Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tôi lên tới phòng đang định đóng cửa lại thì bỗng có một bàn tay của ai đưa ra chặn lại- Gia Bảo.
_ Anh làm gì ở đây?- tôi khó chịu nhìn anh ta hỏi.
_ Em có cần giúp không?
_ Tôi đi công tác chứ không phải chuyển nhà mà có việc cho anh làm, giờ thì mau đi ra ngoài đi.
_ Biết đâu em cần tôi giúp gì thì sao?- anh ta nhất định không chịu đi mà còn tự nhiên bước vào rồi ngồi lì ở đây. Đối với những kẻ mặt dày bám dai như anh ta thì tôi cũng cần mặt dày lại.
_ Được thôi, vậy anh giúp tôi gấp underwear nha?- tôi nhìn mặt anh ta biến sắc như tắc kè hoa mà phải nhịn cười.
_ Vậy thôi tôi đi xuống nhà đây.
Haha nhìn mặt anh ta như cún con bị uất ức vậy, dễ thương quá! Ôi tôi bị làm sao thế này, sao lại nghĩ anh ta dễ thương được cơ chứ? “Bình tĩnh lại nào Hoàng Oanh, anh ta là cáo già đó đừng để bị lừa.”
Tôi chuẩn bị cũng không lâu lắm chỉ một vài bộ đồ và một số vật dụng cấn thiết, tôi còn chuẩn bị thêm một bộ đồ trang điểm mặc dù tôi không hay trang điểm nhưng tôi vẫn có một bộ trang điểm đầy đủ mọi thứ. Sở dĩ tôi phải mang thêm bộ trang điểm này là vì hồi nãy Khánh có nhắn tin cho tôi, anh ta nói là trong chuyến đi lần này chúng tôi sẽ tham dự một buổi trình diễn thời trang. Đi dự một sự kiện lớn như vậy mà tôi lại không có bộ quần áo nào ra hồn cả, ngoài quần áo công sở ra thì tôi cũng chỉ có một vài cái áo sơ mi và vài cái quần bó. Đó chính là tủ đồ của tôi, vì tôi rất ít khi đi ra ngoài nên cũng chẳng bao giờ mua sắm quần áo đi chơi nhiều, bây giờ đụng đến lại không có gì để mặc. Bây giờ tôi chỉ còn cách hỏi mẹ tôi thôi.
_ Mẹ à, chuyến cong tác này con còn phải tham dự một bữa tiệc thời trang....-tôi không nói hết vì tôi biết mẹ hiểu tôi hihi
_ Mày lại không cò đồ mặc à!? Tao không có đồ đâu cho mày mượn, khi lên đây tao chỉ đem có vài bộ mặc thường thôi.
_ Hả! Giờ sao giờ, con lấy gì mặc đây??
_ Để tôi đưa em đi mua đồ.-Gia Bảo hăng hái đưa ra gợi ý.
_ Ừ, đúng rồi, Bảo con mau đưa em nó đi mua vài bộ đi.- Cô Ánh vui vẻ lên tiếng, gì đây thật bất bình thường.
_ Được rồi, con mau lên thay đồ đi để thằng Bảo đưa đi.- mẹ tôi nói.
Thôi vậy, đành để anh ta đưa đi mua đồ vậy, dù sao thì tôi làm gì còn lựa chọn nào khác. Gia Bảo lái xe đưa tôi đến một shop quần áo của chính công ti tôi.
_ Nè tôi không có đủ tiền để mua quần áo ở đây đâu, chúng ta mau đi thôi.- tôi kéo tay anh ta đi nhưng không được, anh ta cứ đứng lì ở đó không chịu nhúc nhích.
_ Ai nói em phải bỏ tiền ra đâu? Tôi sẽ mua tặng em được chứ!- Gia Bảo nhìn tôi nói. Tôi có nên tin anh ta không đây?
_ Thôi được rồi, nếu anh đã cò lòng thành thì tôi cũng không tiện từ chối.- Thật sự khi nói ra câu này tôi thấy cứ ngượng miệng sao ấy hihi.
