Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khi tôi đang tơ tưởng đến việc ngủ với Tô Tuyết, giọng nói của cô ấy bỗng vọng ra từ trong phòng: “Thôi được rồi, chị vừa nghĩ tới khuôn mặt ghê tởm của Hứa Lương là đã buồn nôn.
Nếu như để anh ta làm chuyện đó với chị, chi bằng giết luôn chị đi!”
Mẹ nó! Vừa nghe thấy câu nói ấy, tôi đã biết chắc Tô Tuyết không chịu cho tôi ngủ cùng rồi.
Trái tim tôi đang rộn ràng chợt nguội ngắt giống như bị người ta tạt cho một gáo nước lạnh từ đầu xuống chân!
Lý Khả tiếp tục nói: “Nhưng chị họ, nếu tháng này chị vẫn không mang thai được thì phải ăn nói sao với anh rể đây?”
Tô Tuyết do dự một hồi rồi đáp: “Yên tâm đi, chị sẽ nói chuyện với anh ấy”.
Nghe giọng điệu nói chuyện của Tô Tuyết có phần do dự, xem ra cô ấy cũng không chắc sẽ nói chuyện này được với Vương Hoài Viễn.
Sau đó, Lý Khả không nói tiếp nữa, căn phòng ngủ trở nên yên tĩnh.
Khi tôi định rời khỏi, Tô Tuyết bỗng lên tiếng hỏi: “Khả Nhi, gần đây em lạ lắm! Nói mau, có phải bắt đầu mơ mộng, nghĩ đến đàn ông rồi không?”
Vừa nghe thấy thế, tôi bỗng trợn tròn mắt, sự thú tính trong người lại bị khơi dậy.
Không ngờ người thường ngày lạnh lùng như Tô Tuyết lại nói ra mấy lời phóng đãng đến thế.
Xem ra phụ nữ đều như nhau cả, bề ngoài thì nghiêm túc, chứ bên trong cũng lẳng lơ.
Lý Khả ngượng ngùng đáp: “Chị họ, chị nói cái gì thế, em còn chưa có bạn trai, sao mà nghĩ đến mấy chuyện đấy được”.
Tô Tuyết nói: “Chị là người từng trải, nhìn ánh mắt và hành vi của em là chị biết ngay em đang nghĩ gì rồi”.
Lý Khả a một tiếng rồi không nói thêm nữa.
Tô Tuyết cười xấu xa: “Lần này em phải giúp chị mang thai, vất vả rồi, làm lỡ dở thời gian tìm bạn trai của em.
Đợi sau khi chị mang thai thành công, em mau đi kiếm một cậu bạn trai thôi!”
Lý Khả xấu hổ hỏi: “Chị họ, làm chuyện đó với đàn ông rất thoải mái sao?”
Tô Tuyết ngạc nhiên hỏi: “Em hỏi cái đó làm gì?”
Lý Khả đáp: “Thì tò mò thôi.
Chị họ, chị mau nói cho em đi, có phải rất thoải mái không?”
Tô Tuyết không trả lời thẳng câu hỏi của Lý Khả mà chỉ bình thản nói: “Em kiếm cho mình một cậu bạn trai đi là biết”.
Lý Khả: “…”
Đột nhiên Tô Tuyết cười xấu xa, nói tiếp: “Chẳng phải trong nhà có con ngựa đực sẵn đó sao? Em thử với anh ta đi!”
Nghe đến đây, lòng tôi lại nóng ran, nhận ra cậu nhỏ của mình đúng là khổ đến cùng cực, không chịu được dù chỉ một chút kích thích, mới nghe vậy mà đã bắt đầu có phản ứng rồi.
Tôi vô cùng kích động và bắt đầu mong đợi, hy vọng rằng Lý Khả sẽ đồng ý.
Vậy nhưng đời không như mơ, Lý Khả lạnh lùng đáp: “Chị họ, chị đùa cái gì thế, sao em có thể thử chuyện đó với tên tinh ăn lười làm như Hứa Lương chứ.
Em thà tìm mấy thằng trai bao cũng không tìm anh ta!”
