Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit và beta: meomeoemlameo.
Hôm sau, mọi người thức dậy, bắt đầu chuẩn bị chào đón ảnh đế.
Khách mời lần này khác khách mời lần trước. Vì Sư Huyên được trả lương lên sàn còn Mạnh Tinh Trầm là mời hữu nghị thật sự, cũng nhờ ảnh đế là người không để bụng này kia, nên chẳng có lấy nửa xu phí xuất hiện.
Trong nhà chỉ có Nhạc Tiếu và Thịnh Kiều, hai cô đã hoàn thành nhiệm vụ nên công việc chuẩn bị cũng rơi lên đầu các cô, những người khác đều còn đang bôn ba vì nhiệm vụ của riêng mình. Tới tận lúc ăn trưa Hoắc Hi mới trở về, hôm nay rất lạnh, bên ngoài còn có mưa phùn, đôi tay anh đông lạnh đến mức đỏ bừng, sau khi vào nhà trên hàng mi còn đọng hơi nước.
Thịnh Kiều thương anh vô cùng, vội múc một bát canh nóng cho anh, hỏi: “Nhiệm vụ thế nào rồi ạ?”
“Còn chưa tìm được.”
Anh phải tìm một người họ Kiều để xin chữ kĩ, nhưng dù gì họ Kiều cũng hiếm gặp, vùng xung quanh lại hẻo lánh ít dấu chân người. Thời hạn của nhiệm vụ là vào 12 giờ đêm nay, ăn cơm xong anh định lên thành phố một chuyến.
Thịnh Kiều cắn đũa rũ mắt không nói gì.
Cơm nước xong, lúc Nhạc Tiếu rửa bát, cô chui vào WC gọi điện thoại cho Kiều Vũ.
Đầu bên kia có vẻ rất kinh ngạc: “Anh đang định tìm em thì em lại gọi tới.”
“Trùng hợp thế ạ.”
“Ừ, anh có bản tài liệu cần em tới ký.”
“Em đang quay một cái gameshow live stream nên không đi được ạ, anh mang sang cho em được không?”
Kiều Vũ cũng không từ chối, hỏi địa chỉ xong thì đồng ý chiều sẽ sang. Chỗ này quá xa xôi, lái xe cũng phải mất ba bốn giờ, Thịnh Kiều lại nói: “Anh cố đi sớm một chút nhé ạ. Buổi chiều bên em có khách mời, chuyện ghi hình sẽ hơi bận.”
Kiều Vũ ngẫm lại: “Ok, bây giờ anh xuất phát luôn.”
Lúc cô xuống lầu, Hoắc Hi đang thay giày chuẩn bị ra ngoài, Thịnh Kiều vội gọi anh lại: “Hoắc Hi, anh định lên thành phố hoàn thành nhiệm vụ đấy ạ?”
Anh gật đầu.
Cô làm như rất bâng quơ: “Nãy luật sư của em gọi điện thoại cho em, định mang một bản tài liệu tới cho em kí, trùng hợp lắm, anh ấy là họ Kiều.”
Đôi tay đang cột dây giày của Hoắc Hi khựng lại, anh nghiêng đầu nhìn cô.
Thịnh Kiều giả bộ cười: “Anh may mắn ghê đấy.”
Anh nhìn cô hồi lâu, cởi giày thể thao thay dép lê, trở gót quay về, ngẩng đầu cười rất nhẹ với cô: “Đúng là may thật.”
*****
Tin Mạnh Tinh Trầm sắp tham gia gameshow live stream đã truyền khắp internet chỉ trong một buổi sáng, các nhà truyền thông lớn đều đang tranh nhau đưa tin giật tít lên trang đầu. Người qua đường cũng tò mò rốt cuộc là gameshow loại gì mà có thể mời được cả ảnh đế, số người xem live stream nháy mắt tăng vọt lên.
Khán giả hồi trước đa số là fan của các khách mời, những người khác đều chờ bản cắt nối biên tập vào tối thứ bày. Giờ phút này có không ít người qua đường tới, vì thế mọi người liền phát hiện, Thịnh Kiều hồi xưa chuyên bị người ta ghét trong gameshow như thể đã đổi sang một người khác vậy.
