Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ác Nhân Thành Đôi
  3. Chương 90: Trước giải phẫu
Trước /232 Sau

Ác Nhân Thành Đôi

Chương 90: Trước giải phẫu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Liễu Tri Quỳnh ngẩng đầu nhìn về phía mẫu thân đã vì nàng mà lo lắng hơn mười năm, “Ta muốn làm giải phẫu.”

”Làm, phải làm, đều đã đến nước này, còn có cái gì không dám.” Liễu nhị phu nhân cũng không cố nhiều hơn nữa, gạt nước mắt quyết định, “Trang thần y, ngài nói phải chuẩn bị cái gì, chỉ cần ngài phân phó, Liễu gia nhất định sẽ dốc lòng làm được.”

”Ta cần một gian phòng sạch sẽ, những thứ dư thừa đều bỏ hết ra ngoài, bên trong phòng luôn phải chuẩn bị nước nóng, và một cái bàn dài rộng theo vóc người của Tam tiểu thư, còn nữa, phải chuẩn bị nhiều vải bông, tất cả đều được nấu qua nước sôi, sau đó tiếp tục chưng nửa canh giờ, mặt trời hôm nay rất tốt, sau khi chưng sau thì phơi dưới mặt trời, nhân lúc còn sớm, hiện tại mau đi chuẩn bị.”

”Thanh Thanh, nghe hết không? nhanh đi chuẩn bị.”

”Vâng.” Thanh Thanh cẩn thận rãi nghe Trang Thư Tình nói, chưa kịp tán thưởng liền vội vàng đi chuẩn bị.

Ai có thể ngờ được, tiểu cô nương mấy tháng trước còn vô cùng chật vật, hiện tại đã trở nên lợi hại như vậy, may mắn, may mắn nàng trở nên lợi hại, bằng không nói không chừng tiểu thư sẽ thật sự...

Nàng là nha hoàn hầu hạ bên người tiểu thư, không có người nào rõ ràng được tình huống của tiểu thư như nàng.

”Tối nay Tam tiểu thư không được ăn bất kỳ thứ gì, đói cũng phải ráng nhịn, giải phẫu sau một thời gian không thể di chuyển, nhân lúc này, Tam tiểu thư nên đi tắm qua một lần.”

Liễu Tri Quỳnh miễn cưỡng cười cười, “Ta sẽ.”

Trang Thư Tình đứng dậy.”Ta cũng phải trở về làm chút chuẩn bị, sáng mai lại tới, Tam tiểu thư đừng để cho thân thể quá mệt mỏi. Đừng để tinh thần sa sút.”

”Ta sẽ tận lực để chính mình nghỉ ngơi tốt.”

Đi ra cửa, Trang Thư Tình liền nhìn thấy Bạch Chiêm đang đứng ở ngoài cửa viện, bồi bên người hắn là một lão giả và một nam nhân trung niên.

”Liễu lão gia tử và Liễu nhị gia.” Bạch Chiêm thuận miệng giới thiệu, cũng không cảm thấy tuổi của hắn vào cách xưng hô có gì không đúng, “Nói xong chưa?”

”Ừ, Tam tiểu thư nguyện ý giải phẫu, tình huống thân thể của nàng hiện tại không quá tốt. Vì vậy nên hẹn vào ngày mai.” Trang Thư Tình có chút lo lắng nhìn lão gia tử, lo lắng bọn họ sẽ không tin tưởng vào y thuật của nàng. Nhưng Trang Thư Tình vẫn vén áo thi lễ, ngữ khí thành khẩn nói: “Ta sẽ tận lực lưu lại tánh mạng của Tam tiểu thư, tình huống của nàng đã vô cùng nghiêm trọng, nếu tiếp tục kéo dài sợ là dù ta có mổ cũng không cứu được.”

Lão gia tử đã cùng người ta lục đục cả đời trên triều, tự nhận bản thân vẫn có khả năng nhận thức nhân tâm. Nếu nói lúc trước là nể mặt Bạch công tử mới miễn cưỡng đáp ứng, thì hiện tại nhận thức của hắn với vị thần y nhỏ tuổi này đã có chút lòng tin.

Từ nàng lộ ra sự tự tin khiến cho hắn nguyện ý tin tưởng.

