Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khốn Địa Trụ, làm từ Tử Hư Canh Kim bị Địa Hoả nung chảy, sau đó lấy cành khô của Sinh Mệnh Thụ làm cốt, dựng lên Khốn Địa Trụ này, làm trận nhãn của Thổ Trận.
- Cây trụ lớn thật, không biết nếu ta có pháp tắc, cầm nó lên được không đây?
Dương Tuấn nhìn Khốn Địa Trụ đâm thẳng chín tầng trời này cảm thán, sau đó buông một câu, nếu có người nghe được lập tức chà đạp phỉ nhổ hắn.
- Nằm mơ, nếu ngươi nhấc lên được nó, thế gian này ai đánh lại ngươi đây?
Diêu Lan Hinh đứng bên cạnh nói, nàng cùng ngước mặt nhìn Khốn Địa Trụ hùng vĩ này, nhưng mà lúc này Khốn Địa Trụ bỗng nhiên phát sáng, từng luồng kim quang kì dị toả ra, bên trên là từng dòng cổ ngữ chi chít khó hiểu, bao quanh cả Khốn Địa Trụ, bầu trời xung quanh cũng bị những cổ ngữ này giăng xuống, giống như là một cái phòng hộ trận.
- Chuyện gì vậy?
Diêu Lan Hinh bất ngờ, lập tức hỏi Dương Tuấn, Dương Tuấn cũng cảm thấy kì lạ không kém, nhìn vào phòng hộ trận này, bên trên ẩn ẩn có từng mảnh phù văn liên kết với nhau, tạo ra một cái kết giới cường đại, nhưng rốt cuộc, nó dựng lên để ngăn cản cái gì?
- Hừ, vùng vẫy giãy chết, chỉ còn ngươi với cái kia cây, còn cố gắng chống cự sao?
Một bóng người xuất hiện bên ngoài vòng kim quang, thân cao ba trượng, so với Khốn Địa Trụ thì chỉ như kiến so với voi, nhưng không thể xem thường người này, toàn thân màu đỏ, trên người có từng sợi xích màu đen quấn quanh, sau lưng lại có đôi cánh màu đỏ khổng lồ, dài đến 2 trượng, nhưng người này không phải Dực Nhân tộc, mà là Ma Tộc, bởi vì người này có Ma Giác.
Ông....
Khốn Địa Trụ hơi rung động, tản ra âm thanh kì lạ, đánh thẳng vào tâm linh từng người, nhưng không một ai hiểu được ý nghĩa âm thanh này, nhưng có lẽ người kia hiểu được.
- Tiểu Thổ Thổ, ngươi nếu không chịu buông bỏ, để ta giúp ngươi...
Ma tộc kia nói, âm ba vang vọng toàn bộ Tuyệt Địa Bí Cảnh, nhưng mà chỗ này cũng không còn bao nhiêu người, Tây Hoả Vực đại địa toàn bộ bị xốc lên, Địa Hoả thánh tuyền khô cạn không còn một giọt, Bắc Thủy Vực, Thiên Băng Hồ bây giờ chỉ còn là một cái hồ nước bình thường, tất cả băng thạch đều bị nung chảy, Băng Mẫu bị người lấy đi, mà ở Đại Kim Vực cũng chẳng khá hơn, chỗ này bây giờ bị Địa Hoả thánh tuyền lấp đầy, không khác Tây Hoả Vực bao nhiêu, Tử Hư Tháp cũng bị phá hủy, Tháp Tâm cũng bị lấy đi, Kim, Thủy, Hoả, tam trận đều bị người hủy.
Ông.....
Khốn Địa Trụ rung động như trả lời lại Ma Tộc kia, đừng nghĩ trận nhãn không có linh trí, bọn chúng đã ở đây gần trăm vạn năm, được tiên khí bồi dưỡng, khai sinh linh trí của mình, tuy không thể nói chuyện, nhưng thông qua cổ pháp nó vẫn có thể giao tiếp.
- Xi Vưu Châu!!! Vưu Quỷ!!!
Ma tộc kia tế ra một viên quỷ châu màu đỏ quỷ dị, bên trong tuôn ra vô tận tử linh màu đỏ, trào tới vòng kim quang bên ngoài Khốn Địa Trụ, há miệng gặm lên vòng kim quang, nhưng chúng lập tức bị vòng kim quang này thanh tẩy, hoá thành tử khí.