Cô tự nhiên hào phóng, cần cù tinh tế, vừa biết nấu lẩu vừa biết cắm hoa, làm gì cũng gọn gàng ngăn nắp. Mấu chốt là mặt mộc còn đẹp như vậy, đây rốt cuộc là cô gái kho báu lấp lánh gì đây?
Chuyển fan chuyển fan chuyển fan ngay!
Đề tài “Thịnh Kiều tái sinh” nhanh chóng đã trồi lên đứng đầu.
Các cư dân mạng đã vô tình tìm ra được sự thật.
Nhưng mọi người cũng chỉ nói giỡn thôi, họ đều nghĩ sự thay đổi lớn từ trong ra ngoài của Thịnh Kiều đều là tác động của chuyện chấm dứt hợp đồng, vì thế Tinh Diệu lại lên hot search ngồi, chuyện chấm dứt hợp đồng lại một lần nữa được đề cập, mọi người sôi nổi quan tâm tiến độ chấm dứt hợp đồng của Thịnh Kiều.
Lúc này Cao Mỹ Linh đang ở trong tòa office building của Tinh DIệu cầm di động nhìn màn này, tức giận đến mức suýt thì lại quăng di động.
Ngay từ đầu chị ta vốn không định để Thịnh Kiều tham gia gameshow trong nhà nhẹ nhàng này. Theo ý của chị ta, chẳng những chị ta muốn áp bức, còn muốn để Thịnh Kiều ăn đủ đau khổ. Gameshow trong nhà căn bản không ở trong kế hoạch của chị ta.
Nhưng lúc tổ chương trình điểm danh muốn mời Thịnh Kiều đã để giá rất cao, Cao Mỹ Linh không khỏi cũng thấy động lòng.
Chị ta nghe nói khách mời toàn là lũ hạng ba hạng tư, thậm chí còn có một cô người mẫu chưa từng nghe qua tên. Một cái chương trình flop lòi như vậy, Thịnh Kiều có đi cũng không nên được trò trống gì.
Huống chi, với hình thức live stream, nhược điểm của Thịnh Kiều sẽ bị phóng đại vô cùng. Những cư dân mạng lên tiếng ủng hộ nó sẽ nhanh chóng phát hiện ra những điểm đáng ghét của nó thôi.
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, cái tính cách của Thịnh Kiều Cao Mỹ Linh đã rõ mười mươi. Cho dùng nó có vùng lên, nhưng cái tính hèn nhát và yếu đuối do hoàn cảnh từ nhỏ của nó không thể biến mất được. Nó không phải là người dễ chịu, cho dù không vào showbiz thì sống trong xã hội cũng sẽ va vấp thôi. EQ và IQ của nó đều quá thấp.
Nhưng đầu tiên có một Hoắc Hi nhảy ra giữa đường, mà biểu hiện về sau của Thịnh Kiều cũng hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của chị ta. Chương trình ban đầu tưởng flop lòi nay lại tăng ratings liên tục, chị ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Thịnh Kiều túm được một đống fan trên live stream, tức đến mức đau cả gan cũng chẳng có cách nào.
Cửa phòng bị gõ vang, chị ta áp vẻ mặt dữ tợn xuống, lạnh lùng nói: “Vào đi.”
Phương Bạch cầm một bản tài liệu đi vào, thấy vẻ mặt Cao Mỹ Linh không tốt lắm, cậu cũng đoán chắc là vì chuyện Thịnh Kiều lên hot search. Thật ra trong lòng cậu rất vui vẻ, nhưng trên mặt không biểu lộ gì, chỉ nói: “Chị Cao, vé máy bay đã đặt xong rồi ạ.”
“Ok, bây giờ cậu xuất phát đi đón Thịnh Kiều đi.”
Phương Bạch dừng một chút, “Chị Cao, Chị Kiều Kiều bây giờ đang quay gameshow live stream, mình sắp xếp việc khác cho chị ấy thì không ổn lắm đâu ạ? Bên tổ đạo diễn mình cũng chưa dặn dò gì mà.”
Cao Mỹ Linh lạnh lùng liếc cậu một cái: “Cậu quan tâm nhiều việc thế sao không tự đi mà làm người đại diện của nó đi?”
