Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đường Tuyết An vờ đi không nhìn lại cô tiếp tục báo cáo nói xong còn cố tình chèn thêm một chuyện không liên quan vào: “ Hoắc tổng, cúi tuần này tôi sẽ đến Hoắc gia, anh tính khi nào đi, Hoắc lão phu nhân nhờ tôi hỏi anh xem “.
Bây giờ còn biết lấy bà nội ra làm bia đỡ đạn.
Nếu bà nội muốn biết thì đã tự mình gọi hỏi Hoắc Kinh Vũ, làm gì đến lượt cô ta truyền miệng lại, không biết là giả vờ hay không biết thật, bà nội vốn không ưa cô ta,! Lạc Anh chửi thầm trong lòng.
Lạc Anh cúi người về phía Hoắc Kinh Vũ kéo tay áo hắn: “ Chồng à, vậy cuối tuần này chúng ta cũng về đi, em muốn gặp bà nội “.
“ Được, nghe em “, Hoắc Kinh Vũ.
Đường Tuyết An chợt nhếch khóe miệng
“Hoắc tổng, vậy chúng ta cùng đi được không? “.
“ Không “, Hoắc Kinh Vũ lạnh như một tảng băng ngàn năm khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng lạnh thấu xương.
Lạc Anh không kiềm được mà bật cười, không ngờ Hoắc Kinh Vũ còn có thể lạnh nhạt đến mức này.
Đường Tuyết An còn có thể nói gì nữa chứ, bây giờ chắc cô ta thầm rủa trong lòng, hầm hự rời khỏi phòng.
Lạc Anh nhìn theo bóng lưng đang nổi lửa kia đến khi cô ta đi khuất rồi cô mới dám cười to thích thú.
Hoắc Kinh Vũ thì lại xoa đầu cô cưng chiều.
Cả buổi sáng đến khi ăn trưa không thấy bóng dáng Đường Tuyết An đâu, hôm nay Hoắc Kinh Vũ muốn đưa Lạc Anh ra ngoài ăn, bọn họ đã chọn một nhà hàng Nhật khá nổi tiếng gần với công ty, còn đặt một căn phòng vip để ở tầng trên cùng để có thể yên tĩnh hơn, nơi này ngoài nhân viên ra cũng không còn ai đi qua đi lại cũng không sợ bị làm phiền ngoài ý muốn.
Lạc Anh ngồi trên miếng đệm sát rạt vào người Hoắc Kinh Vũ, đợi sau khi nhân viên mang hết đồ ăn lên cô mở to mắt nhìn qua bàn đồ ăn một lượt, Hoắc Kinh Vũ biết cô thích ăn sushi nhất nên có mỗi khi ra ngoài đều sẽ chọn nhà hàng Nhật này làm điểm đến.
Hoắc Kinh Vũ ôm chặt eo cô kéo lại, giọng cưng sủng: “ Có thích không? “.
“ Thích, đương nhiên là thích, chồng à, em yêu anh nhất “, nói xông cô ôm lấy cổ hắn hôn thật sâu như tỏ lòng cảm ơn còn chưa làm chủ được bao lâu đã bị Hoắc Kinh Vũ chuyển khách thành chủ cắn m*t lại môi cô, từ từ đè cô nằm xuống miếng thảm lông, tha hồ mà hôn sâu vào trong khoang miệng người phụ nữ, hai bàn tay cũng không yên vị mà ngao du khắp cơ thể Lạc Anh, hắn chuyển nụ hôn từ đôi môi mỏng xuống hõm cổ nhẹ nhàng hút lấy để lại một dấu hiệu đỏ chỉ của riêng hắn, Lạc Anh rên nhẹ một tiếng rồi thỏ thẻ sát vào tai người đàn ông: “Chồng à, đủ rồi, người khác vào đây thì sao? “.
“ Anh còn chưa lên tiếng ai dám vào đây? “.
Nói xong hắn lại hôn vào môi cô, nụ hôn nhanh hơn, mạnh bạo hơn, [email protected] muốn hơn, sau một hồi lâu mới rời ra, kéo cô ngồi dậy chỉnh lại quần áo cho Lạc Anh, còn vuốt lại những lọn tóc rối, gương mặt Lạc Anh bây giờ đã đỏ bừng lên vì xấu hổ, Hoắc Kinh Vũ nhìn người phụ nữ đang e thẹn mà cười lớn.
“Lạc Lạc của anh còn biết xấu hổ sao, là em hôn anh trước mà, sao lại là người xấu hổ chứ? “
“ Đừng trêu em “, Lạc Anh đấm nhẹ vào ngực hắn một cái đầy hơn dỗi.
Hoắc Kinh Vũ hôn lên giữa hai bên mày cô, rồi nuông chiều nói: “ Được rồi, không trêu em nữa, mau ăn đi “.