Keng.....
Ma Linh: Xi Vưu - Đệ Nhất Ma.
Tu vi: Tiên Hoàng đỉnh phong.
Hoàng Toạ: Tử Long 16 đạo.
Pháp tắc: Luyện Quỷ 67 đạo, Đế Sát 75 đạo.
Đại đạo: Sát Thần tiểu thành.
Mô tả: Đệ nhất Ma Linh bên trong Tứ Đại Ma Linh, thủ lĩnh Tứ Đại Ma Linh, cánh tay trái đắc lực của Ma Thần.
........................
- Ma Linh đều phục sinh hết rồi...
Dương Tuấn thở dài, Ma Linh phục sinh càng ngày càng mạnh, mà hiện tại Dương Tuấn không đủ năng lực diệt sát Xi Vưu này, chỉ biết giương mắt lên mà nhìn Xi Vưu đánh tới.
- Ma, Ma Linh?
Diêu Lan Hinh nghe rõ ràng lời Dương Tuấn nói, lập tức hoảng sợ, Ma Linh là tồn tại đại chiến cùng hai vị Thánh Nhân trăm vạn năm trước, hiện tại lại xuất hiện ở đây, làm sao không sợ cho được.
- Không cần sợ, đi theo ta...
Dương Tuấn ôm lấy Diêu Lan Hinh nói, bước vào không gian hệ thống, Diêu Lan Hinh lúc đầu hơi giãy dụa, nhưng khi cảnh tượng trước mắt thay đổi, nàng liền không làm động tác gì nữa.
- Ca ca, ngươi lại mang chị dâu khác đến sao?
Uyển Nguyệt từ đâu hạ xuống, sau lưng là ba vầng trăng màu hồng, một trăng khuyết, một bán nguyệt, một trăng tròn ở giữa, tạo nên vẻ đẹp mê hồn đến kì lạ.
- Ta hiện tại không có pháp tắc, lại gặp phải Xi Vưu muốn phá Ngũ Hành Trận, haiz...
Dương Tuấn thở dài, nói, trong khi khuôn mặt xinh đẹp của Diêu Lan Hinh sau lớp sa diện đỏ ửng, ta với hắn chưa có gì xảy ra, đừng gọi ta là chị dâu chứ.
- Đệ Nhất Ma Linh, Xi Vưu sao? Hắn muốn phá Ngũ Hành Trận ở Tuyệt Địa Bí Cảnh?
Uyển Nguyệt hỏi lại Dương Tuấn, sau đó tự nhiên che miệng cười, bộ dáng vô cùng đáng yêu, Diêu Lan Hinh cũng không thể rời mắt khỏi nàng, Uyển Nguyệt lúc này mới nói với Dương Tuấn.
- Hì hì, ca, ngươi đừng lo, Ngũ Hành Trận, hì hì, là do ta dựng lên....
- Hả????
Dương Tuấn cùng Diêu Lan Hinh đồng thanh hô lên một tiếng, bất ngờ trước câu trả lời của Uyển Nguyệt, bộ não xoay chuyển, nhưng không nghĩ ra được chút nào, Dương Tuấn hơi hiểu ra, có lẽ, khi ở trăm vạn năm trước, Uyển Nguyệt xây xuống trận pháp này chăng?
- Aaa....
Dương Tuấn đầu bã đậu cố gắng vận động não lập tức đau đầu, hắn không nghĩ ra được, tại sao Ngũ Hành Trận là do Uyển Nguyệt dựng xuống.
- Để ta giải thích cho ngươi hiểu....
Uyển Nguyệt bắt đầu nói, nàng tuy không nhớ mình dựng Ngũ Hành Trận này mình dựng lên khi nào, nhưng chắc chắn là do nàng dựng lên, bởi vì bên trong kí ức của nàng, nàng đã dốc hết tài liệu bên trong nhẫn trữ vật nhỏ nhất của mình để dựng lên Ngũ Hành Trận, chuyện này làm Dương Tuấn thổ huyết, mẹ, nhỏ nhất ngươi dựng trận pháp mạnh mẽ như vậy mà chỉ dùng nhẫn trữ vật nhỏ nhất, vậy cái lớn thế nào đây?
