Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Ruby
Beta: Ami
Không biết Tần Thụy Thành giữ chặt chăn như thế nào mà Kiều Kiều sống chết cũng không tránh được, đôi tay đều cuốn lấy gắt gao, thân thể của hai người dán sát với nhau ở trong chăn bông. Theo như lời của Tần Thụy Thành, Kiều Kiều bỗng nhiên cảm nhận được côn thịt vẫn luôn đứng yên ở kẽ mông bắt đầu xao động và xâm nhập vào bên trong. Kiều Kiều khóc không ra nước mắt. Cô liều mạng giãy giụa nhưng chăn bông vẫn không hề có chút khe hở nên cô liền ngừng lại một chút. Kết quả là lại bị đối phương lợi dụng mấy centimet đó chen quy đầu to lớn vào trong tiểu hoa huyệt.
Kiều Kiều gấp gáp ngăn cản nên âm thanh ngay lập tức biến điệu: “Anh... Anh mau đi ra ngoài!”
Vách trong tự động co rút trực tiếp làm Tần Thụy Thành sung sướng. Anh không từ bỏ ý tưởng muốn cắm vào bên trong nhưng bởi vì tư thế nên anh thở hổn hển: “Ân… Tiểu Kiều, sao em vẫn chặt như vậy…”
Côn thịt của Tần Thụy Thành rất thô nên cho dù chỉ cắm mỗi quy đầu vào trong thôi thì cũng đủ căng cả âm đạo của Kiều Kiều ra. Phần còn lại của côn thịt kề sát của đùi Kiều Kiều. Theo mỗi một động tác nhỏ của Tần Thụy Thành, phần dư bên ngoài đó không ngừng ma xát với làn da non mịn của cô. Tay của người đàn ông không hề thành thật, anh bắt đầu sờ xuống bên dưới, lướt qua bụng nhỏ của thiếu nữ rồi xuống đến chỗ tư mật và ác ý trêu đùa tiểu hoa đế.
Kiều Kiều không nhịn được, nửa người dưới ‘òm ọp’ một tiếng rồi chảy ra một loại mật nước sền sệt.
“Oa, giống như có một chén cháo nóng đang hắt ở trên người anh em của anh.” Tần Thụy Thành ác liệt hình dung cho Kiều Kiều nghe. “Sao lượng nước lại nhiều như vậy? Chỗ nào ở trong thân thể của em có thể chứa đựng được nhiều nước như vậy a? Có phải tất cả đều được giấu ở trong tiểu tử cung của em hay không?”
Có chất lỏng bôi trơn nên trở ngại của Tần Thụy Thành cũng liền ít đi nhiều. Anh chuyển động kiện eo, hơi điều chỉnh tư thế ở trong chăn bông rồi đột nhiên đâm thẳng vào tận sâu bên trong.
Nói thật, Kiều Kiều cảm giác trong thân thể như có pháo hoa nổ tung.
Cô sướng đến cả người đều run. Tần Thụy Thành muốn rút ra một chút nhưng cô còn khó nhịn ý đồ muốn cắn chặt đối phương. Tần Thụy Thành đã nhận ra tâm tư nhỏ của Kiều Kiều. Anh lại thọc thật mạnh vào trong giống như đang an ủi cô.
“Làm một vạn lần cũng không đủ…” Tần Thụy Thành hôn lên mặt của Kiều Kiều. Tay anh xoa tiểu hoa đế của Kiều Kiều, tiểu hoa đế bị đối phương xoa đến mức ào ạt chảy nước ra bên ngoài. Côn thịt không hề chờ đợi mà chui vào trong thân thể của Kiều Kiều rồi đâm thọc loạn một hồi. Điểm mẫn cảm của Kiều Kiều có đôi khi rất lâu không chiếm được quan tâm nhưng có đôi khi lại bị quy đầu nghiền ma. Cô bị lăn lộn đến nước mắt chảy ra.
“Huhu, anh đừng đâm loạn…” Kiều Kiều cuối cùng cũng lĩnh ngộ được. Cô dùng tay nhỏ mò xuống rồi không kiêng nể gì mà đè lại bàn tay to của Tần Thụy Thành. Hiển nhiên là sức lực của hai bên cách xa nhau. Tần Thụy Thành càng xoa càng dùng sức, quả thực muốn niết vỡ viên trái cây nhỏ kia, ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng vân vê, sướng đến mức Kiều Kiều muốn nổ tung, tiểu huyệt nhỏ giọt chảy chút nước.
“Nên làm thế nào bây giờ?” Tần Thụy Thành giả bộ hỏi. “Chăn của em ướt đến hỏng bét hết rồi, đều tại em chảy quá nhiều nước.”
Kiều Kiều hai mắt đẫm lệ. Không gian chăn bông nhỏ hẹp nên cô có thể cảm nhân được côn thịt thô to của Tần Thụy Thành chơi đùa sóng cuộn biển gầm như thế nào ở trong thân thể mình. Cùng với động tác của anh, chất lỏng trơn trượt chảy ra. Toàn bộ phần mông của Kiều Kiều đều kề sát ở trên bụng nhỏ của Tần Thụy Thành. Cơ bắp hữu lực giống như khối vuông của người đàn ông theo va chạm chụp lấy Kiều Kiều. Tín hiệu khoái cảm ở trong cơ thể giống như rắn hổ mang đột nhiên ngẩng đầu, thẳng đến đỉnh điểm liền phải phá xác mà ra.
