Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
  3. Quyển 1 - Chương 41
Trước /120 Sau

Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Quyển 1 - Chương 41

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Tôi không dám một mình...” Tiết Giai Ny cắn môi, vẻ mặt rất ảo não.

Cô không muốn cầu cứu anh chút nào, nhưng tình thế cấp bách, vùng núi hoang dã, người quen thuộc và tín nhiệm nhất cũng chỉ có  mình anh, hơn nữa hai người đã xảy ra quan hệ đó, mặc dù không nguyện ý nghĩ lại, nhưng sự thật dù sao cũng là sự thật. 

“Ý của em là... Tối nay ngủ đây?”

Quan Hạo Lê biết rõ tính tình của cô, nói quá mức, sẽ hoàn toàn ngược lại, da mặt của cô quá mỏng, đến điểm dừng die3nda4nle3qu21ydo0n là đủ. Lại nói, chuyện này vốn do một tay anh thiết kế, muốn chính là hiệu quả này.

Không thể làm hỏng, phải có chừng mực.

Tiết Giai Ny bất đắc dĩ, xấu hổ thẹn thùng gật đầu, nếu không phải tình huống đặc biệt, dù như thế nào cô cũng không kéo cái mặt này xuống tới tìm anh giúp một tay.

“Vậy... Ngủ đi.” Trong lòng Quan Hạo Lê lướt qua vẻ hả hê, hào phóng ôm eo cô.

“Không cho phép anh làm loạn.” Tiết Giai Ny nhỏ giọng nói rõ.

“Anh có lòng này cũng không có điều kiện!” Quan Hạo Lê giống như thở dài.

“Lấy tay ra.” Cô bất mãn đẩy anh, muốn giữ vững cự ly.

“Túi ngủ chỉ lớn ngần ấy, em hy vọng anh đi sao? Ngoan, đừng làm rộn, yên tĩnh ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm lên đường.” Quan Hạo Lê dịu dàng an ủi, cũng không động chân động tay như trước.

Tiết Giai Ny không nói nữa, mặc cho anh ôm mình.

Thật ra thì, cảm giác này không tệ, hai người chỉ đơn thuần ôm nhau một chỗ, cái gì cũng không làm, bên ngoài yên tĩnh, bình yên mà tĩnh lặng.

Quan Hạo Lê hài lòng ôm người đẹp ngủ, nơi hoang dã này, dù sao cũng hơn ngủ một mình.

Chỉ tiếc, ôn hương nhuyễn ngọc * trong ngực, cái gì anh cũng không thể làm, cần định lực rất mạnh.

(*) Ôn hương nhuyễn ngọc: miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp.

Có thể do ngực của anh để cho cô có cảm giác an toàn, hơn nữa một ngày mệt nhọc, Tiết Giai Ny nhanh chóng tiến vào giấc mộng đẹp, hô hấp đều đặn thong thả.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Hai ngày đi bộ du lịch khiến sau khi trở lại Tiết Giai Ny đau nhức toàn thân, nhất là hai chân, giống như đổ chì, nặng nề như sắt.

Quan Hạo Lê lập tức chọn lúc này tiến hành công kích “Dịu dàng” mãnh liệt với cô, vừa quan tâm hỏi han, vừa đưa thuốc lên, còn thân mật định xoa bóp.

Dĩ nhiên, chắc chắn Tiết Giai Ny sẽ không tiếp nhận hạng mục sau cùng.

“Tin tưởng anh, xoa bóp có thể để cho bắp thịt của em thả lỏng, giảm bớt đau đớn.” Quan Hạo Lê tận tình nói.

“Không cần.” Tiết Giai Ny cự tuyệt rất trực tiếp.

“Em còn sợ hãi cái gì?” Quan Hạo Lê giống như rình đến tận đáy lòng cô.

“Ai nói tôi sợ? Anh tạm thời đừng đoán bừa xằng bậy được không?” Rõ ràng Tiết Giai Ny hơi thiếu niềm tin.

“Oh....” Quan Hạo Lê có thâm ý khác kéo dài giọng điệu.

Tiết Giai Ny cố ý hung dữ nói: “Anh rất phiền đó! Rõ ràng chúng ta đều đi đường, sao anh một chút chuyện cũng không có, mà tôi đau nhức toàn thân?”

“Bởi vì chút đường đi này hoàn toàn không tính là gì với anh, hơn nữa, bình thường anh vận động rất nhiều.” Quan Hạo Lê buông tay.

Tiết Giai Ny nhớ tới anh từng die nda nle equ ydo n kể chuyện xưa cho cô nghe, từng có những trải nghiệm kinh người, đi bộ du lịch cuối tuần vừa rồi chỉ là case nhỏ trong mắt anh thôi.