Ngũ Hành Trận đa phần là dùng tài liệu mà hình thành, ngoại trừ năm trận nhãn là Địa Hoả Mẫu Tâm, Băng Mẫu, Tháp Tâm, Sinh Mệnh Hạt cùng Tử Thổ Mẫu Tâm lấy từ các hậu duệ của Ngũ Hành tộc.
Nhưng mà Ngũ Hành trận này tưởng như phá đi đơn giản như Xi Vưu đang làm hiện tại, nhưng thực ra, bên dưới Ngũ Hành Trận, còn một cái đại sát trận, qua trăm vạn năm, lực lượng Ngũ Hành Trận tích lũy đã đủ khoá chặt Thượng Cổ Tuyệt Mộ trong ít nhất ba, bốn trăm năm nữa.
- Thật sự?
Dương Tuấn bất ngờ, không ngờ mình lại có một cái muội muội thiên tài như vậy, tính toán có người muốn phá hủy Ngũ Hành Trận bên trên, bày xuống bên dưới sát trận, đi trước người khác đến mấy bước.
- Như vậy, rốt cuộc Thượng Cổ Tuyệt Mộ ẩn chứa thứ gì? Để Ma Tộc khao khát mở nó ra như vậy?
Dương Tuấn hỏi Uyển Nguyệt, nàng bây giờ là người nhớ ra nhiều kí ức nhất, còn Dương Tuấn hiện tại không nhớ ra bất cứ chuyện gì, thật đau đầu.
- Ta không biết...
Uyển Nguyệt lắc đầu nói, điều này làm Dương Tuấn thất vọng không thôi, nhưng cũng không có cách khác, để Diêu Lan Hinh ở đây, trở về chốn thăng thiên của mình.
....................
Bên ngoài Tuyệt Địa Bí Cảnh...
- Đầu hàng đi....
Xi Vưu phá hủy hết kim quang bên ngoài Khốn Địa Trụ, bàn tay khổng lồ vươn tới Khốn Địa Trụ, nhưng Khốn Địa Trụ quyết liệt chống cự, kim quang nhàn nhạt phóng ra, ngăn cản bàn tay của Xi Vưu bắt tới.
- Cửu Thiên Vô Ngã!!! Đế Sát!!!
Xi Vưu rống to, bầu trời bị cắt ra làm chín phần, mỗi phần đều buông xuống vô tận sát khí kinh khủng, thân thể Xi Vưu biến lớn, cao đến trăm trượng, hai quyền oanh kích tới kim quang bên trên Khốn Địa Trụ, oanh, một tiếng, kim quang nổ nát, Khốn Địa Trụ sụp đổ, để lộ một cây bổng cao hơn Xi Vưu một chút, toàn thân kim quang sáng chói.
- Ngũ Hành Trận hôm nay, ta phải phá...
Xi Vưu rống lên, hai tay nắm lấy Khốn Địa Trụ, kéo thật mạnh nó lên từ dưới đất, Nam Thổ Vực lập tức như bị vật khổng lồ từ dưới đất trồi lên, đại địa vỡ nát, tử khí tràn lan bốn phương, Xi Vưu nhún chân, đi đến Sinh Mệnh Thụ, Mộc Trận.
Sinh Mệnh Thụ hình thể so với Khốn Địa Trụ tuy nhỏ hơn, nhưng độ lớn thì không cần bàn cãi, lớn hơn cả Khốn Địa Trụ mấy lần, khi Xi Vưu xuất hiện, từ thân cây truyền ra tiếng than thở kì lạ.
- Hà, Ma Tộc vì sao muốn mở ra Thượng Cổ Tuyệt Mộ như vậy kia chứ?
- Bởi vì thứ ngài ấy cần nhất, ở bên trong...
Xi Vưu không nói nhiều, Khốn Địa Trụ trong tay mạnh mẽ bổ xuống Sinh Mệnh Thụ, ầm ầm nổ vang, Sinh Mệnh Thụ cùng Khốn Địa Trụ đồng thời tan vỡ, tiêu tán trong hư không.
Vù vù vù....