“Chậm một chút, em... Em muốn —— muốn!!” Kiều Kiều thê thảm xin tha, kết quả là lời vừa mới nói được một nửa thì lại bị côn thịt lớn của Tần Thụy Thành cắm đến tử cung đưa lên mây. Kiều Kiều hét lên một tiếng, tầng tầng lớp lớp vách tường thịt đang liếm mút côn thịt của Tần Thụy Thành đột nhiên buộc chặt.
“Ân… Mẹ kiếp, sướng quá…” Tần Thụy Thành cư nhiên không nhịn được mà bắn tinh, anh nhớ rõ hai người hiện tại còn chưa mang đồ bảo hộ, vậy cho nên không ngừng hít sâu chống đỡ từng đợt khoải cảm, nghẹn đến mức mồ hôi đầy đầu.
Toàn thân của Kiều Kiều đều nhấc không nổi một tia sức lực, nhưng tiểu huyệt dưới hạ thân sau khi trải qua cao trào một lần xong vậy mà lại trở nên càng thêm mẫn cảm. Mỗi một động tác của Tần Thụy Thành đều biến thành chốt mở kích hoạt cao trào nhỏ, Kiều Kiều ở trong chăn bông lại tiếp tục cao trào, sướng đến mức cô bắt đầu khóc hô.
“A… Em không được… Huhu, Tần Tần…”
Tần Thụy Thành luống cuống tay chân lột chăn bông ra, thân mình nhỏ xinh của Kiều Kiều như bị mềm hóa ở dưới chăn bông. Tần Thụy Thành vội vã rút côn thịt ra đình công trong chốc lát thì quy đầu của anh lại nhịn không được mà phun ra chút ít tinh dịch trắng đục.
“Không, không làm nữa…” Kiều Kiều cho rằng đã xong, mông nhỏ hữu khí vô lực. Cô dựa vào đầu giường lẩm bẩm.
Tần Thụy Thành chỉ lột mỗi quần của cô, áo trên vẫn còn hoàn hảo nhưng đã bèo nhèo và nhăn nhúm, tóc cũng bù xù xõa ở trên vai, khuôn mặt nhỏ trắng hồng thỏa mãn, rõ ràng là không phải thực xinh đẹp xuất sắc, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác muốn hung hăng bắt nạt cô đến khóc.
Kiều Kiều thở hổn hển rồi ngừng lại. Vừa muốn động đây tay chân một chút thì bỗng nhiên lại bị người đè ở dưới thân, côn thịt lớn không nói hai lời liền thọc vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, tử cung hung hăng bị tàn phá, quy đầu xông vào, Kiều Kiều há miệng thở dốc, lần này chưa kịp kêu ra tiếng thì liền đã cao trào.
Dòng mật dịch chảy dọc theo hai đùi non mịn của cô xuống dưới. Tần Thụy Thành gắt gao cầm mông của Kiều Kiều rồi thọc vào trong, tay thì xoa ngực cô giống như muốn bọp nát nó. Anh ý loạn tình mê thì thầm ở bên tai Kiều Kiều: “Để anh bắn vào bên trong được không? Mang thai con của anh… Anh cưới em, ngày mai liền cưới, không, đêm nay liền cưới ——”
“Không được.... Không được!” Kiều Kiều bị dọa đến tỉnh táo. Cô giãy giụa muốn tránh ra, nhưng bởi vì động tác vô tình này của cô mà Tần Thụy Thành không chịu đựng được, anh rống lớn một tiếng, đè Kiều Kiều lại rồi bắn tinh dịch vào bên trong.
Từng luồng tinh dịch giống dòng nước cọ rửa tử cung. Kiều Kiều thậm chí còn hoảng hốt cảm thấy bản thân đang thừa nhận mưa bom bão đạn.
Mưa đạn ước chừng được nửa phút, Tần Thụy Thành mới thoát lực ôm Kiều Kiều ngã xuống trên giường. Tinh dịch chảy dọc theo đùi của Kiều Kiều xuống dưới.
“Tần Thụy Thành! Em không bao giờ muốn gặp anh nữa!” Kiều Kiều tức giận đến mức nước mắt không ngừng chảy ra. Cô phẫn hận tránh thoát khỏi vòng ôm của Tần Thụy Thành rồi sau đó thu thập qua loa một chút xong liền vội mặc quần áo xuống lầu mua thuốc. Trước khi đi, cô còn ‘phanh’ một tiếng đóng cửa phòng lại và nói tiếp thêm câu. “Trước khi em về thì anh mau rời khỏi nhà em!”.
……
“Xong đời…” Tần Thụy Thành nằm thẳng ở trên giường, tay bụm mặt lẩm bẩm tự nói một câu. “Mình thế nhưng không nhịn được…”
Nói xong câu đó, anh nhịn không được mà cười rồi nhắm mắt nằm trên giường chắp tay trước ngực cầu nguyện: “Cầu mang thai cầu mang thai… Xem tôi thành tâm cầu nguyện như vậy mà khiến cho cô ấy mang thai đi…”
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Tần Tần tội qass ><