Chúng tôi bước vào shop, thật sự mang tiếng là thư kí Tổng giám đốc nhưng thật sự là tôi chưa từng bước vào cửa hàng của công ti bao giờ. Lí do thứ nhất tôi không bước vào đây là cũng chẳng có việc gì phải vào đây cả, còn lí do thứ hai là do tôi... không có tiền. Mọi mặt hàng trong đây đều có giá tiền triệu trở lên, tiền lương của tôi là sao chịu được.
_ Em đi dự sự kiện gì?- Gia Bảo nhìn tôi hỏi.
_ Là buổi biểu diễn thời trang của một nhân vật nổi tiếng nào đó. Nghe nói buổi biểu diễn này là dành riêng cho cô ta để mừng sinh nhật 20 của mình, sau buổi biểu diễn là tiệc sinh nhật.
_ Mặc thử bộ này đi.- Gia Bảo đưa cho tôi một bộ đầm màu đỏ trễ vai. Tôi lật đật vào phòng thay đồ. Khi mặc vào cảm giác đầu tiên của tôi là thấy khó thở, đồ gì mà bó thấy sợ.
_ Này tôi không hợp với bộ này đâu!- sau khi khó nhọc bước ra khỏi phòng thay đồ tôi liền kêu ca- nó quá bó so với tôi với lại màu quá nổi, tôi không muốn nổi bật hơn nhân vật chính đâu.
_ Rõ ràng là em không hợp với nó, chỗ đó hơi...dư một chút.- anh ta chỉ vào vòng hai của tôi nói- em thay bộ này nhanh đi không lại hư váy của người ta bây giờ.
Anh ta cố ý chọc quê tôi đây mà, đến chị nhân viên bàn hàng đứng kế bên tôi cũng nhìn tôi cười.
_ Nè, anh quá đáng vừa thôi chứ!- tôi giật lấy bộ đồ trong tay anh ta rồi dậm chân đi vào phòng thay đồ. Cả buổi tôi cứ phải thay hết bộ này đến bộ kia, đi ra đi vào cho anh ta ngắm mà mệt hết cả người.
_ Bộ này được! Lấy bộ này đi.- Gia Bảo lên tiếng sau khi tôi đã thử gần 20 bộ đồ. Thật sự đây là lần đầu tiên tôi mong anh ta anh ta nói với tôi. Bộ đồ này là một bộ váy đơn giản màu đen với chân váy xòe, chiết eo ôm sát người tôi, thiết kế tay ào cũng rất đặc biệt. Quả thực tuy nó đơn giản nhưng lại rất đẹp, không quá nổi bật nhưng cũng không quá chìm. Sau khi mua xong đồ chúng tôi đi ăn rồi mới về.
_ Hoàng Oanh!- Gia Bảo đột ngột gọi tên tôi một cách nghiêm túc hki chúng tôi đứng trước của nhà tôi.
_ Có chuyện gì?
_ Chúng ta hẹn hò đi.- Gia Bảo dõng dạc tuyên bố khiến tôi bàng hoàng. Anh ta vừa nói gì vậy chứ?
_ Em không cần phải trả lời tôi ngay, chuyến công tác này, hãy xem nó như thời gian để em suy nghĩ, được chứ?
_ Ờ.- tôi thật sự chỉ nói được có thế sau đó tôi đi vào nhà luôn. Mẹ và cô Ánh thấy tôi thẫn thờ đi vào nhà thì có hỏi vài câu nhưng thật sự tôi không thể nghe thấy gì hết, đầu óc tôi đang ở nơi nào thật sự tôi không biết.
Gia Bảo rất tốt bụng, rất đẹp trai nhà lại có điều kiện nhưng tôi không biết mình có cảm giác gì với anh ta không? Anh ta đột ngột đưa ra lời đề nghị ấy khiến cho tôi có chút không thích nghi được, bây giờ tôi không thể suy nghĩ được gì nữa tốt nhất là nên đi ngủ.