Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương này có nội dung khá nhạy cảm, bạn nào dưới mười tám tuổi cân nhắc nha!
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
...
Nhan sắc của Tống ảnh đế chính là hàng cực phẩm, ngũ quan của anh vô cùng hài hoà, đôi mắt sâu thăm thẳm, mũi cao thẳng, dáng mắt nhìn rất đẹp, mỗi lần nhìn vào mắt anh đều vô thức mà chìm đắm trong đôi mắt ấy, nó cong cong như một cái ao nước sâu hun hút không đáy, thật sự là vô cùng soái, cũng vô cùng có khí chất.
Trên mạng từng có một bài đăng như thế này: Nếu nhất định phải chọn ra một bộ phận đẹp nhất trong ngũ quan của anh, thế khẳng định là sẽ không tìm được, bởi vì mọi thứ đều quá hoàn hảo đến mức "hoa ghen liễu hờn"*
**Nguyên văn là "Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh" (trích trong Truyện Kiều của Nguyễn Du) *
Lúc Bạch Gia Thi nhìn về hướng Tống ảnh đế chợt nghĩ, người đàn ông hoàn hảo này thế mà lại thuộc về mình, từ trong ra ngoài đều là của mình, sao lại hời quá vậy ta!!!
Bạch nữ thần, có phải người đã quên mất bản thân cũng là một đại mỹ nữ rồi không?
Tống ảnh đế vốn đang rất nghiêm túc đọc tài liệu, nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của cô nhìn chằm chằm mình như muốn ăn tươi nuốt sống, liền có chút nhịn không được mà buông tài liệu xuống, đi tới bên cạnh cô.
"Nhìn say đắm như vậy? Anh biết anh đẹp trai rồi" Anh rất tự nhiên ngồi xuống mà ôm eo cô.
Bạch Gia Thi suy nghĩ tới mình có một anh bạn trai hoàn hảo như vậy liền tốt tính bỏ qua chuyện anh trêu chọc mình.
Sau đó cô mỉm cười nói: "Anh đọc tài liệu xong hết rồi ạ?"
"Ừ, cũng không nhiều lắm."
Cô gật đầu cầm điều khiển TV lên, ấn đại vào một bộ phim đang rất hot dạo gần đây.
Cũng quên không nhìn xem thể loại phim như thế nào đã nhấn vào. Cảnh đầu tiên cô còn chuyên chú xem, nhưng lúc sau liền chuyển sang cảnh ban đêm.
Đập vào mắt cô là cảnh hôn nhau cuồng nhiệt, nam chính đè nữ chính xuống giường, sau đó dần dần cởi bỏ từng thứ trên người ra.
Cả người cô cứng đờ, vô thức ngồi thẳng người, màn hình cũng không dám nhìn tiếp nữa nhưng lại không dám xoay người đối diện tầm mắt anh, ánh mắt cô nhìn về một hướng vô định, tim bỗng đập nhanh hơn.
Sau đó lại nhịn không được lặng lẽ ngẩng đầu lên, phát hiện anh đang nhìn màn hình rất tập trung, một biểu hiện khác thường cũng không có. Lúc này trên màn hình vang lên tiếng rên rỉ từng đợt của người phụ nữ và âm thanh không thể miêu tả.
Bạch Gia Thi lại càng thẹn hơn, trách bản thân không xem kĩ thể loại đã vội ấn vào.
Bây giờ cô chợt nhớ đến lời nói của Vân Hi lúc sáng: "Hay là do cậu không đủ hấp dẫn?"
Cái gì chứ riêng khoản này cô xin phép tự tin, muốn dáng người liền có dáng người, muốn khuôn mặt liền có khuôn mặt, vậy rốt cuộc vì cái gì mà xem phim này với người yêu ngay cả một phản ứng anh cũng không có?
Không lẽ đúng như lời Vân Hi nói, anh không được???