“Không phải anh là bác sỹ có tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới à? Vì sao lại cả ngày nhàn rỗi không có chuyện gì làm?” Cô rất buồn bực.

“Vì theo đuổi người phụ nữ anh yêu mến, có một số thứ không thể không bỏ qua!” Quan Hạo Lê cố ý nói đáng thương.

Khóe môi Tiết Giai Ny co lại mãnh liệt, anh đúng là cái gì cũng nói được, một chút xíu cũng không chê buồn nôn.

“Ặc... Anh coi như tôi không hỏi.”

“Như vậy sao được, anh đã trả lời.”

“Tôi có thể làm như không nghe thấy.”

“Ny Ny, em đừng lừa mình dối người nữa, thật ra thì trong đáy lòng có cảm giác với anh, bằng không lúc em sợ cũng sẽ không nghĩ đến anh.”Quan Hạo Lê nói trúng tim đen chỉ ra vấn đề.

Tiết Giai Ny mím môi, yên lặng mấy giây, chậm rãi nói ra: “Không sai, tôi không phủ nhận trong lòng tôi có cảm giác với anh, sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, nếu tôi vẫn lạnh lùng như cũ, không nói người khác, ngay cả bản thân tôi cũng hoài nghi.”

Dừng một chút, hình như cô đã có quyết tâm quyết định điều gì đó, “Năm tôi học cấp ba từng có một mối tình đầu, từ lớp mười đến lớp mười hai, tôi vẫn cảm thấy mình là nữ sinh hạnh phúc nhất cõi đời này, anh ấy rất tốt, cũng rất ưu tú, là một nam sinh như ánh mặt trời chi lan ngọc thụ * vả lại khiêm tốn có thừa, bởi vì có anh ấy, cuộc sống cấp ba của tôi mới xuất hiện đặc sắc, tràn đầy ngọt ngào.”

(*) chi lan ngọc thụ: Tạ An 謝安 đời Tấn 晉, có con em tài giỏi, thường nói "tử đệ như chi lan ngọc thụ". Chỉ con em ưu tú. (Nguồn: hvdic.thivien.net)

Chân mày Quan Hạo Lê run run, anh đương nhiên biết “Anh ấy” trong miệng Tiết Giai Ny là ai, đây là lần đầu tiên anh nghe chính miệng cô nói đến chuyện của cô và em họ, có phải có ý nghĩa cô hoàn toàn buông ra không?

“Tôi cho rằng, phần ngọt ngào hạnh phúc này sẽ luôn kéo dài mãi, nhưng... Sau mới phát hiện, tất cả đều chỉ là cảnh tượng huyền ảo, anh ấy yêu bạn tốt của tôi, mà người bạn tốt kia của tôi, cũng len lén thầm mến anh ấy ba năm. Mặc dù tôi rất không muốn tin tưởng đây là sự thật, nhưng sự thật đã phơi bày trước mắt, anh ấy nói ra lời chia tay trước.”

Nói tới đây, trong mắt Tiết Giai Ny lướt qua chút chua chát, mối tình đầu mãi mãi tốt đẹp.

“Cho nên nói, trong lòng em còn chưa quên được cậu ấy?” Quan Hạo Lê cố ý hỏi.

Trong lòng anh đang do dự có die enda anle equu ydonn nên nói cho cô biết chân tướng không, câu chuyện hoàn toàn không phải như vậy, người a Duyệt yêu từ đầu đến cuối chỉ có cô, những người khác chẳng qua để ngụy trang.

Nhưng a Duyệt hy vọng cô vĩnh viễn không biết, tình nguyện để cô trách móc.

Mặt khác, anh cũng ích kỷ không muốn cho cô biết, rất mâu thuẫn.

Tiết Giai Ny khẽ lắc đầu, “Anh ấy với tôi mà nói, chỉ là một quá khứ, hoàn toàn không liên quan gì đến tương lai của tôi bây giờ, nói ra, cũng là hoàn toàn buông xuống.”

“Cũng bởi vì cậu ấy, cho nên em không tin tưởng tình cảm nữa?”

“Có một phần nguyên nhân thôi.” Cô gật đầu.

Quan Hạo Lê đi tới kéo tay cô, “Ny Ny, anh sẽ không để cho em chịu bất cứ thương tổn gì, tin tưởng anh.”

Ánh mắt kiên định của anh để cho cô mê hoặc trong nháy mắt, sở dĩ cô không muốn giao lòng mình ra, chính là sợ bị thương, trong phương diện tình cảm, cô quả thật rất mềm yếu.

