo ý Sonnig, theo đuổi con đường ngài vạch ra cho nó liên quan tới chuyên môn về ẩm thực. Tôi sẽ cung cấp mọi hỗ trợ cần thiết để Sonnig theo đuổi con đường này. Tôi đánh cược rằng ngài sẽ dẫn dắt nó đạt được danh vọng cần thiết cho chính nó cũng như gia tộc Maizfeld!
Thiên Minh thu hồi nụ cười, nghiêm túc đánh giá Jura mấy giây, sau đó hỏi:
- Ông thậm chí không cần hỏi thêm ta định làm như nào, ta cụ thể là ai, thế lực chỗ dựa chi tiết, mà đã chốt hạ đầu tư vô điều kiện? Làm ăn kiểu của ông mà cũng thành công được???
Jura cười cười, nói:
- Đương nhiên trong tình huống bình thường tôi cũng muốn tìm hiểu kỹ. Nhưng Sonnig có nói cho tôi rằng để biết được một số bí mật của ngài, bọn nhỏ phải thề thốt đủ kiểu các thứ. Tôi hẳn là không đủ tư bản để yêu cầu ngài cung cấp thông tin chi tiết, nếu ngài muốn cho tôi biết thì ngài sẽ thoải mái nói, mà ngài đã không nói thì tôi cũng không có cách tìm hiểu được. Đã vậy thì tôi cần gì tự làm khó mình hoặc bỏ qua cơ hội trước mắt? Tôi tin tưởng ánh mắt của Sonnig, cũng có chung lối tư duy với Sonnig. Nó đã tin chắc ngài có tài lực và phẩm chất vĩ đại để nó theo đuổi, thì tôi cũng vậy. Tương lai là của thế hệ trẻ. Tôi năm nay đã sắp tới lúc sức cùng lực kiệt, và tôi đã làm mọi thứ có thể để xây dựng gia đình và bồi dưỡng thế hệ sau. Tôi sẽ để con cái tôi tự do phát huy và phấn đấu.
- Ta hiểu rồi. Nói thật, ta có lời khen ngợi ông đó Jura. Sự quyết đoán và tầm nhìn của ông rõ ràng tương xứng với thành tích ông đạt được trong sự nghiệp của mình. Ta thích!
- Ngài Aber quá khen! Nhân loại chúng tôi chỉ được sống một lần và tuổi thọ có hạn, làm gì cũng phải trân quý từng giờ phút sinh tồn của mình. Tôi không thích sống một cách vật vờ không hết mình, rồi sau đó hết nuối tiếc cái nọ lại hối hận cái kia. Haha!