Phương Bạch câm miệng.
Chị ta chán ghét vẫy vẫy tay: “Nhanh lên, tôi đã đánh tiếng với tổ chương trình từ trước rồi, chỉ vắng mặt một hai hôm thôi.”
Phương Bạch gật đầu, ra ngoài xong thì thở dài gọi điện thoại cho Thịnh Kiều.
Thịnh Kiều đang rửa rau, di động đặt trên bàn cơm nên không tiện nhấc máy. Cô nhờ Nhạc Tiếu bật loa hộ cô, sau khi kết nối được cô cười tủm tỉm hỏi: “Tiểu Bạch, em nhớ chị rồi à?”
Phương Bạch: “…… Chị Kiều Kiều, chị đang làm gì đấy?”
“Live stream á, còn làm gì được nữa. Chị đang chuẩn bị đồ ăn để tối nấu lẩu, em có xem chương trình không? Buổi tối ảnh đế Mạnh sẽ tới.”
Phương Bạch thở dài: “Thôi chị đừng chuẩn bị nữa, đi thu dọn hành lý đi ạ. Giờ em tới đón chị đây, 8h tối mình bay tới Ireland.”
Tay Thịnh Kiều khựng lại: “Chuyện là sao thế?”
Nhạc Tiếu cũng trợn mắt nhìn di động.
“Tổ chương trình của “Thử thách Du lịch” mời chị làm khách mời, tập này đi ghi hình ở Ireland, thời gian ghi hình là hai ngày.”
Thịnh Kiều còn chưa nói gì, Nhạc Tiếu ở bên cạnh đã gào lên: “Cái chương trình ma quỷ như “Thử thách Du lịch” sao lại muốn mời Kiều Kiều?”
Phương Bạch chỉ có thể nói: “Công ty sắp xếp ạ, em cũng không rõ lắm. Chị Kiều Kiều, chị đi chuẩn bị đi ạ.”
Cúp điện thoại xong, Thịnh Kiều như suy tư gì cởi tạp dề ra, Nhạc Tiếu túm cánh tay cô: “Kiều Kiều, cái chương trình kia đáng sợ cực luôn, không coi khách mời là người nữa ấy! So với bọn họ thì tổ chương trình của chúng mình đúng là thiên sứ!”
Tổ đạo diễn ở bên kia cười khì khì.
Nhạc Tiếu lại khẽ thì thầm bên tai cô: “Hơn nữa cái chương trình kia flop lắm, hầu như không có ai xem đâu.”
Không flop thì làm sao lại để cô đi được. Thịnh Kiều cười cười nói không sao đâu, lên lầu thu dọn hành lý. Cô ngẫm nghĩ một lúc, lại nhắn tin cho Mạnh Tinh Trầm, nói rằng cô có việc gấp phải đi ngay, tối nay không thể tự mình tiếp đãi được, hy vọng anh ta thông cảm.
Không bao lâu sau, cô nghe thấy Nhạc Tiếu gọi từ dưới nhà lên: “Kiều Kiều, luật sư của cậu tới nè.”
Thịnh Kiều chạy như bay xuống lầu.
Kiều Vũ mặc đồ tây, thân hình đĩnh đạc đứng trước cửa, đang nhìn xung quanh đánh giá. Anh rất ưa nhìn, khi anh mặc đồ công sở sẽ thu lại vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, khí chất rất mạnh mẽ, có thể khiến người ta tin phục trong nháy mắt.
Cư dân mạng xem live stream sôi nổi hỏi:
【 Úi anh đẹp giai này ở đâu ra đây! 】
【 Mặc vest đẹp bá cháy các đồng chí ơi! Quả comple này xịn xò đấy 】
【 Luật sư của Thịnh Kiều lại còn đẹp trai thế nữa! 】
【 Các mẹ hem biết ảnh à? Kiều Vũ đó, anh này phải lên tạp chí “Thời Đại” 800 lần rồi ấy, là người nổi tiếng trong giới luật nha. 】
【 Mấy vụ án qua tay Kiều Vũ chưa từng thua đâu, vụ kiện này của Thịnh Kiều chắc kèo rồi 】
【 Giá của Kiều Vũ chắc phải đắt lắm, Thịnh Kiều mời anh ta chắc cũng phải táng gia bại sản 】
【 huhuhu muốn trả tiền hộ Kiều Kiều 】
Thịnh Kiều lâu rồi cũng chưa gặp Kiều Vũ, nhìn thấy anh thì rất vui vẻ, cô định gọi “Anh hai” theo bản năng, nhưng chưa thốt nên câu đã vội nuốt vào. Kiều Vũ nhìn thấy máy quay bốn phía thì không được tự nhiên lắm, lấy tài liệu ra khỏi cặp, “Chỗ này, chỗ này, cần phải kí tên.”
