Thể loại: Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, sạch, sủng, ngọt, trước nữ truy, sau nam theo đuổi.
Giới thiệu
Lần đầu nhìn thấy Thương Mộ Nghiêm, Tịch Thương chỉ cảm nhận sâu sắc khí chất u buồn, quạnh quẽ của anh, một chàng trai cao cao, một bộ đồ đơn giản, lặng lẽ đứng nhìn tuyết rơi.
Cô cảm thấy anh rất hợp mắt mình, cũng không ngần ngại chủ động tiếp cận anh thử.
Không xin được phương thức liên lạc? Không sao! Anh ấy chung ký túc xá với anh trai thân yêu của cô, vẫn còn cơ hội
Cố tình làm lơ cô? Không sao! Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, chỉ cần không đuổi cô là được
Trong lúc moi móc thông tin từ bạn bè Thương Mộ Nghiêm, ánh mắt Tịch Ngưng không giấu được tia kinh ngạc, anh thế mà lại là Thủ Khoa ngành Kinh Tế? Khoé môi cô giật giật, thảo nào anh không để ý đến cô
Có lần cô đứng đợi anh ở trước cửa trường Đại Học, có một đàn anh đi tới bắt chuyện với cô, Tịch Ngưng có quen biết anh ấy, nên thái độ cũng trở nên vui vẻ thoải mái. Đến khi cô cảm giác như có ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm mình, cô quay đầu thì bắt gặp cặp mặt đen thâm thuý của Thương Mộ Nghiêm nhìn cô.
Khi đó cô cứ tưởng, anh thật sự là vì cô mà có biểu tình này
Đến sau này cô mới biết sự thật về anh, Thương Mộ Nghiêm vốn đã có người trong lòng. Anh trai khuyên cô nên từ bỏ trước khi quá muộn.
Từ từ ngẫm lại, cô hiểu ra, cười đến nỗi mắt đỏ hoe, suýt nữa bật khóc.
Cuối cùng cô trở về Mỹ sau khi hết thúc chương trình lớp mười một tại Trung Quốc.
Sau này, Trường Đại Học A có một tin đồn rằng, nếu nữ sinh Trung Học đó cố gắng thêm một chút, có lẽ đã bắt được Thương Mộ Nghiêm về trong tay.
Anh trai cô lúc này mới ngã ngửa, khiếp sợ hỏi:”Thế vị hôn gì đó là sao?”
Bạn thân Thương Mộ Nghiêm đang uống trà sữa, nhíu mày kinh ngạc:”Vị hôn thê gì? Thương Mộ Nghiêm làm gì có vị hôn thê nào?”
Giấu diếm không được bao lâu, cuối cùng Thương Mộ Nghiêm cũng biết lý do vì sao Tịch Ngưng rời đi không từ mà biệt, xém chút nữa đêm đó anh trai cô đã mất mạng vì sự lắm lời của bản thân.
Nhiều năm sau cô trở về, Thương Mộ Nghiêm đã là người nắm trong tay gần phân nửa nền kinh tế của cả Thành Phố Giang Lâm, người đàn ông thân sạch như ngọc đó trong lúc say lại đi nhầm qua nhà cô.
Cúc áo sơ mi được cởi xuống qua một nửa, lộ ra lồng ngực săn chắc gợi cảm và xương vai xanh đẹp mê người trong màn đêm.
Tịch Ngưng đầu óc trống rỗng, trong đầu tự đặt ra câu hỏi vì sao anh có chìa khoá nhà cô?
Trong lúc thất thần cánh tay bị ai đó kéo lấy, cả người bị ngã lên khuôn ngực cứng như thép của người đàn ông.
Ánh mắt Thương Mộ Nghiêm tức giận, gầm lên với cô:”Tịch Ngưng, anh đã tự chuốc say để em không phải ngại ngùng, em không thể chủ động một chút sao?”