Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một tháng sau
Anna đã có cho mình có lẽ là tất cả những gì nhỏ cần, Một bộ phim ngắn ngủi, chẳng có liền mạch, chẳng có kịch bản và cũng chẳng có sự đầu tư đến bạc tỷ nhưng lại khiến nhỏ tự hào hơn cả những kịch bản vàng đưa những diễn viên từ vô danh đến gạo cội
Vốn dĩ, khiêu dâm thì cần gì đến kịch bản, chỉ cần lột quần áo ra rồi ưỡn ẹo, thế là đã đủ khiến đám bẩn thỉu kia thèm thuồng đến điên dại rồi. Huống chi, diễn viên ở đây còn là những người đẹp đến não lòng, đi đến đâu cũng được săn đón, nổi tiếng đến hóa huyền thoại, nhan sắc phải gọi là tuyệt phẩm trong giới giải trí của Đại Hàn Dân Quốc. Ngày xưa, chỉ có hở áo ra thôi cũng đã đủ khiến lắm người đến là chết đi sống lại, nay lại hoàn toàn khỏa thân, thì không biết có ai không mê mẩn nổi đây?
Nhỏ mỉm cười, nhấm nháp chút trà thơm óng ánh sắc đỏ mà mãn nguyện đến không thôi
Vẫn là tiệm bánh ấy, chiếc bánh dâu ngọt ngào cùng tách trà chiều đậm mùi êm dịu, Anna ngồi đợi Jungkook, đã một tháng nay, chẳng thể đếm nổi số lần Anh đợi nhỏ hay nhỏ đợi anh. Cuộc sống của một Idol chính là chuỗi vất vả cùng mệt mỏi đến chẳng phải người thường nào cũng chịu nổi. Muốn ngồi trên vị trí chẳng ai có thể với tới thì cũng đồng thời phải chịu cái cảm giác chẳng ai có thể chịu được. Nhưng trong cuộc sống bộn bề, cũng nào có thiếu những ngày nắng ấm được dạo chơi trên con phố ngập hương vị, nào có thiếu những giây phút thư thải như điệu piano vang rồi lại tắt. Jungkook và nhỏ yêu thích chiếc bánh kem dâu màu đỏ cùng tách trà nóng tỏa khói mang hương thơm gây mê muội, chẳng phải vô tình mà ngồi cùng nhau thưởng thức pha chuyện trò. Yên bình đến chẳng ai nỡ rời xa
Đã có lúc, nhỏ cảm giác, anh và nhỏ chính là những người bạn thực sự, khi ở bên nhau đều cảm thấy yên bình và vui vẻ đến kì lạ. Những nụ cười, lắm lúc vẽ lên bởi niềm vui. bên anh nhỏ chưa từng khóc, bởi có lẽ đã chẳng còn lấy những nỗi buồn. Bên Jungkook, là bên một nụ cười
Anna không hề ghét bỏ những ký ức ấy, mà thậm chí cũng có chút trân trọng
Trước khi ghét nhau đến chẳng bằng con chó, thì cũng nên để lại những hồi ức tốt đẹp chứ?
Tay nhỏ nắm chật chiếc USB
Thứ này chính là ranh giới, là chìa khóa để thay đổi, và cũng là thứ cứng nhắc đập tan đi khuôn mặt giả dối cùng mối quan hệ giả tạo
Nhỏ biết, đã đến lúc những giả dối về được với chính bản chất thực của giả dối
Tình đẹp rồi tình cũng tan, tình đậm sâu cũng chẳng thể mãi bền lâu huống chi lời đường mật hời hợt lướt qua. Bánh kem dâu đúng là ngọt ngào thật đấy nhưng vẫn vương chút vị chua nơi đầu lưỡi. Chẳng ai có thể quên đi bản chất của mình cả dù đã sa vào màn kịch tâm tình đến quỵ lụy. Đã chẳng phải là chiếc bánh làm từ bơ sữa thơm ngậy như nơi Paris thơ mộng hay ly trà chiều cao sang của Anh Quốc thì mãi mãi cũng chỉ mang cái danh chứ có chẳng bao giờ sánh bằng. Ấy chính là quy luật tất yếu dành cho những kẻ coi nhau chỉ là con rối. Một phút thật lòng rồi về sau cũng hóa hư vô
" Leng keng " - Chiếc chuông gió nhỏ được treo nơi cánh cửa vang lên trong trẻo đến đánh vào tâm can. Jungkook đến, anh vội vàng bước nhanh chân ngồi xuống đối diện với nhỏ mà cởi khẩu trang cùng chiếc mũ lưỡi chai che đi hết cả khuôn mặt. Anh cười, một nụ cười anh gọi là cả tấm chân tình
Anh cười vì hạnh phúc, anh cười vì anh yêu lắm những khoảnh khắc này. Jungkook anh đã từng trải qua rất nhiều khó khăn của cuộc đời dù tuổi đời còn trẻ, cơm áo gạo tiền đã từng là mối quan ngại lớn nhất đối với một cậu trai chưa trưởng thành nhưng những lần yêu thương bằng tất cả tấm chân tình anh chưa hề có, nhớ đến ngày xưa cũng chỉ là cái nắm tay hay những hôm hẹn hò cùng cô gái lướt qua bỗng nhiên khiến anh rung động trong phút chốc. Chuyện tình trẻ thơ chẳng rõ ngọn ngành rồi kết thúc chẳng rõ nguyên do. Để bây giờ, anh bối rối với những xúc cảm khác lạ của lòng mình
Anh thấy, bên Anna thật bình yên. Anh cũng thấy, bên anna thật hạnh phúc. Đến nỗi mà có chết cũng chẳng hề muốn rời xa
Nhưng chỉ là, anh chẳng biết tại sao mình như vậy, anh cũng chẳng biết rõ lòng mình là gì
Và cứ thế Jungkook tận hưởng mọi thứ trong mộng mị, trong hư ảo. Hưởng hạnh phúc dù chẳng biết hạnh phúc do đâu. Người ta có thể gọi anh là một tên ngốc, nhưng thực lòng, tình yêu một khi đã lỡ sa chân thì dù có là kẻ lý trí cũng hóa u mê
" Em đợi anh cũng được một lúc lâu rồi đấy, có chuyện gì sao? "
Jungkook cười nhẹ, khẽ lắc đầu
" KHông, chỉ là anh có vài vấn đề nhỏ cần giải quyết, cũng chẳng là gì to tát lắm. Chắc chắn lần sau sẽ chẳng để em phải đợi nữa đâu "
" Hứa nhé? "
Jungkook cảm thấy mình cao hứng hơn hẳn mọi hôm. Đã có ai biết Anna chính là một con người ngọt ngào như kẹo chưa như?