Tống ảnh đế đang nghiêm túc xem phim sẽ không ngờ tới bản thân trong suy nghĩ của bạn gái mình lại chính là bị liệt!
Nhạc phim kết thúc, TV tự động quay về trang chủ, ánh sáng trong phòng dường như sáng hơn một chút.
Lúc này cô mới nhìn thấy rõ ánh mắt nóng rực đang chuyên chú nhìn mình, bàn tay ôm eo cô cũng dần dùng sức hơn, Bạch Gia Thi nhịn không được ngẩng đầu lên chủ động hôn anh, môi lưỡi hai người triền miên với nhau.
Tiết tháo cái gì, liêm sỉ cái gì, bây giờ cô chỉ có duy nhất một suy nghĩ, phải đem người đàn ông này ăn sạch sẽ!
Anh mút mát cánh môi cô, lòng bàn tay phủ lên đùi cô, những chỗ bị anh chạm qua liền bắt đầu nóng lên, trong miệng có vị bạc hà nhàn nhạt khiến cô gái nhỏ trầm luân. Anh lại hôn lên vành tai cô, dần dần đi xuống xương quai xanh. Cô nhắm mắt lại, cả người khẽ run rẩy.
Anh lẩm bẩm bên tai, hơi thở nóng bỏng của anh phả lên cổ cô, bàn tay không yên phận vuốt ve eo nhỏ.
Sau đó cô đang chờ đợi hành động tiếp theo thì anh liền tách người ra, đứng lên khỏi ghế sô pha.
Ánh mắt cô mơ màng không hiểu chuyện gì, cầm lấy tay anh.
Ánh mắt anh nóng bỏng nhìn cô, nghe thấy cô nói khẽ: "Chúng ta làm đi."
Trong nháy mắt tường thành anh kiên định xây dựng liền sụp đổ ngay tức khắc.
Người đàn ông trực tiếp ôm cô lên từ trên ghế sô pha, đạp cửa phòng ngủ tiến vào.
Người con gái được đặt lên chiếc giường lớn mềm mại, dép lê cũng rơi xuống đất.
Kì thật cô chỉ mạnh miệng vậy thôi chứ gan của cô còn bé hơn cả con kiến.
Cô hơi rụt cổ muốn lấy chăn bên cạnh che đi người mình.
"Muộn rồi bé con, dây cung đã giương không thể nào dừng lại được."
Anh đưa tay kéo tấm chăn phủ trên người cô xuống, sau đó vén áo của cô lên.
Anh bị cảnh xuân trước mắt mê hoặc đến thần hôn điên đảo, yết hầu lên xuống không ngừng.
Tống Lập Thành cúi người xuống hôn lên môi cô, bàn tay không yên phận sờ soạn khắp người cô như sói đói.
Sau khi cởi bỏ lớp trang bị cuối cùng, anh nhìn người con gái nằm dưới thân, khuôn mặt đỏ ửng, đôi môi bị hôn đến sưng đỏ, đầu tóc hơi rối, tất cả đều khiến anh phát điên.
"Em nghĩ kĩ chưa?" Tuy anh đã rất muốn nhưng vẫn tôn trọng quyết định của cô.
Bạch Gia Thi cắn môi: "Đã đến nước này rồi mà..."
"Anh sẽ nhẹ nhàng."
Đợi cô xác nhận, anh liền nhẹ nhàng đưa đẩy vào trong, đụng đến một tấm màng không do dự liền đẩy mạnh vào.
Thân thể cô gái nhỏ căng cứng, cả người đều khó chịu, trán ướt đẫm mồ hôi, bàn tay không nhịn được cào phía sau lưng người đàn ông.
Anh vuốt ve khuôn mặt vì đau mà nhăn nhó của cô, khẽ dỗ dành: "Ngoan, một lúc liền hết đau."
Đợi cô thích ứng được liền điên cuồng trìu động bên trong, lời hứa sẽ nhẹ nhàng liền không cánh mà bay.
Một đêm nóng bỏng kịch liệt diễn ra.