“Ừ.” Cô nhẹ nhàng gật đầu.

Hai người đã sớm gạo sống nấu thành cơm chín, phụ nữ đều có tình kết * đặc biệt với người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời mình, Tiết Giai Ny cũng không ngoại lệ.

(*) tình kết: rối rắm trong vấn đề tình cảm.

Từ lúc bắt đầu quen biết đến bây giờ, chuyện đã xảy ra rõ mồn một trước mắt, cô cảm thấy rất khó tin, mình lại có thể động lòng với anh thật.

Vì vậy, xem như hai người xác định quan hệ.

Vui mừng quá mức nhất là Quan Hạo Lê rồi, Đằng Cận Tư lại dội cho anh chậu nước lạnh.

“Cậu đừng quên bác trai cho cậu kỳ hạn, thời gian đã không nhiều lắm rồi, tốt nhất cậu mau sớm nói chuyện thẳng thắn với Tiết Giai Ny một chút.”

Quan Hạo Lê bất mãn trừng mắt về phía bạn tốt, “Tôi hiểu biết rõ trong lòng cậu không thoải mái, nhưng cậu cũng không thể ở lúc tôi đang vui mừng lập tức cho tôi như vậy chứ?”

“Tôi đây là tốt bụng nhắc nhở cậu, trừ việc cậu có được danh hiệu vang dội trong thế giới y học, còn có một gia tộc dieendaanleequuydonn bối cảnh hùng hậu, môn đăng hộ đối của nhà họ Quan đều rất nghiêm trọng, hơn nữa, hai năm nay thân thể bác trai không được tốt, thời gian cậu tự do tiêu sái ở bên ngoài không còn được nhiều lắm, trở về tiếp quản công ty của gia tộc là chuyện như ván đã đóng thuyền.” 

Đằng Cận Tư dựa vào trên ghế sa lon, phân tích đạo lý rõ ràng.

“Mất hứng!” Quan Hạo Lê nâng ly rượu trên bàn trà lên, uống một hơi cạn sạch.

Anh phiền nhất chính là trở về tiếp quản công ty của nhà mình, trốn tránh nhiều năm như vậy, đúng là vẫn trốn không thoát, một khi đi về, anh cần ít nhất thời gian hai năm.

Đây thật sự là một vấn đề rộn lòng!

“Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, trốn tránh không giải quyết được vấn đề.”

“Vẫn không có tin tức của chị dâu nhỏ sao?” Quan Hạo Lê cố ý nói sang chuyện khác.

“Không có.” Đây là nỗi đau trong lòng Đằng Cận Tư.

“Chẳng lẽ cô ấy biến mất khỏi thế gian rồi hả?”

Đằng Cận Tư lạnh lùng liếc nhìn bạn tốt, “Tôi nhất định sẽ tìm được cô ấy.”

“Tôi cảm giác được Giai Ny biết chỗ của chị dâu, nhưng cô ấy giữ kín như bưng, cho dù tôi lôi kéo như thế nào, cô ấy đều không chịu tiết lộ tí tẹo, tôi thật sự đã hết sức.”

Đằng Cận Tư trầm mặc, giơ tay lên nhìn đồng hồ, “Tôi có cuộc họp, đi trước.”

“Bye bye!” Quan Hạo Lê bưng ly.

Nguyên tắc của anh luôn là qua một ngày tính một ngày, chuyện của tương lai giữ lại về sau suy nghĩ, tránh cho hao tổn tâm trí, nhưng lời a Tư nói cũng có đạo lý.

Thân thể của cha càng ngày càng tồi tệ, mặc dù từng phẫu thuật, nhưng hy vọng hoàn toàn hồi phục vẫn mong manh như cũ.

Làm người thừa kế duy nhất của nhà họ Quan, trọng trách trên người anh rất nặng.

Không chỉ phải học tập kinh doanh và học quản lý, còn phải thuyết phục người nhà tiếp nhận Giai Ny, tính tình của cô và con dâu trong lòng mẹ sợ rằng hơi khác biệt.

Mẹ thích con dâu đoan trang tao nhã, thùy mị nết na, ôi... Nhức đầu!

Xem ra, cần tìm một cơ hội hàn huyên với Giai Ny một chút, cô có quyền biết tình huống thật sự của mình, bao gồm, cần đối mặt với a Duyệt.

Dù là vết sẹo khổ sở, cũng cần dần khép lại.

Quảng cáo
Trước /120 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nguyệt Tân Lưỡng Vạn Ngã Thành Liễu Thủ Phủ

Copyright © 2022 - MTruyện.net