Nói là ăn nhưng từ đầu đến cuối Lạc Anh chỉ việc nhai còn những việc như gắp thức ăn đều là Hoắc Kinh Vũ một tay làm lấy, Lạc Anh bây giờ mới biết người chồng này của cô đặc biệt thích đút cho cô ăn, bây giờ cô mới hiểu vì sao cứ đến bữa ăn cùng nhau là hắn sẽ luôn giành phần gắp trước rồi đưa đến miệng cô, bây giờ nó đã thành một thói quen dù là ăn cái gì Lạc Anh cũng không cần phải động tay vào.
Đến cả nước cũng muốn tự tay mang đến miệng cho cô, nếu Lạc Anh là người rất thích được chồng mình ôm, thì Hoắc Kinh Vũ lại là người rất thích bón cho vợ mình ăn.
“ Đã no chưa? “, Hoắc Kinh Vũ vừa nói vừa đặt tay lên bụng cô xoa xoa.
Lạc Anh mỗi khi được hắn đút cho là thể nào cũng no đến căng bụng ra, ăn đến mức khó thở, cũng là do cô trông quá gầy lại là người ăn vào cũng không hấp thụ chất dinh dưỡng nên có ăn bao nhiêu cũng vô ích, không tăng cân mà bụng lại tăng mỡ nên nếu không có Hoắc Kinh Vũ cô sẽ ăn vô cùng ít, đủ no là được.
Tối đó Lạc Anh không còn bụng để ăn thêm gì nữa, cô sợ Hoắc Kinh Vũ sẽ mắng nên trốn lên phòng không để hắn thấy mặt đúng như dự đoán hắn sau khi nghe chị Lương nói lại cô đã không dùng bữa tối liền hồng hộc tìm lên phòng.
Mở cửa ra đã thấy người phụ nữ quyến rũ trong bộ váy ngủ hở hang hết mực như thể nhìn thấu được vào bên trong đang đứng bên cửa kình nhìn ngắm cảnh đêm, Hoắc Kinh Vũ mặt tối sầm lại, hai mắt nheo híp rõ thâm sâu.
Hắn đi đến ôm lấy bả vai cô, giọng hờn trách
“ Sao lại không ăn tối? “
“ Lúc trưa ăn nhiều vậy bây giờ em vẫn còn no lắm, không muốn ăn nữa đâu “, Lạc Anh quay người ép chặt hai bầu ng ực nóng bỏng vào hắn khiến người đàn ông thở không đều, cô cũng cảm nhận được bên dưới của người đàn ông đang biến đổi, nó cứng hơn rồi.
“ Không ăn cũng được vậy chúng ta làm chuyện khác “
!
Hoắc Kinh Vũ thật sự đã đạt đến mức giới hạn, hắn lập tức xoay người đè cô nằm lên ghế sofa, sau đó lột bỏ cái váy ngủ vướn víu trên người phụ nữ, tiếp đến hắn đưa tay c ởi thắt lưng, Hoắc Kinh Vũ lấy vật [email protected] tính đã sưng to ra khỏi quần, chĩa thẳng vào Lạc Anh.
Cái thứ màu đỏ tím của người đàn ông ngẩng cao, gồ lên những đường gân xanh, kích cỡ nhìn thôi cũng khiến người ta nuốt nước bọt vì sợ.
Khi nơi ấy của hắn chạm vào da thịt cô, Lạc Anh cảm thấy thân thể của mình như bị thiêu đốt, mật dịch chẳng mấy chốc tràn lan ra, cô cố ý vặn vẹo, trong miệng bất giác phát ra tiếng th ở dốc khiến người ta nghe mà đỏ mặt tim đập mạnh.
“ Ha! ”
Hoắc Kinh Vũ đứng dậy rút ngón tay ra sau đó giữ hai chân cô sát vào mình, đỡ vật [email protected] tính nóng bỏng cọ ngoài cửa hang, sau đó chậm rãi tiến vào.
Đôi chân trắng muốt của cô quấn lên hông hắn, Lạc Anh thoải mái th ở dốc “ ưm!.
chồng à! ”
Hai hòn ngọc của hắn dán lên môi cô, Hoắc Kinh Vũ hưởng thụ kh0ái cảm khi nơi ấy của Lạc Anh co rút lại khiến người đàn ông tê dại.
Hắn chậm rãi di chuyển một lúc liền mắt kiên nhẫn, Hoắc Kinh Vũ cúi người, mạnh mẽ thúc vào, tốc độ c ắm vào rút ra càng thêm tàn nhẫn.
Lạc Anh không theo kịp tốc độ này cảm giác dục tiên dục tử khiến cô sướng đến trợn mắt.
“ Chồng,.
.
sâu,! sâu quá "
Da đầu Lạc Anh tê dại, hang nhỏ càng kẹp chặt hơn nữa, hơi thở nặng nề của người đàn ông xông vào màng nhĩ cô, thậm chí cô còn nghe thấy tiếng vang yếu ớt khi đầu lưỡi của hắn chuyển động trong khoang miệng.