Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Rừng Nhỏ
Sau khi yêu nhau, Lâm Hoan bỗng ngớ ra rằng cô thật sự nhặt được một cục vàng. Thư Duyệt đúng chuẩn hình mẫu lý tưởng của cô.
Anh chủ yếu nấu đồ ăn thanh đạm. Để chiều chuộng cô gái của mình, anh thường nêm nếm thức ăn khá nhạt.
Thậm chí loại trà cô hay uống anh cũng biết. Mỗi khi phòng trà hết trà Sơn Ninh Xuyên, anh lại lấp đầy chúng.
Anh cực kỳ dịu dàng, tuy không nói nhiều nhưng làm việc gì cũng chu toàn. Và thường xuyên để ý đến cảm xúc của cô.
Mối quan hệ của bọn họ càng ngày càng khăng khít. Lúc cô tới hạn nộp tiền thuê nhà, anh bỗng đề nghị sống chung với cô.
Lâm Hoan hơi căng thẳng nhưng Thư Duyệt lại rất chờ mong, sau nhiều lần cân nhắc kỹ lưỡng, cô đồng ý chuyển tới nhà anh. Chính thức bắt đầu sống chung.
Cô nghĩ, yêu một người, là cùng người mình yêu ăn cơm hằng ngày.
Buổi tối thứ sáu, Lâm Hoan nói mình muốn ăn thịt chua ngọt. Vì thế ngay khi vừa tan tầm Thư Duyệt và Lâm Hoan lập tức đi siêu thị, Thư Duyệt tự tay chọn một miếng thịt lưng.
Lúc nấu ăn, Thư Duyệt đảm nhiệm vị trí bếp trưởng, Lâm Hoan bên cạnh là trợ thủ, cả hai y đúc một đôi vợ chồng già.
Miếng thịt lưng được chiên giòn ngập sốt dấm đường chua chua ngọt ngọt, Lâm Hoan gắp một miếng rồi cắn một miếng nhỏ.
“Ưm… Ngon quá, giòn xốp, vừa chua vừa ngọt, anh mau thử đi.”
Đối mặt với đồ ăn ngon, cô luôn hưng phấn và vui vẻ như một đứa trẻ. Thư Duyệt lây nhiễm cảm xúc vui vẻ từ cô, khẽ mỉm cười.
Vốn định dùng tay lau nước sốt dính bên khóe môi, nhưng cuối cùng anh không nhịn được, bèn cúi người hôn lên bờ môi quyến rũ. Mà cô bé ngốc nghếch của anh cũng đã tiến bộ, chủ động mở miệng dây dưa với anh.
Anh đè nén dục vọng đang cháy hừng hực trong cơ thể, tách cô và mình ra.
“Thử rồi, rất ngon.”
“Ngon gì thế ạ, em bảo là đồ ăn cơ.”
“Ừ, em ăn đi, lát anh ăn em.”
——-
Buổi tối, sau khi Lâm Hoan tắm xong, cô mặc váy ngủ rồi bò lên giường.
Thư Duyệt duỗi tay ôm người con gái bé nhỏ vào lồng ngực vững chãi, ngón tay luồn qua từng kẽ tóc rồi hôn cô. Nụ hôn này khác hoàn toàn những nụ hôn trước, đêm nay nụ hôn của anh quá đỗi gấp gáp. Anh cậy môi cô, đầu lưỡi mơn trớn khoang miệng, mút mát chiếc lưỡi đinh hương tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Trong phòng chỉ còn tiếng hít thở dồn dập.
Thư Duyệt liếm đôi môi đỏ mọng, im lặng nhìn cô thật lâu.
“Cho anh nhé?”
Giọng anh hơi khàn vì động tình, Lâm Hoan trông thấy dục vọng ẩn sâu trong đôi mắt của anh thì thẹn thùng gật đầu.
“Nhưng mà… Đây là lần đầu tiên của em, anh nhớ nhẹ một chút nhé.”
Được sự cho phép của cô, Thư Duyệt lập tức mất khống chế, anh đè cô dưới thân mình. Từng nụ hôn nho nhỏ rơi xuống cổ và xương quai xanh, tay anh vói vào váy ngủ, sờ nắn bầu ngực mềm mại. Sau đó anh nhẹ nhàng vân vê cặp đậu khấu bé xinh trước ngực cô.
“Ư ha…”
Đầu ngón tay thô ráp của anh khiến cô khó lòng mà chịu nổi. Cơn khoái cảm xa lạ từ từ thử thổi đến, cô không khỏi ngâm nga vài tiếng.
Cô khẽ run rẩy bởi hơi thở đang phả vào cổ mình, chất lỏng dưới thân thấm ướt đáy quần lót.
Thư Duyệt vén váy ngủ lên thì thấy đầu v* tựa thạch lựu đang dựng thẳng. Vì vậy anh bèn thưởng thức hai viên thạch lựu ấy, đầu lưỡi khảy núm vú mẫn cảm liên hồi.
Bàn tay nắm chiếc bánh bao còn lại, năm ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực mềm mại của người con gái. Chúng thay đổi hình dạng theo từng cái bóp của anh.
Cơ thể Lâm Hoan nhuốm màu hồng phấn, eo cô nhũn ra, nụ anh đào được anh chơi đùa khiến cô vui sướng mà nheo mắt lại.
Có vẻ như phía dưới đang chảy rất nhiều dịch ngọt, nó chảy dọc theo khe mông, cô cảm giác dịch yêu đầy ắp trong mình đang chờ anh tiến vào. Cô nhẹ nhàng vặn vẹo cơ thể, muốn anh chơi đùa mình nhiều hơn.
