Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em
  3. Chương 67: Tìm thấy Giai Mẫn
Trước /119 Sau

Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em

Chương 67: Tìm thấy Giai Mẫn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

" Giai Mẫn ơi, sao em lại đi rồi, anh nhớ em lắm, về với anh đi mà, về nhanh em ơi,anh sắp không chịu nổi nữa rồi, cầu xin em đó, trái tim anh, linh hồn và thể xác anh sắp chết rồi".

Thiên Minh ngồi trong tủ quần áo của Giai Mẫn mà khóc than, tại đây tinh thần anh ổn được chút ít vì có chút vươn vấn hơi ấm của cô còn vươn lại trên những bộ quần áo của cô.

Thiên Hoa kéo Hạ Thúc lầu mà khóc.

" Cháu của ta, ta không ngờ lão già đó lại làm hại Thiên Minh và cháu dâu ta".

Hạ Thúc thấy bà ấy như vậy rất xót xa cho bà." Bà yên tâm, tụi cháu đang cô gắng tìm Giai Mẫn về cho Thiên Minh".

" Mấy ngày này điều nhờ vào các cháu, ta cảm ơn các cháu nhiều".

" Thiên Minh là bạn thân chí cốt của cháu mà, cậu ấy như người thân của cháu rồi, lúc trước khi gặp Giai Mẫn cháu và cậu ấy từng hứa sau này cả hai người thề sẽ không gần nữ sắc không cưới vợ tới già sẽ là đôi bạn già nữa đó, nhưng không ngờ Giai Mẫn xuất hiện thì cậu ấy đá thằng bạn già này đi".

Hạ Thúc là bạn thân của Thiên Minh từ nhỏ đã hay sang chơi Thiên Hoa cũng xem anh như cháu trai trong nhà, bà cũng rất thương anh, thấy anh vẫn chưa có gia đình bà cũng hỏi thăm.

" Mà tiểu Thúc nè, cháu định khi nào lấy vợ?"

" Thú thật với bà, từ lúc thấy Thiên Minh chìm đắm trong tình yêu với Giai Mẫn cháu thấy cũng ham nên đã đi tìm đối tượng hẹn hò, mà trong gần 10 năm nay cháu trãi qua khoảng 12 mối tình chưa có mối nào nên duyên cả".

Hạ Thúc bấy lâu nay không hiểu anh ăn ở cũng tốt mà sao vẫn không cưới được vợ, bà Thiên Hoa cũng an ủi anh nhiều.

" Cháu yên tâm, do duyên số chưa đến thôi".

" Dạ cháu biết ạ, nham hiểm như ông nội Thiên Minh còn cưới được đài các như bà thì cháu vội làm gì chứ, cháu ăn ở tốt mà".

___

Ở Nhật Bản lúc này Tiểu Ly vô cùng lo lắng vì sự mất tích của Giai Mẫn, Thạch Anh lúc này đang sắp xếp công việc để điều tra về sự mất tích của Giai Mẫn.

Thoáng cái một tháng rôi qua, Giai Mẫn ngày đêm ủ rủ trong căn phòng biệt lập, Kane thì ngày nào cũng ra vào, chính ăn mang cơm nước uống cho cô, ngày nào cũng vậy anh điều tỏ tình và mong cô sẽ chấp thuận.

" Ichika, đến bao giờ em mới chịu để ý đến tôi, tội tệ vậy sao?".

" Tôi rất ghét anh".

" Thế em ghét tôi ở điểm nào, tôi sẽ thay đổi theo ý em".

" Tôi ghét anh thích tôi, chỉ cần anh không thích và giam cầm tôi nữa tôi sẽ không ghét anh"

Kane nở một nụ cười vô cùng bí hiểm, anh đi lại gần cô nâng cằm cô lên.

" Nói cho em biết, tôi chưa từng thích em, vậy em có hết ghét tôi không?".

"Anh không thích tôi tại sao lại giam cầm tôi".

Kane cuối mặt xuống định hôn trán Giai Mẫn thì cô đã đẩy mặt ra xa, Kane lấy hai tay ôm lấy mặt cô và nói.

" Vì tôi yêu em".

Giai Mẫn cảm thấy vô cùng khó chịu và kinh tởm Kane, cô phun nước bọt lên mặt anh.

Kane bị Giai Mẫn phun nước bọt không những không giận mà đưa tay quệt và liếm hết nó.

" Ngọt đấy, tôi rất thích, có thể cho tôi thưởng thức thêm không".

" Bẩn thỉu" Giai Mẫn thốt lên trước hành động này của anh.

" Chăm sóc cô ấy cho tốt" Kane ra lệnh cho các cô hầu gái rồi bỏ đi.

Thạch Anh bên này đã thu xếp mọi chuyện ổn thỏa rồi về với Tiểu Ly.

" Sao rồi kể tình hình chị nghe".

" Giai Mẫn nói đi làm thêm nhưng kể từ ngày đi công tác đến nay không thấy về, em đã cho cảnh sát đi điều tra nhưng họ chưa tìm ra".

" Giai Mẫn làm thêm ở đâu?".

