Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em
  3. Chương 69: Kane là Thiên Lượng
Trước /119 Sau

Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em

Chương 69: Kane là Thiên Lượng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau một tháng bị giam cầm Giai Mẫn đã trở lại nơi làm việc cũ, khi cô trở lại các đồng nghiệp khác ai nấy cũng điều hỏi thăm cô, đặt biệt là cô bé Mita.

" Chị Ichika, mấy lâu nay chị đi đâu vậy, từ hôm đi công tác thì mất tích đến nay"

" À chị có chút công việc thôi, không sao cả".

Mita nũng nịu tay Giai Mẫn.

" Vậy mà em cứ tưởng chị nghỉ việc rồi chứ".

Giai Mẫn rất quý cô gái này vì ở đây ngoài Tiểu Ly và Thạch Anh ra cô chẳng còn người bạn nào cả nhưng rất tiếc sắp tới sẽ không còn làm việc với Mita được nữa vì cô biết chắc là cô sẽ không làm việc ở đây quá một tháng đâu.

" Ichika, cô lên phòng gặp tôi một chút". Chủ nhân câu nói đó không ai khác chính là của Kane, còn cách nào khác nữa hiện tại anh ta đang là ông chủ của cô trên cơ bản cô phải nghe theo, nếu không như lời anh ta nói sẽ bắt luôn cả Tiểu Ly.

" Vâng thưa ông chủ, tôi lên ngay".

Giai Mẫn lên phòng ngồi đối diện với Kane, tâm trạng không khỏi lo sợ, cô nhớ đến tháng trước cô cũng bị anh ta lừa nên lần này cô hết sức cẩn thận, có đánh chết cô cũng không đi công tác với anh ta.

" Thoải mái lên, tôi không bắt em nữa đâu".

" Ờ" Giai Mẫn chỉ gật đầu nhẹ sao đó cúi thẳng mặt xuống mà không dám ngước lên.

Chết tiệt nếu như mà ở Trung Quốc là tên này chết với cô rồi, nhưng hiện giờ đang ở đất khách quê người nên Giai Mẫn không dám làm liều.

" Sao còn sợ tôi hả?".

" Vâng tôi sợ anh như sợ cọp ấy, nên mong anh rủ lòng thương xót đừng bắt nhốt tôi nữa, tôi sẽ mang ơn anh suốt đời, lúc anh chết tôi hứa sẽ thắp nhang cho anh vào mỗi ngày giỗ".

" Bộ muốn làm vợ tôi hay sao mà em đòi thắp nhang cúng bái cho tôi vào các ngày giỗ". Kane cười khoái chí nói.

" Không...không, chẳng qua tôi sợ thôi, mà anh kêu tôi lên đây có việc gì không?".

" Tôi muốn em làm bạn bè với tôi, ở công ty làm ông chủ, tan làm thành bạn bè".

" Nhưng tôi vốn không tùy tiện kết bạn đâu, thiết nghĩ tôi và anh chỉ nên ở mức ông chủ nhân viên là tốt nhất".

Đây là lần đầu tiên có người thẳng thắng từ chối lời kết bạn của anh, anh rất tức giận nhưng vẫn phải kiềm nén lại, anh biết đối với cô gái này phải dùng chiêu 'Lạt mềm buộc chặt' thì may ra mới rút ngắn khoảng cách được.

" Được tôi chiều em tất"

Từ trước đến giờ Giai Mẫn chưa gặp đàn ông nào có tính cách quái dị như Kane, điều đó khiến cô càng sợ hãi hơn, vì bây giờ cô không còn là Giai Mẫn lúc trước với tính cách thích tò mò mọi thứ nữa, cô của hiện tại là Ichika chỉ mong có một cuộc sống bình yên mãi thôi.

" Cảm ơn ông chủ tôi đi đây".

Mấy ngày sau đó Kane luôn âm thầm quan tâm cô mọi lúc, anh hay mua nước, cơm mang đến cho cô, anh còn chủ động đưa trước cô đi làm nhưng tất cả điều bị Giai Mẫn từ chối, thậm chí hôm nay mặc dù trời mưa rất to nhưng cô thà bị mưa ướt chứ nhất quyết không lên xe.

" Em cứng đầu vừa thôi". Kane đi ra ngoài nắm tay cô kéo mạnh ném vào xe.

" Cảm ơn anh nhưng tôi không cần đâu".

" Tại sao?". Kane tức giận bóp cứng bã vai Giai Mẫn.

" Tôi thích đi mưa được chưa, xin anh tha cho tôi đi mà".