Đây đúng là khó có được, hắn cũng không phải người ai cũng có thể tùy tiện lừa gạt, lão gia tử cảm thấy có chút ý tứ, lo lắng trong lòng không khỏi phai nhạt đi, tiểu cô nương này, thật có thể cứu được cháu gái của hắn.

”Liễu gia sẽ tận hết khả năng chuẩn bị tốt những thứ Trang thần y phân phó, Quỳnh Nhi, nhờ cả vào thần y.”

”Đây là chuyện đại phu nên làm.” Trang Thư Tình nhẹ nhàng thở ra. Nhất thời trên mặt liền lộ ra tươi cười, nàng biết, tất cả phần lớn đều nhờ công lao của Bạch Chiêm. Nếu không có hắn che chở, nói không chừng bên ngoài đã sớm truyền ra lời đồn nàng là một phù thủy chứ không phải thần y.

Liễu lão gia tử tự mình đưa người tới cửa, nhìn xe ngựa rời đi cũng chưa thu hồi tầm mắt, “Truyền lời của ta, lập tức đem tứ nha đầu ra khỏi phủ ở vài ngày. Lão nhị, con đi hỏi rõ Trang... thần y dặn dò thứ gì. Mau giúp họ chuẩn bị, Tam nha đầu chịu đựng tra tấn nhiều năm như vậy, hiện tại cuối cùng cũng có chút hy vọng, cho dù tình huống trước mắt có nguy hiểm cũng phải tiến hành.”

”Cha, vị thần y này có phải là... có chút nhỏ tuổi hay không?”

Lão gia tử quay đầu, ngữ khí nhẹ bẫng nhưng lời nói ra lại vô cùng khí phách, “Ta không ngại nàng tuổi nhỏ, chỉ cần nàng có bản lĩnh, cho dù nhỏ tuổi hơn ta cũng dám mời về, mười mấy năm qua tam nha đầu tìm biết bao đại phu, uống ba nhiêu thuốc? Trừ vị tiểu thần y này ra, ai có thể cho Tam nha đầu một câu trả lời chính xác về căn bệnh của nàng? Cho dù là vị đại phu đã có một bó tuổi cũng lắc đầu nói chúng ta nên chuẩn bị hậu sự, con nói, chúng ta nên tin ai?”

Liễu nhị gia không nói, hắn cả đời nhát gan, may mắn hắn có thể hiểu được, không tranh không thưởng, chỉ có thể dựa vào trụ cột của gia tộc ở Hội Nguyên Phũ, nhưng chuyện của nữ nhi, nếu hắn tiếp tục nhát gan thì mệnh của nữ nhi sẽ không còn!

Dùng sức vuốt mặt, “Cha, con lập tức đi chuẩn bị.”

Xe ngựa đi được một lúc, Trang Thư Tình có chút thất thần.

Bạch Chiêm vén rèm lên hỏi, “Đổng Minh Đức có động tĩnh gì?”

Trần Nguyên cưỡi ngựa tới gần, dùng âm thanh khiến cả hai người trong xe ngựa đều có thể nghe thấy nói: “Sáng sớm liền tới cửa, nghe gác cổng nói Trang tiểu thư đã ra ngoài xem bệnh liền rời đi, thấy có vài người ở gần đó, chắc là Đổng gia phái tới chỗ này để nhìn Trang tiểu thư cùng Trang công tử.”

Bạch Chiêm quay đầu, “Phải đi về sao?”

”Không, đi Từ gia, chàng phái một người trở về nói một tiếng với Thanh Dương Tử, nói hắn chuẩn bị tốt để mai mắt dầu mổ, hắn sẽ biết phải làm như thế nào.”

Sau khi ra khỏi Từ gia, Trang Thư Tình dứt khoát đi một chuyến lên núi xem hổ con, đến khi chiều ta mới trờ về nhà.

Sau mấy canh giờ, Đổng Minh Đức biết nếu nàng trở về cũng không tốt đến gặp.

”Bảo Châu, ngươi đến Bảo Hợp Dường tìm Lưu đại phu, đem chuyện ngày mai ta giúp Liễu tam tiểu thư mổ nói với hắn.”

”Vâng.”

Thanh Dương Tử một đường chạy chậm tiến vào, vừa hưng phấn vừa nói,“Những thứ cần chuẩn bị đều đã chuẩn bị tốt, Liễu Tam đồng ý rồi sao? Thứ tốt vừa làm xong, ngày mai sẽ dùng tới!”