" Là tiệm Net nằm trên đường 871".

Thạch Anh vừa nghe tên đường là hiểu ra tất cả cô an ủi Tiểu Ly.

" Em à không phải cảnh sát không tìm ra, mà là có người không cho họ tìm ra".

Tiểu Ly thắc mắc nhìn Thạch Anh hỏi

" Ý chị là sao ạ".

" Em ở đây đi, nay mai Giai Mẫn sẽ về, đi ngủ sớm đi nhé". Thạch Anh đặt lên trán cô nụ hôn rồi dẫn Tiểu Ly lên phòng ngủ.

Sáng sớm hôm sau Thạch Anh đã đến tìm Kane tại căn cứ bí mật Osaka.

" Thưa ông chủ, cô Thạch Anh tìm ngài".

Kane đang ngồi trong phòng khách thì được thuộc hạ thông báo.

" Cho chị ta vào".

Thạch Anh được mời vào phòng khách và Kane cũng chào hỏi cô đàng hoàng.

" Chào mừng chị đến thăm em, sao hôm nay chị có nhã hứng đến đây vậy?".

" À chị nghe dạo gần đây em có dẫn một cô gái người Nhật về cung phụng hả?".

" Chị nắm bắt thông tin tốt đấy nhưng mà có vấn đề gì à?".

" Không dấu gì em, bạn của chị bị mất tích gần một tháng nay, nên chị sinh nghi không biết người em bắt có phải là bạn chị không?".

Kane uống xong ngụm rượu vỗ tay khoái chí cười.

" Nếu là bạn chị thì tốt, mối quan hệ chúng ta thêm gắn kết".

"Nhưng người bạn đó của chị là chị dâu em đó Thiên Lượng à".

Kane nghe Tiểu Ly nói vậy mà hồn vía lên mây, anh bất ngờ làm vỡ ly rượu xuống đất.

" Chị nói sao?".

" Người em đang giam cầm là Dương Giai Mẫn vợ của Thiên Minh anh trai em và chính là chị dâu của em, thời gian trước anh trai em ly hôn nên cô ấy mới qua Nhật thay tên đổi họ làm lại cuộc đời, tên tiếng Nhật của cô ấy do người yêu chị đặt tên là Ichika".

Kane lúc này mắt đỏ ngầu, có thể nhìn thấy rõ những tia máu, nhưng anh vẫn lấy lại bình tĩnh và thốt lên.

" Hai người họ đã ly hôn, em đường đường chính chính có thể đến với cô ấy".

"Chắc hẳn em cũng có nghe Cao lão gia nhắc đến nguyên nhân vì sao anh trai em ly hôn chứ, đúng do Giai Mẫn vô sinh, và em cũng biết Cao lão gia đã dùng kế đẻ thuê để ép Thiên Minh lên giường cùng người đàn bà khác rồi ly hôn, vậy em nghĩ Cao lão gia có tiếp tục cho em cưới Giai Mẫn trong khi ông ấy vô cùng ghét Giai Mẫn". Tiểu Ly bình thản nói.

Trước đây Kane nghe ông nội mình kể về người chị dâu không biết đẻ này bằng giọng điệu vô cùng căm ghét, anh không nghĩ đó là Ichika mà anh đang ngày đêm theo đuổi.

Thấy Kane có vẻ bất an, Thạch Anh tiếp lời.

" Nếu em thật lòng thích cô ấy thì hãy thả cô ấy ra đi, người ta đã khổ vì anh hai và ông nội em lắm rồi đừng để cô ấy dính đến em nữa, người ta đã bất hạnh lắm rồi, chị mong em hiểu lý lẽ mà tha cho Giai Mẫn đi".

" Chị Thạch Anh, tôi biết nhà chúng ta có mối quan hệ thân thiết, nhưng mà có lẽ chị quá xen vào chuyện cá nhân của tôi rồi, tôi không thích điều đó, mong chị hiểu cho tôi trước, mời chị về cho".

Thạch Anh không bàn cãi thêm mà dứt áo ra về ngay lập tức trước khi đi cô nói thêm với Kane. " Em cứ suy nghĩ đi, em nên nhớ đế chế mà em có được hôm nay là nhờ ai ở phía sau dung túng cho em đấy, đừng để vì một người con gái không yêu mình mà tự tay đạp vỡ nó".

Thạch Anh đi về, Kane đi lại phòng Giai Mẫn, lúc này cô đã ngủ say. Kane tiến lại giường của cô.

" Không biết giờ tôi nên gọi em là Giai Mẫn hay Ichika nữa đây, nhưng chắc chắc đối với em tôi sẽ là Kane chứ không phải Thiên Lượng, cho dù em có là gì đi nữa tôi cũng sẽ bảo vệ và bù đắp những tổn thương do ông nội và anh hai tôi gây ra cho em".

Quảng cáo
Trước /119 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ta Thật Không Có Nghĩ Tới Thê Tử Là Nữ Đế A (Ngã Chân Một Tưởng Quá Thê Tử Thị Nữ Đế A)

Copyright © 2022 - MTruyện.net