Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chuyện đã xảy ra ở mức gượng gạo này, Doãn Thường Lăng dứt khoát đâm lao thì phải theo lao, thì thầm uy hiếp: “Có đưa tiền hay không, cậu thích bạn Bách đúng không? Không sợ tôi nói gì hay sao?”
Quả nhiên, đánh rắn phải đánh dập đầu, liệt nam kiên trinh Đổng Hãn lập tức thoả hiệp, “Thật?”
“Thật hơn cả vàng, Alipay hay là Wechat, cậu quét mã đi!” Doãn Thường Lăng móc điện thoại ra, tìm mã QR, đưa cho Đổng Hãn.
Sau đó đứng dậy khỏi người đối phương, sốt ruột nhìn Bách Vụ Thanh vẫn đang ngó nhìn, dịu giọng, “Bạn Bách, bạn đến đúng lúc lắm, bạn Đổng bị đau dạ dày, thầy bảo tôi dẫn cậu ấy đến phòng y tế, kết quả cậu ta không chịu đi, bạn xem cậu ấy đau đến mức nằm ra đất rồi, tôi không kéo dậy nổi.”
Doãn Thường Lăng lại quỳ xuống, mặt mày lo lắng mà lén lút chìa điện thoại ra, “Bạn Đổng, bạn ổn chứ?”
Đổng Hãn lập tức vào vai, nhíu chặt lông mày, “Đau…”