Tôi là một linh hồn bất hạnh, vừa ngủ một giấc thì đột nhiên xuyên sách, mà càng xui xẻo hơn lại xuyên thành ánh trăng đen ngòm của nam chính trong truyện sảng văn thăng cấp, cuối cùng trở thành vật hy sinh bị lột da róc thịt.
Lúc xuyên qua tôi mới biết, ồ, hoá ra vị ánh trăng đen này không chỉ tối mà cả giới tính cũng không đúng.
Vì bảo vệ cái mạng nhỏ, tôi vừa phải rời xa nam chính, vừa phải cẩn thận đóng vai nữ thần lạnh lùng cao quý, nhưng tôi lại là một người lắm miệng nhiều lời, không ai biết trong lòng tôi đau đớn biết bao nhiêu.
Có lần tôi thấy việc bất bình xông pha làm việc nghĩa, giúp một bạn học nữ đánh đuổi côn đồ, tuy rằng tôi rất giỏi đánh nhau, nhưng vì đóng giả thành con gái nên chẳng dám ăn quá nhiều cơm, chỉ sợ phát dục tới quá sớm, mỗi ngày đều đói đến ngực dán vào lưng, không bay nhảy liên tục được, vừa đánh đấm xong thì như con cá mắm ngồi liệt ở ghế dài ven đường.
Nam chính đi tới trước mặt tôi, nói muốn cõng tôi về.
Tuy rằng bề ngoài là gái, nhưng tôi vẫn là một thằng đàn ông đó, bị người cõng về thì còn mặt mũi gì nữa?
Tuy nhiên trong cuốn sách này, trong tiếng BGM của nam chính này, không một ai có thể cự tuyệt nam chính.
Đến cả dân ngoại lai xuyên sách tới như tôi cũng không được.
Vì vậy tôi bị hắn cõng trên lưng đi về nhà, lúc đặt chân xuống đất, tôi hỏi nam chính vì sao lại muốn cõng tôi.
Nam chính nói hắn là bạn trai tôi, cõng tôi là đúng.
Tôi thầm nghĩ: Ông anh à, hai ta hình như không thân quen đi…
Sau đó, tôi đứng trước toàn thể bạn học trong lớp nói, chào mọi người, giới thiệu cho mọi người bạn trai tôi – Minh Dã.