Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Anh bỗng nhiên xoay người, dùng sức ném đầu sỏ gây tội lên trên tường!
“Bịch!” Di động chia năm xẻ bảy.
Anh xoay người, cường thế mở miệng: “Cô cứ thích khui trộm riêng tư của người khác vậy sao?”
Kiều Luyến mở miệng, muốn giải thích cái gì, còn không chờ cô nói, cáy tay anh ôm cô, lại bỗng nhiên dùng sức một cái, cô liền ngã mạnh vào trong lòng ngực anh.
Sau đó, lại nghe được anh nói:
“Ngày đó tôi đã cảnh cáo cô, bảo cô dừng lại công việc. Bây giờ cô lại không nghe lời như vậy, có phải bởi vì…… Tôi trừng phạt còn chưa đủ?”
Kiều Luyến bị nói ngây ngốc, giây tiếp theo, đã bị cường thế mang vào căn phòng cách vách!
Cô còn chưa có phản ứng lại, bàn tay to của anh, cũng đã dùng sức xé mở quần áo cô!
Cuối cùng Thẩm Lương Xuyên không khống chế được nhiệt độ kia, trong cơ thể giống như có một ngọn lửa, đang thiêu đốt lý trí còn sót lại của anh!
Cuối cùng giờ phút này Kiều Luyến cũng đã nhận ra ý đồ của anh, kịch liệt phản kháng: “Thẩm Lương Xuyên, nơi này là tiệc rượu! Anh đừng như vậy……”
Nhưng tiếng cô cầu xin tha thứ, rơi vào trong tai Thẩm Lương Xuyên, càng tăng khô nóng cho anh.
Anh không quan tâm, tiếp tục xuống tay.
Kiều Luyến muốn chống cự, nhưng cô đâu phải là đối thủ của anh?
Giãy giụa vài cái, đôi tay cô đã bị anh cường thế túm chặt, kéo lên trên đỉnh đầu.
Chợt, cả người đã bị ép cho vô lực thừa nhận mưa rền gió dữ từ anh.
Kiều Luyến cắn chặt khớp hàm, gần như sắp khóc thành tiếng……
Thẩm Lương Xuyên không nhớ rõ cụ thể quá trình, chỉ nhớ rõ chính mình vẫn luôn nỗ lực khắc chế, nhưng dược tính quá mãnh liệt, làm anh hoàn toàn khôi phục lý trí, đã không biết mấy giờ sau.
Thân thể khô nóng, cùng với không biết phát tiết tôi lần thứ mấy mới tiêu tán.
Bên trong phòng, tràn ngập hơi thở kiều diễm.
Anh có thể nhìn thấy thân thể cô run run, hai tay ôm trước ngực, trên da thịt lộ ở bên ngoài đều là vết bầm, cô không có lên tiếng, cố chấp nhìn lễ phục trắng rải rác trước mặt, như là muốn nhìn ra một đóa hoa.
Thẩm Lương Xuyên day trán, áp chế xúc động trong ngực, sau đó mới lấy bộ lễ phục đỏ ra từ túi cô, khoác lên trên người cô.
Thời gian này, yến hội hẳn đã kết thúc.
Cô nàng bộ dạng ủy khuất này, làm Thẩm Lương Xuyên nhìn mà bực bội bất an, anh chỉ có thể dùng sức mạnh và ngang ngược, đi che dấu hoảng loạn của mình. Anh mở miệng ra lệnh nói: “Lập tức từ chức!”
Lời này rơi xuống, anh liền đi ra khỏi phòng, ở chỗ ngoặt có cây Yên ngoài cửa sổ, liền nhìn thấy người đại diện vui mừng chạy tới.
“Thẩm Ảnh Đế, cuối cùng tôi cũng tìm được anh! Nói cho anh một chuyện tốt! Nhiệt độ của anh, bị áp xuống rồi!”
Thẩm Lương Xuyên không để ý đến, như là căn bản không có nghe được lời anh ta nói.
Tống Thành lại tiếp tục mở miệng, “À, quả nhiên biện pháp này của Kiều tiểu thư quá hữu hiệu! Tôi nhận được video, lập tức dựa theo cô ấy phân phó mà cho đăng tin, gièm pha luôn luôn nổi trội! Hiện tại tất cả mọi người đều chú ý Vương Văn Hào với Lý Tư Kỳ, ai còn chú ý cuộc hôn nhân của anh nhà! Tôi cũng thật không nghĩ tới, hôm nay cô ấy liều mạng như vậy, thế mà lại đào ra một tai tiếng lớn! Anh không biết đâu, cô ấy nói sẽ giúp anh áp chế nhiệt độ, tôi còn chê cười……”
Lời còn chưa nói xong, Tống Thành ngẩng đầu, liền đối diện với ánh mắt không thể tưởng tượng được của Thẩm Lương Xuyên, anh gần như run rẩy dò hỏi: “Cậu nói cái gì?”
Cô ấy đào tai tiếng, là vì…… Giúp anh?!
Bỗng dưng, một sự áy náy nảy lên trong lòng.
Anh không chút nghĩ ngợi, trực tiếp quay đầu, quay lại căn phòng!