" Anh hứa "
Nhỏ nâng tách trà lên, uống lấy một chút thật nhàn nhã mà trong lòng chỉ biết cười lạnh
Sau hôm nay, dù chỉ là ánh mắt cũng hóa gai đâm vào người, chán ghét đến chẳng trời nào chứa nổi. Huống chi là cùng nhau ngồi yên bình như những câu chuyện trong mơ
Anna ngắm nhìn Jungkook một hồi, chẳng nói chẳng rằng làm anh cũng chẳng thể mở lời. Trong tâm thực phức tạp đến có nhìn vào đôi mắt sâu thật thật lâu cũng chẳng biết rõ đang mang trong mình suy nghĩ gì
Tiếc nuối ư?
Sắp rồi, sẽ chẳng mấy chốc nữa nhỏ sẽ khiến Jeon Jungkook nhục nhã đến chẳng thể ngóc đầu lên nổi
" Em có một món quà nhỏ, anh có muốn xem không? "
Jungkook bỗng trở nên hào hứng vô cùng
" Quà sao? Nhân dịp gì vậy? Anh thật cũng chẳng nhớ nữa "
Nhỏ cười cười nhìn dáng điệu chẳng khác là bao những cậu bé chẳng biết đến bụi trần của Jungkook mà trong lòng không khỏi thập phần thỏa mãn
Hãy hào hứng nhiều vào và cũng hy vọng nhiều vào, vì món quà này có thể làm thỏa mãn mọi khía cạnh dù là mong ước có lớn đến đâu đi chăng nữa
" Chẳng phải dịp nào cả, chỉ là em thực lòng ngưỡng mộ các anh, lại vừa hay thấy một món quà thập phần phù hợp, nên chẳng quan ngại mà liền mua làm quà tặng vào ngày thường thế này " - Nhỏ nhướm chân mày lên dò xét - " Anh có muốn xem không? "
Jungkook gật đầu vui vẻ cười. nếu là một dịp nào đó, anh sẽ chẳng bất ngờ đâu, bởi lắm lúc những dịp như thế cũng chỉ là mua cho có trách nhiệm, còn vào những ngày thường yên bình chẳng lắm đổi thay, thì lại là một đằng khác. Món quà vu vơ chẳng rõ ngọn ngành bỗng khiến anh ấm lòng
Nhỏ lấy laptop từ trong chiếc tui để bên cạnh, cắm USB vào, xoay đến trước mặt Jungkook mà nụ cười rộng đến tận mang tai
" anh ấn nút bắt đầu video đi "
" Ừm "
Jungkook ấn, anh đã nghĩ rằng đây là một video do nhỏ làm và nó sẽ thật ngọt ngào với những bản ballad nào đó hoặc những lời nói trong veo của một thiếu nữ tuổi đôi mươi
Chỉ là, anh chưa nghĩ đến những thứ tồi tệ khác. anh đã nghĩ Anna rất tốt
" Tại sao...? "
Chỉ những hình ảnh đầu tiên đập vào mắt, Jungkook đã cảm thấy chẳng thể xem nổi thêm một giây nào nữa, anh cắn môi hướng mắt lên nhìn nhỏ lúc này đang chống tay cười đầy thỏa mãn
" Anh quên mất em rồi jungkook oppa "
" anh đã quên mất em vốn là ai rồi, em nào có thật lòng với anh, ngay từ đầu, anh thật sự đáng buồn cười "
Jungkook nắm chặt tay, trong người chẳng còn gì ngoài giận dữ đến muốn đập vỡ tất cả những thứ trong tầm mắt. anh chẳng phải người thích nổi nóng nhưng bị phản bội, ấy chính là bóp nát vào tự tôn và niềm tin. Đặt niềm tin rồi mất niềm tin, thà rằng đừng trao nhau cái goi là hy vọng có phải bớt đắng cay?
" Jungkook oppa à, sao anh im lặng vậy? Thế thì em nói cho anh nghe nhé, em tính đăng cái này lên mạng để Bangtan có nghề mới là diễn viên khiêu dâm, nhưng mà em chợt nhớ ra là trong nhóm các anh em cũng có quá ghét những người khác đâu, em chỉ ghét anh là chủ yếu thôi. Nên là tự dưng đăng lên như vậy thì phá hủy sự nghiệp sẽ đau lòng lắm. Hay là....
Hay anh rời nhóm đi Jungkook oppa "
Anh cảm thấy, bàn tay mình đến chảy máu mất
Tại sao dù tức giận và mang trên mình thập phần không cam, nhưng tại sao, anh lại thấy thật sự đau đến nhường này?
Tại sao trong tim, anh lại thấy đau đến vậy?