Đường đường ở địa vị cao, thế mà không có bất kì năng lực bảo hộ bản thân, người khác vu oan thì không biết mở miệng giải thích, bị hãm hại cũng chỉ đờ người ra chịu trận, không hề phản kháng...
Nhưng một ngày nọ, mọi thứ thay đổi, phế vật cũng trở nên lóa mắt.
Ánh mắt nàng trở nên sắc bén, đầu óc nhanh nhạy, thậm chí còn không dấu vết đưa những người từng hãm hại nàng vào chỗ khó xử...
Nói đùa! Bổn cung từng là Hoàng Hậu cao cao tại thượng, trường hợp gì chưa thấy qua??
Những trò đấu đá này, trước mặt nàng, chẳng khác gì tiểu xiếc.
Phu quân Vương gia chỉ yêu thích, trắc phi? Được! Vậy thì hai người cứ tình chàng ý thiếp. Ta cũng không cần tên Vương gia mắt mù đó
Một thân y thuật này, chỉ dùng để cứu người. Cuộc đời này, chỉ cầu được bình an