Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vì được giao một trọng trách rất lớn nên Hạ Nhiễm Tuyết dành phần lớn thời gian để sáng tác. Cố Nam Phong đã đề nghị trông Bánh bao nhỏ trong một tuần này. Trước đây, con bé vô cùng phản kháng khi thấy anh, nhưng dần dần, con bé đã quen với sự hiện diện của anh, mặc dù mối quan hệ không tốt đẹp tới mức bé chịu gọi cha, song khi biết mình phải ở cùng Cố Nam Phong trong một tuần bé cũng không có vẻ gì là buồn bực.
Hạ Nhiễm Tuyết nhốt mình trong nhà tròn một tuần để lấy cảm hứng sáng tác. Thỉnh thoảng, Cô Nam Phong có tới, nhưng cuối cũng vẫn là không gặp. Vì Mặc Bách Xuyên có một giọng hát rất truyền cảm nên lần này cô dự định sẽ tạo ra một bản ballad. Thực ra, trong quá khứ Hạ Nhiễm Tuyết cũng không hay viết ballad, có lẽ rằng trong khoảng thời gian đó cô đang chìm đắm trong hạnh phúc nên trong mắt toàn màu hồng, không có lấy một chút tì vết đau thương.
Ban đầu, Hạ Nhiễm Tuyết sửa đi sửa lại bài hát rất nhiều lần, cuối cùng vẫn không hài lòng. Hạ Nhiễm Tuyết nhìn mưa ngoài cửa sổ, lộp độp như hòa lẫn vào màn đêm đen không thấy đáy, cô lại nhớ lại quá khứ, vào một đêm như thế, Cố Nam Phong từng bỏ cô lại để tìm Hạ Linh Nhi, mặc cho cô rất sợ sấm sét. Hạ Nhiễm Tuyết nhớ mình đã từng van cầu rất hèn mọn, xin anh đừng đi. Thế nhưng cuối cùng, chỉ có hai chữ ‘ Đợi tôi’ phát ra lạnh băng. Đêm đó, cả đêm Hạ Nhiễm Tuyết co ro trong một góc tường, mà Cố Nam Phong khi đó đang ở bên chăm sóc cẩn thận cho Hạ Linh Nhi. Chỉ một cuộc điện thoại của cô ta, anh sẵn sàng bỏ lại cô không có một giây lưỡng lự. Suy cho cùng, Hạ Nhiễm Tuyết không bao giờ là lựa chọn đầu tiên.
Quá khứ hiện ra như một thước phim. Nói không đau là giả, nhưng nỗi đau ấy cô đã sớm quên rồi, bởi lẽ hiện tại Hạ Nhiễm Tuyết không có lấy một tia vương vấn với Cố Nam Phong. Nực cười thật, khi cô cố hết sức để cầu mong một cái quay đầu của anh, anh đối xử lạnh nhạt, chà đạp lên tấm chân tình ấy. Giờ thì xem xem, khi cô đã tuyệt vọng, đã buông bỏ đoạn tình cảm này, anh lại luôn bám theo cô như một con cẩu, không chịu buông tha cho cô.
Hạ Nhiễm Tuyết lấy cảm hứng sáng tác trong 5 ngày, cuối cùng cũng hoàn thành xong bài hát ‘ Chỉ thiếu một bước ‘. Bài hát là một bản ballad buồn về một chàng trai cố chấp yêu một người không yêu mình, kết cục, chàng trai cô đơn lẻ loi nhìn người mình thương mặc váy cưới nắm tay một người đàn ông khác đi vào lễ đường.
Tối hôm đó, Hạ Nhiễm Tuyết hoàn thành bản demo cho ca khúc. Vốn dĩ giọng của Hạ Nhiễm Tuyết là giọng nữ thanh trong trẻo, rất hợp với những bài tươi vui. Thế nhưng khi cô hát bài hát này lại gợn lên một làn sóng buồn mênh mang trong lòng người, rất có sức truyền cảm.
Sáng hôm sau, Hạ Nhiễm Tuyết cầm tập bản thảo và bản demo cô đã ghi âm sẵn đến gặp Mặc Bách Xuyên.
Đợi trong phòng nửa tiếng, cuối cùng anh cũng tới. Đây là lần đầu tiên Hạ Nhiễm Tuyết được thấy Mặc Bách Xuyên bằng da bằng thịt, trước đây, cô chỉ thấy anh trên màn hình ti vi. Hạ Nhiễm Tuyết quan sát người đàn ông chuẩn bị bước vào, anh có chiều cao khá nổi bật, khoảng trên dưới 1m8, anh mặc quần jeans cùng áo phông, trên đầu đội một chiếc mũ. Hạ Nhiễm Tuyết đã theo dõi anh từ thuở khi chưa nổi tiếng, khẳng định người thật so với trong ảnh còn đẹp hơn.
Khi Mặc Bách Xuyên tiến vào, Hạ Nhiễm Tuyết hồi hộp cúi đầu chào anh:
- Rất vui được gặp, tôi là người sáng tác cho bài chủ đề trong album sắp phát hành của anh, Hạ Nhiễm Tuyết.
- Cô Hạ, rất vui được gặp. Mặc Bách Xuyên gật đầu, mỉm cười đáp lại.
Mặc Bách Xuyên tò mò xem nhân tố nào mà khiến Cố Nam Phong giao cho một trọng trách lớn như vậy dù không có kinh nghiệm hay tên tuổi. Cô gái trước mắt này có khuôn mặt vô cùng thanh tú, thậm chí có thừa khả năng để tiến vào giới showbiz. Cô có vóc dáng mảnh mai, làn da trắng vô cùng, nói băng thanh ngọc khiết quả không sai. Mặc Bách Xuyên chép miệng, vậy là tên Cố Nam Phong này vẫn là anh hùng không qua được ải mỹ nhân.
Thế nhưng Hạ Nhiễm Tuyết đưa anh đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác. Vốn dĩ ban đầu anh cũng không kì vọng nhiều vào người mới này, nhưng khi bản demo được bật lên, Mặc Bách Xuyên lại thay đổi cách nhìn nhận về cô. Giọng hát trong trẻo vang lên khiến người ta đắm chìm trong đó. Từng câu từng chữ trong bài hát đều cho người ta thấy nỗi tuyệt vọng của người hát, khiến người ta day dứt mãi không thôi. Câu cuối cùng của bài hát khiến người nghe thật tiếc nuối:
‘ Chỉ thiếu một bước
Em sẽ quay đầu ngoảnh lại…’
Bài hát kết thúc, cả căn phòng chìm trong im lặng. Một số nhân viên còn rơm rớm nước mắt, có lẽ nghĩ về cuộc tình không có kết quả của họ. Mặc Bách Xuyên chưa định thần nổi, vẫn đang chìm đắm trong không gian riêng của mình. Chợt Hạ Nhiễm Tuyết lên tiếng:
- Bài hát có cần phải sửa điều gì không ạ.
Sau đó, cả căn phòng đồng loạt vỗ tay. Mặc Bách Xuyên mỉm cười nhìn cô, trong lòng nhủ thầm khâm phục người con gái nhỏ bé trước mặt vậy mà có thể tạo ra một bài hát xuất sắc như vậy. Anh lên tiếng:
- Bài hát này chắc chắn sẽ hot.
Hạ Nhiễm Tuyết lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng đứa con tinh thần của cô cũng được idol của mình công nhận.