Cùng lúc, Đông, Tây, Nam, Bắc bốn hướng cùng nơi trung tâm phóng lên năm quang trụ, mỗi nơi lại có một màu riêng biệt, Đông lục sắc, Tây xích sắc, Nam tử sắc, Bắc lam sắc, còn lại là kim sắc, năm trụ sáng đan vào nhau, phủ xuống một tấm lưới màu đen, bao trùm toàn bộ không gian Tuyệt Địa Bí Cảnh.
- Chuyện gì? Không phải đại trận bị phá rồi sao?
Xi Vưu gào lên, toàn bộ Tuyệt Địa Bí Cảnh rung động mãnh liệt, tiên nguyên khí dồn nén đến cực hạn, bất cứ sinh linh nào ở đây cũng bị nghiền nát, ngay cả Xi Vưu muốn di chuyển cũng không động được, giống như bị biến thành tượng đá, đứng im nhìn đại địa bên dưới đang bạo phát.
- Không.... Là Hỗn Độn Sát Trận, ngươi... H...
Oanh.....
Xi Vưu rống giận, nhưng mọi thứ đã muộn, Tuyệt Địa Bí Cảnh như bị tồn tại cấp bậc Thánh Nhân đánh vào một kích toàn lực, ở trong tinh hải nổ tung, các tinh cầu xung quanh cũng bị dư sóng nổ nát, toàn bộ khuôn viên hai vạn dặm tinh hải đều bị nổ tung, để lại một khoảng trống không mờ mịt.
Mà ở vị trí trung tâm, hư ảnh mờ nhạt của một cánh cửa đá khổng lồ xuất hiện, khắp nơi đều bị những sợi xích năm màu khoá lại, không thể mở ra, nó chỉ xuất hiện trong nháy mắt, một cái chớp mắt sau đã biến mất như chưa từng xuất hiện.
Vụt....
Một ngày sau, Dương Tuấn uể oải cùng Diêu Lan Hinh rời khỏi không gian hệ thống, một ngày này Diêu Lan Hinh bám lấy Uyển Nguyệt, để Uyển Nguyệt có thể chỉ điểm nàng vài thứ, bất ngờ là Uyển Nguyệt còn giúp nàng đột phá, một hơi đi lên Đại La Minh Tiên sơ kì, hơn nữa còn phá cực hạn thiên địa 16 Minh Thần, chiến lực cường hoành, chí ít ở trong Thân Tiên Vực đủ xưng thiên tài vô song.
Dương Tuấn chỉ đáng thương cho Tiểu Hắc, đường đường là Hắc Sư Tử Thần, Nguyên Thần Thiên Tiên nhưng ở trong hậu cung bị chúng nữ bị dày vò không ít, từ một đầu sư tử oai hùng trở thành một tiểu cẩu màu đen, khi Dương Tuấn đi thăm nó thì nó giống như một cây cỏ không còn sức sống, u ám oặt ẹo nằm ở một góc, vô cùng buồn cười.
- Gâu....
Tiểu Hắc bây giờ lại là một con chó màu đen, nó bám trên vai Dương Tuấn sủa một tiếng, nhưng Dương Tuấn hiểu được, nó đang than phiền vì đói cũng như vui vẻ vì thoát được chốn địa ngục kia, Diêu Lan Hinh không hiểu được, chỉ nghĩ là thú cưng bình thường của Dương Tuấn mà thôi.
- Trở về Dậu Tiên Vực, ta phải đi Tiêu Dao Tiên Trì xem một chút.
Dương Tuấn lấy ra tinh thuyền khổng lồ, Diêu Lan Hinh hai mắt trợn to, tinh thuyền lớn như vậy trong Diêu gia chính tộc không có quá ba chiếc, mà Dương Tuấn tư nhiên có một chiếc, hơn nữa còn lớn hơn một vòng, khiến nàng hoài nghi rốt cuộc tên nam nhân này từ đâu chui ra nữa.
- Nhìn gì mà nhìn, cảm giác như ngươi là sắc lang vậy...
Dương Tuấn bỉu môi, hắn ta phi thân nhảy lên tinh thuyền, Diêu Lan Hinh hai nắm tay nắm chặt, cũng nhảy lên tinh thuyền của Dương Tuấn, trở về Dậu Tiên Vực.
...... Kết thúc chuyến đi Tuyệt Địa Bí Cảnh