Thịnh Kiều cầm lấy cũng chẳng cần xem mà kí thẳng xuống luôn.
Kiều Vũ nhận lại tài liệu: “Anh đi trước nhé.”
“Chờ đã ạ.” Thịnh Kiều rót cốc nước ấm cho anh, “Trước khi sang đây anh đã ăn cơm chưa? Có đói bụng không ạ?”
Kiều Vũ nói: “Không sao đâu, tí về nhà thì ăn.”
Thịnh Kiều xoay người vào phòng bếp lấy ba cục cơm nắm mới nấu xong trong nồi hấp ra, gói lại xong thì đưa cho anh, “Anh ăn trên đường nhé, đừng lái xe quá nhanh, anh tới nhanh như vậy, có phải lại phóng ẩu không?”
Đôi mắt Kiều Vũ nheo lại. Thịnh Kiều nhận ra mình đã quá nhiều lời, cô mím môi dưới, nhanh chóng chuyển chủ đề: “Đúng rồi, anh giúp chúng em làm nhiệm vụ đi.”
Cô nói nhiệm vụ của Hoắc Hi ra, Kiều Vũ cũng rất thoải mái đồng ý. Lúc anh nhìn thấy Hoắc Hi còn chào hỏi: “Lại gặp nhau rồi.”
Hoắc Hi gật đầu cười cười, nhìn Thịnh Kiều đứng bên cạnh.
Nếu anh nhớ không lầm, lần đầu tiên anh nhìn thấy cô trong khu đô thị thì hình như cô đang ở cạnh Kiều Vũ……
—— vừa khóc vừa quấy vừa đòi thắt cổ?
Thịnh Kiều không chú ý tới ánh mắt săm soi của Hoắc Hi, giúp idol hoàn thành nhiệm vụ xong cô lại tiễn Kiều Vũ tới ngoài sân, không yên tâm mà dặn dò: “Lái xe cẩn thận một chút anh nhé.”
Kiều Vũ cứ lên cao tốc là hay phóng nhanh vượt ẩu, vì thế đã bị cô mắng rất nhiều lần.
Anh vẫy vẫy tay ý bảo biết rồi, nhanh chóng lên xe rời đi. Thịnh Kiều nhìn theo mãi tới tận khi xe biến mất khỏi tầm mắt mới xoay người về nhà.
Các cư dân mạng mắt tinh như cú vọ đã nhanh chóng phát hiện có biến:
【 sao tui cứ cảm thấy giữa Thịnh Kiều và anh luật sư kia có vấn đề nhỉ 】
【 giọng điệu nói chuyện quá thân mật 】
【 chẳng lẽ hai người họ đang cặp bồ? 】
【 Kiều Vũ tốt nghiệp ở Đại học Luân Đôn, là tinh anh trong giới luật sư, gia thế cũng ổn, thế mà lại nhìn trúng cô ta á? 】
【 thế chắc phải chướng mắt chị ấy rồi nhìn trúng mày mày mới vừa lòng à? 】
【 tui cảm thấy Thịnh Kiều đang tình đơn phương ấy 】
【 ông suy hay thế, ông giỏi vậy cơ á 】
【 chuyện quan trọng không phải là Kiều Kiều có gameshow mới à! 】
【 Cái chương trình Thử thách Du lịch này vẫn còn quay cơ à, mị cứ tưởng bị cancel rồi cơ 】
【 chắc quay xong season này là cancel đấy, season trước flop lòi luôn, khách mời cũng thiếu muối nữa 】
【 chủ yếu là do tổ chương trình chơi lớn quá, rất nhiều khách mời không chịu nổi nhiệt không muốn tham gia 】
【 công ty của Thịnh Kiều nhận cho cô ta show Thử thách Du lịch, chắc là muốn hại chết cô ta đây 】
【 huhuhu em thương Kiều của em quá, quỳ xin mau chấm dứt hợp đồng đi! 】
Sóng comment còn đang ồn ào nhốn nháo, chẳng mấy chốc Phương Bạch cũng tới rồi. Lúc cậu xách vali đã sửa soạn xong của Thịnh Kiều đi xuống lầu, Nhạc Tiếu đeo tạp dề cầm dao phay đứng ở cửa phòng bếp, vẻ mặt u oán nói với cậu: “Kiều Kiều hôm qua vừa mới vào bệnh viện, cậu phải chăm sóc cậu ấy cho tốt nhé, đừng để tổ chương trình bắt nạt cậu ấy.”