”Ừ, hiệu quả của thuốc giảm nhiệt có được không, thuốc mỡ ngươi làm tuy không thể hoàn toàn thay thế nhưng hiệu quả vẫn không sai, trước khi bào chế ra thuốc giảm nhiệt vẫn dùng thứ này, nếu có thời gian thì cứ làm nhiều một ít, giải phẫu cắt bỏ cũng không khó, khó là sau khi phẫu thuật sẽ xảy ra biến chứng, về dụng cụ thở thì đã có tiến triển tốt, nhưng về dụng cụ phân loại...”

Trang Thư Tình hỏi Bạch Chiêm, “Còn chưa làm ra sao?”

”Vẫn chưa, ta đã lấy thêm vài người từ phụ thân, tất cả đều rất có tay nghề, hiện tại bọn đều đang dốc sức làm máy ly tâm, nhưng tạm thời vẫn chưa có tin tốt.”

Thanh Dương Tử lập tức phát huy lòng hiếu kỳ, “Nhất định phải có dụng cụ phân loại sao? Có thể dùng làm gì?”

Khi nói đến y thuật, Trang Thư Tình không có bất kỳ dấu diếm, nhất là đối với Thanh Dương Tử, nàng luôn giải thích kỹ càng, “Máu của người được chia thành rất nhiều nhóm, có dụng cụ này ta có thể biết được người bệnh thuộc vào nhóm máu nào, như vậy suy ra, nếu máu của người cho cùng với loại máu của người nhận thì khi bị thương, ta có thể đưa máu từ người cùng nhóm máu vào cơ thể bệnh nhân, chỉ cần máu lượng máu trong cơ thể được duy trì thì chúng ta sẽ có thời gian nghĩ ra tất cả những biện pháp có thể để cứu người, hiểu không?”

Máu có thể truyền vào cơ thể người khác? Sao có thể? Giống như truyền nước muối sao?

Chuyện này. Ngay cả Bạch Chiêm cũng có chút tò mò.

Thanh Dương Tử vò rối phần tóc đã có chút tán loạn, “Để ta đi tiêu hóa một chút.”

Trang Thư Tình cười. “Ngươi cứ từ từ suy nghĩ, chờ suy nghĩ cẩn thận rồi ngươi sẽ biết, có nhiều thứ vô cùng thần kỳ.”

”Thứ thần kỳ nhất chính là y thuật của ngươi.” Thanh Dương Tử dứt khoát đặt mông ngồi xuống đất gác chân, “Muốn phẫu thuật cho Liễu tam phải dùng dụng cụ phân loại máu?”

”Không nhất thiết phải sử dụng. ý ta nói là nếu muốn truyền máu thì nhất định phải có máy phân loại, giải phẫu có thể liều, nhưng nếu xuất hiện tình hình nguy hiểm thì phải dùng máu lưu lại mệnh trong một thời gian mới có thể cứu được người, cho dù là Nam Chi hay Từ Giai Oánh, khi phẫu thuật cho các nàng đều tồn tại nguy hiểm, chỉ là lúc đó bắt buộc phải ra tay, ta cũng không còn lựa chọn nào khác, Liễu Tam kỳ thực cũng như vậy. Nếu không phải thật sự nàng ấy không thể chờ được nữa, ta sẽ đợi đến khi dụng cụ phân loại máu được hoàn thiện sẽ bắt đầu phẫu thuật.”

Thanh Dương Tử như có chút đăm chiêu, hắn đại khái đã biết được tầm quan trọng của thứ này, Ừm, buổi tối phải trở về Bạch phủ ép khô bọn họ, có cái máy thôi mà làm cũng không được, muốn bạc sao? Đừng mơ.

Sáng sớm ngày kế, cửa lớn Trang gia mở ra, Trang Thư Tình đi trước, Bảo Châu Nam Châu mang hộp dụng cụ theo sau, xe ngựa cũng đã chuẩn bị tốt. Vững vàng dừng lại trước mặt Trang Thư Tình.

Đi theo phía sau Bạch CHiêm là Trần Nguyên và Thanh Dương Tử.

Đang định nói chuyện, hai chiếc xe ngựa một trước một sau dừng lại trước Trang gia.