Mẹ kiếp, câu này đúng là làm tôi xấu hổ chết.
Trong mắt Lý Khả, tôi còn chẳng bằng một thằng trai bao
Sau đó, Lý Khả và Tô Tuyết không còn nói mấy chuyện tế nhị nữa, cuộc đối thoại chẳng còn sức hấp dẫn với tôi nên tôi cẩn thận lùi về phòng.
Tôi nằm trên giường nhưng không ngủ được, mấy suy nghĩ đen tối trong đầu đã bị cuộc nói chuyện ban nãy của Tô Tuyết và Lý Khả khơi dậy.
Tôi thầm nghĩ, không biết có nên chạy ra ngoài tìm một cô gái còn trinh để cho luôn cái đời trai tân này đi không, tiện thể thử xem mùi vị phụ nữ như nào.
Trước đây, tôi từng nghe bạn học nói rằng, trong một thành phố hạng hai như thành phố Côn, ngủ với gái còn trinh chỉ mất ba ngàn tệ.
giờ trong thẻ của tôi có mười lăm ngàn.
Nhìn chung, giá cả như này thì tôi vẫn chơi được.
Nghĩ rồi, tôi bắt đầu lên mạng tìm mấy tin tức về mua dâm, mới tìm được chút, điện thoại bỗng đổ chuông.
Wechat của tôi nhận được một thông báo, hiển thị có người muốn kết bạn với mình.
Tôi ngạc nhiên, ông đây còn chưa kết bạn với nữ phục vụ, sao dưng lại có người chủ động kết bạn với mình rồi?
Tôi vào Wechat, nhìn ảnh đại diện thì phát hiện một người quen thuộc gửi lời mời kết bạn – Lý Hiểu Như.
Đột nhiên tôi trở nên ngơ ngác, Lý Hiểu Như là bạn cấp ba của tôi.
Khi ấy, cô ta được công nhận là hoa khôi của lớp, người yêu thầm cô ta rất nhiều, đương nhiên trong đó có cả tôi.
Có điều, lúc đó, tôi và cô ta không có chút liên hệ nào cả, thậm chí còn chả nói với nhau câu nào.
Trong buổi tối liên hoan tốt nghiệp cấp 3, tôi uống say, dũng cảm tỏ tình với cô ta, ai ngờ bị cô ta cho ăn ngay một cái tát trước mặt bao người.
Bây giờ nghĩ lại chuyện này khiến tôi xấu mặt vô cùng và cũng giúp tôi hiểu rõ ra được một đạo lý, cóc ghẻ không thể ăn được thịt thiên nga.
Bây giờ, Lý Hiểu Như kết bạn với tôi, tôi bỗng có cảm giác sung sướng trong lo sợ.
Tôi vội vã đồng ý lời mời kết bạn của Lý Hiểu Như
Lý Hiểu Như lập tức gửi tin nhắn Wechat cho tôi, hỏi rằng giờ tôi đang ở đâu, làm công việc gì, tóm lại đều là mấy câu hỏi thăm thông thường.
Cô ta rất nhiệt tình, nhiệt tình đến mức khiến tôi nghi ngờ, cô ta vẫn là hoa khôi kiêu ngạo của lớp sao? Tôi bỗng cảm thấy mình như được khoác lên mình vầng sáng của cậu ấm nhà giàu.
Tôi trả lời lại mấy câu hỏi của Lý Hiểu Như cho có lệ, đương nhiên tôi không thừa nhận mình đang làm chuyện cho mượn t*ng trùng.
Lý Hiểu Như gửi cho tôi một dãy icon đáng yêu nói: Anh Lương, em nghe nói khoảng thời gian trước, nhà anh vay nặng lãi ba trăm ngàn, sau đó một mình anh trả.
Chắc chắn bây giờ Lý Hiểu Như cho rằng tôi là cậu ấm nhà giàu.
Cho dù ngày mai tôi đưa cô ta đi đặt phòng khách sạn, e là cô ta cũng đồng ý.
Phút chốc tôi bắt đầu nghĩ, hay là để hoa khôi Lý Hiểu Như của lớp giúp tôi gỡ bỏ đời trai tân đi.