Phương Bạch:???
Má ôi, mối tình đầu quốc dân cầm dao phay uy hiếp con nè.
Thịnh Kiều lại không yên tâm dặn dò cô ấy mấy câu, cuối cùng cô nhìn Hoắc Hi, nhẹ giọng nói: “Em đi đây ạ.”
Anh gật đầu, nhàn nhạt nói: “Lên đường bình an.”
Đi tới cửa, cô thay giày, lại lén lút nhìn trộm anh. Ở chung mấy ngày, đột nhiên phải rời đi, lòng cô không nỡ á.
Kiều Kiều, sao mày lại tham lam thế chứ?
Trong tình yêu không thể tham lam, mày như thế là không được.
Cô thu hồi tầm mắt, đứng dậy vỗ vỗ tay, cười với Phương Bạch: “Đi thôi!”
Lên xe xong, Thịnh Kiều dùng di động search thử cái chương trình “Thử thách Du lịch” này. Đây là một gameshow thử thách cạnh tranh ngoài trời, rating của season 1 thật ra cũng không tồi, tổ chương trình lợi dụng những thử thách có độ rủi ro cao để thu hút được kha khá khán giả.
Nhưng chẳng mấy chốc mà cái chuyện “rủi ro cao” này đã bị fan của các khách mời phản đối. Ai mà muốn thần tượng nhà mình tham gia vào cái chương trình nguy hiểm như thế chứ, rốt cuộc xảy ra tai nạn là không thể tránh khỏi.
Vì thế tổ chương trình giảm bớt đi độ nguy hiểm của nhiệm vụ, bắt đầu lấy việc tra tấn khách mời làm vui. Không cho ăn không cho ngủ là chuyện bình thường ở huyện. Cũng không biết logic của tổ kế hoạch của chương trình là cái thể loại gì mà lại cho rằng việc tra tấn các minh tinh đang xinh đẹp tươm tất thành người không ra người quỷ không ra quỷ là có muối. Cuối cùng họ cứ quanh đi quẩn cái có mỗi trò này, khán giả cũng một đi không trở lại nữa.
Cố gắng lắm tới được season 3, flop thôi rồi là flop. Chẳng khách mời nào chịu tham gia, mà khán giả xem mãi cũng mệt. Khách mời cố định trong season 1 còn là tiểu hoa tiểu sinh hạng hai hạng ba, tới season này đã tới nước phải mời tới hiện tượng mạng.
Một tiếng rưỡi sau, xe tới sân bay.
Thịnh Kiều đeo khẩu trang cẩn thận rồi xuống xe, Phương Bạch kéo hành lý đi theo bên cạnh. Cô còn đang vùi đầu xem di động, đột nhiên có tiếng la hét truyền tới bên tai: “Kiều Kiều!”
Thịnh Kiều ngẩng đầu lên, có bảy tám cô gái cầm banner tiếp ứng đứng ở cửa vào máy bay. Khi nhìn thấy cô, họ vừa nhiệt tình vừa lo lắng chạy tới vây quanh cô.
Thịnh Kiều nhìn banner tiếp ứng có ảnh chụp của mình và bốn chữ “Kiều Kiều cố lên” màu bạc lấp lánh, ngẩn người ra.
……
Là, là fan của cô ư?
Cô có fan tới tiễn sân bay ư?