Cảm nhận được những chuyển động khẽ khàng của cô, ngón tay Thư Duyệt chậm rãi thăm dò mảnh địa đàng. Ngón tay đẫm nước đẩy quần lót sang một bên rồi trườn vào, anh tách hai cánh hoa đẫm sương ra, lay lay nhụy hoa ở giữa.
“Ư….”
Cô ngân một tiếng rên ngọt ngào, thanh âm mềm mại tựa như viên thuốc tình thôi thúc Thư Duyệt.
Ngón tay sờ tới cửa khe, ngón tay nhúng qua một lớp dịch rồi tiến vào. Vừa vào anh đã bị tường thịt non bao vây, sợ lát nữa cô đau, anh đành phải đình chỉ cây hàng đang ngóc đầu của mình.
Ngón tay nhẹ nhàng đâm sâu hơn lại bị vách thịt đẩy ra, song không vì thế mà từ bỏ, anh khuấy đảo nụ hoa bao nhiêu thì bấy nhiêu nước tình vãi đầy tay anh. Ngón tay hơi rút ra rồi lại cắm vào, hai ngón tay khẽ mở để nới lỏng bím nhỏ.
“Cục cưng nhiều nước quá…”
Những lời cợt nhả như vậy làm Lâm Hoan cảm nhận được một loại khoái cảm khác, cô vặn eo để ngón tay vào sâu hơn. Tiếng rên rỉ của cô như đang mời gọi anh hãy đi thêm một bước.
Thư Duyệt thật sự không kiềm chế nổi nữa, anh kéo chiếc quần cuối cùng xuống, cây gậy sưng vù đặt trước bụng nhỏ khiến cô mềm nhũn.
“Em yêu… Thư giãn nào, anh vào đây.”
Anh đỡ cậu em đầy gân xanh, quy đầu to lớn đặt ở giữa hai cánh hoa non nớt, nơi bí mật của hai người dán gần nhau, lặng lẽ trao nhau dịch yêu. Thư Duyệt thở hổn hển, thẳng lưng đẩy quy đầu vào.
“A… Đau…”
Khe nhỏ chưa ai khai phá bỗng dưng được lấp đầy, Lâm Hoan cảm thấy cơ thể mình bị chia thành hai mảnh, mắt cô phủ một rạng sương mờ ảo.
“Ngoan… Em thả lòng đi.”
Thư Duyệt cũng đau đớn không kém cạnh. Anh dừng động tác, kiên nhẫn vỗ về đầu v* để cô mau chóng thả lỏng. Đam Mỹ Trọng Sinh
Nhờ sự âu yếm của Thư Duyệt mà Lâm Hoan dần thích ứng với quả dưa chuột của anh. Một lát sau cô không còn thấy đau nữa. Thay vào đó, cô bé của cô ngứa ngáy tới mức muốn bị cây hàng của anh dập thật mạnh, đôi tay nhỏ nhắn vòng qua cổ cố ý bảo anh động đậy.
Thư Duyệt vừa thương cô vừa sợ cô đau. Sau một hồi suy nghĩ, anh quyết định kìm hãm dục vọng, chậm rãi thọc vào rút ra.
Lâm Hoan cảm nhận được hương vị của cuộc yêu, mỗi lần anh tiến vào trong cô lại muốn anh đâm sau thêm một chút. Tiếng ngân nga bay lượn khắp căn phòng.
“Ư… Cục cưng… Em đang quyến rũ anh đấy hả…”
Hành động của cô tựa như đang thúc giục anh, vì thế anh lập tức tăng tốc độ. Bím nhỏ múp míp bó chặt cây hàng, nơi sâu nhất trong cơ thể không ngừng chấm mút quy đầu.
“A a…. Sâu quá… Lớn….”
Khoái cảm mãnh liệt truyền từ vùng kín đến toàn thân. Lâm Hoan nức nở thở dốc, lỗ nhỏ liên tục nắn bóp thanh sắt nóng hổi.
“Cưng à… Bím của em chặt ghê….”
Thư Duyệt cực kỳ sướng, anh duỗi tay sờ mó trái đào tiên, hai cục thịt mềm mại biến đổi dưới bàn tay anh. Anh rút hàng ra một chút rồi lại đâm vào một cách thô bạo, từng nếp gấp chậm rãi căng ra, mỗi lần như vậy anh đều bị kẹp tới nỗi tê người.
“Ư…. Tới rồi… Không được… A…”
Anh nhấp hông không ngừng, cặp ngọc vỗ đành đạch trên miệng hoa. Nụ hoa chớm nở rỉ đầy mật ngọt, nuôi dưỡng dục vọng trong anh.
Trông thấy cô hưởng thụ như vậy, Thư Duyệt bỗng sung sức hơn hẳn, anh đan ngón tay với cô, trái chuối sắc tình mài dũa vùng tam giác màu mỡ.
“A a a…. Muốn…. Không….. A….. Em phun… Ư a…..”
Tâm trí Lâm Hoan chìm trong khoái cảm, cô ôm cổ Thư Duyệt, tiết từng dòng dâm dịch, lối nhỏ đè ép gậy th*t.
Mật yêu tưới tắm quy đầu nên Thư Duyệt cũng bắn ngay sau cô.
Thư Duyệt tắm rửa hộ cô, cả hai lại về giường một lần nữa. Anh ôm cô vào ngực, cúi người hôn đôi môi màu đỏ thắm, vuốt ve mái tóc mai.
“Cục cưng vất vả rồi, ngày mai em muốn ăn gì? Chồng em làm cho em.”
Lâm Hoan mệt mỏi chôn mặt trong ngực anh, lơ mơ đáp rằng.
“Ư… Ăn bún thịt.”
“Được.”
Hoàn.