Trang Thư tình không chút ngoài ý muốn khi thấy sáng sớm Đổng Minh Đức đã tới chặn đường nàng, nhưng chiếc xe phía sau lại khiến nàng có chút ngoài ý muốn.

Lưu Thanh Quân xa xa đứng chắp tay, không nói gì.

Khẽ gật đầu với hắn, Trang Thư Tình nhìn về phía Đổng Minh Đức.

”Sáng sớm như vậy đã đi ra ngoài chẩn bệnh?”

”Vâng, tình hướng của Liễu tam tiểu thư không tốt, không thể tiếp tục kéo dài, hôm qua đã hẹn tốt thời gian khám bệnh.”

Hôm qua không gặp được người, Đổng Minh Đức vốn tưởng nàng cố ý tránh mình, hiện tại thấy được câu trả lời, nghi ngờ trong lòng nhất thời không còn, ý cười trên mặt càng đậm, cũng đúng, ít ra Trang Thư Tình cũng phải niệm tình trưởng bối.

Liễu gia Hội Nguyên Phủ hắn dương nhiên biết, lão gia tử lúc trước chính là Lễ Bộ Thượng Thư, sau này cáo lão trở về vẫn một mực trụ lại đây, không nghĩ tới vị cháu gái này lại dễ dàng nhấc lên quan hệ với Liễu gia như vậy.

”Nhĩ cữu còn có việc sao? Có thể chờ ta trở lại rồi nói được không?”

”Chính sự quan trọng hơn, nhanh chóng đi đi, đừng để lỡ việc, thấy Liễu lão gia tử nhớ nói Đổng gia gửi lời hỏi thăm.”

Trang Thư Tình cười cười cũng không đáp, đỡ tay Bạch Chiêm liền lên xe.

Đổng Minh Đức vẫn chưa xem nhẹ nàng, luôn đối đãi với nàng như một người thông minh, nhưng dù sao cũng chỉ là nha đầu mười lăm tuổi, không người nào biết linh hồn nàng đã thay đổi. Đổng Minh Đức coi nàng cao tới đâu vẫn có giới hạn, tất nhiên cũng không cảm thấy nàng chỉ đang có lệ với hắn, chỉ cho rằng nàng đã nhớ trong lòng.

Nhìn xe ngựa đi xa, Đổng Minh Đức sảng khoái tinh thần chắp hai tay sau lưng trở về xe ngựa, ngô, phải viết một phong thư trở về báo tin cho đại ca, đôi tỷ đệ này còn hữu dụng hơn so với đoán trước của bọn hắn, đương nhiên, tin nàng cũng phải chọn đường khác để gửi, không thể để cha mẹ biết được.

Liễu quản gia đã sớm chờ ở cửa, xa xa nhìn thấy người đến liền vội vàng cho người vào bẩm báo, sau đó tự mình tiến lên đón người.

Bộc tùy theo chủ, độ coi trọng của lão gia tử đối với vị Bạch công tử này hạ nhân đều nhìn trong mắt, không biết là thần thánh phương nào nhưng nhất định không được khinh mạn.

Xuống xe ngựa, Trang Thư Tình đợi Lưu Thanh Quân vừa đến liền cùng nhau đi vào Liễu gia, “Còn tưởng rẳng đại phu sẽ trực tiếp đến Liễu gia, vừa rồi có hơi chậm trễ.”

”May mắn là không sao.” Lưu Thanh Quân chỉ coi như không thấy một màn vừa rồi, mỗi nhà đều có chuyện khó nói, cho dù hắn có nghe được tin tức gì, bằng vào thực lực của Trang gia cũng không thể có câu nào được truyền ra ngoài.

”Bệnh của Tam tiểu thư lão hũ đả xem qua, trừ khí huyết hư tổn, thân thể yếu kém cũng chẳng có bệnh trạng gì khác, lão hủ từng hỏi qua những đại phu khác, họ cũng đều nói như vậy, cũng đều kê nhưng đơn thuốc bồi bổ khí huyết nhưng đều không có tác dụng. Không biết, Trang đại phu có biết được chứng bệnh?”

Quảng cáo
Trước /232 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Núi Lửa Ngủ Say - Chu Vãn Dục

Copyright © 2022 - MTruyện.net