Đầu Kane như muốn nổ tung, anh thật sự rất bực bội với Giai Mẫn, anh không hiểu tại sao anh trai mình Thiên Minh lại thuần phục được Giai Mẫn, chưa bao giờ anh nể phục Thiên Minh như lúc này, nhưng anh muốn chinh phục Giai Mẫn bằng chính con người anh chứ không phải theo bản sao của bất kì ai. Cuối cùng anh phải dùng kế đe dọa cô vì anh biết trời mưa bây giờ ra đường cực kì nguy hiểm anh không muốn thấy cô bệnh.

" Nếu em còn phản kháng, ngay ngày mai Chu Tiểu Ly sẽ không còn đi dạy nữa và Thạch Anh gì đó sẽ bị tống cổ về nước ngay".

" Này anh nghĩ mình là ai chứ, anh biết chị Thạch Anh là ai không?, anh đừng tưởng ai cũng hiền như tôi mà muốn đụng vào thì đụng nhé".

Đúng quả thật Kane chỉ dọa được thôi, chứ thật ra anh không đụng được đến Thạch Anh, vì ba cô ấy là bạn thân ông nội anh và thế lực nhà cô ấy khó để đụng vào, nhưng Giai Mẫn vẫn chưa biết anh và Thạch Anh có quen biết, đúng là con ếch chết cái miệng mà, nói mà không biết suy nghĩ Kane đành lướt nhanh qua.

" Tôi là ông chủ em, em né tôi nhưng vậy không thấy kì sao?"

" Không thả tôi đi mà" Dứt câu Giai Mẫn đấm bụp một phát vào mặt Kane rồi bỏ chạy, thật ra cô không thích đi mưa, nhưng cô không thể lường trước được Kane sẽ làm gì cô nếu cô lên xe anh ta.

Kane vừa bị đẩy ra thì nhanh chóng đuổi theo cô, đi được một đoạn thì bị trượt chân ngã đầu cô bị đập xuống mặt đường máu chảy ra khắp khuôn mặt xin đẹp của cô.

" Ichika" Kane vội lại ôm lấy cô, anh bế cô chạy nhanh về xe của mình đưa cô đi bệnh viện, anh hối hận nếu như mình không ép cô thì đã không sãy ra chuyện như vậy.

Đến bệnh viện Giai Mẫn được các y tá đưa vào phòng cấp cứu, khoảng một tiếng sau cữa phòng cấp cứu mở ra.

" Ai là người nhà cô Ichika?".

" Tôi là bạn cô ấy".

" Cô ấy chỉ bị chấn thương nhẹ thôi, không có gì to tát cả, mai có thể xuất viện rồi".

Sau khi được đưa vào phòng hồi sức, Giai Mẫn cũng đã tỉnh dậy, nhân lúc Kane đi đóng viện phí Giai Mẫn đã gọi điện báo cho Tiểu Ly biết, sáng hôm sau Thạch Anh cùng Tiểu Ly đã đến bệnh viện.

" Giai Mẫn em ổn chứ?".

" Em ổn thưa hai chị, lát nữa ông chủ của em đến em trả tiền viện phí cho anh ta rồi chúng ta đi về.

Thạch Anh và Tiểu Ly cảm thấy Kane thật lòng thích Giai Mẫn, nhưng họ biết rõ con người của ông già Cao, chắc chắn ông ta sẽ không để yên cho Giai Mẫn, nên tốt nhất là nói cho Giai Mẫn biết sự thật, sau đó chuyển đến nơi khác sinh sống, không cho cô đụng đến Cao gia nữa.

" Giai Mẫn, chị muốn nói với em một chuyện bí mật".

" Chuyện gì ạ?".

" Kane chính là Thiên Lượng, em trai Thiên Minh và nó cũng đã biết em là vợ cũ Thiên Minh".

Giai Mẫn sau khi nghe Thạch Anh nói hết sức sốc, cô sốc đến nổi làm rơi cả ly nước xuống sàn, cô thật không ngờ Kane là Thiên Lượng, toang cô rồi, Giai Mẫn vốn dĩ chẳng muốn dính dáng gì đến nhà họ Cao nữa mà lại vô tình đụng phải Thiên Lượng trớ trêu thêm anh ta còn có tình cảm với cô.

" Tại sao bây giờ chị mới nói cho em biết?".

" Vị bọn chị sợ em lại bỏ đi nữa, em mới qua đây tụi chị sợ em ở một mình nơi khác sẽ gặp khó khăn".Tiểu Ly an ủi Giai Mẫn.

" Chị à, bây giờ em muốn rời khỏi đây, em không muốn ở đây nữa, em đã lớn rồi tự biết cách sinh tồn mà".

Thạch Anh và Tiểu Ly nhìn nhau cuối cùng đã quyết định sắp xếp cho cô đi nơi khác sống, cắt đứt hoàn toàn những gì liên quan đến Cao gia.

Quảng cáo
Trước /119 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Một Nhà (Fanfic Tfboys)

Copyright © 2022 - MTruyện.net