Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Vóc dáng này của cô thật sự là very good! Công ty chúng ta thật sự không có ai có thể sánh bằng cô.” Ánh mắt tham lam của Đổng Sâm không ngừng nhìn lên người Lý Tang Du.
“Anh muốn làm gì?” Lý Tang Du lại tiếp tục lùi lại mấy bước.
Mãi đến khi lưng dính vào tường, cô biết mình không còn đường lui nữa.
“Tôi theo dõi cô rất lâu rồi, càng nhìn càng thích, hôm nay cuối cùng cũng không nhịn được đến tìm cô, chúng ta làm bạn đi.” Đổng Sâm vừa nói vừa tiến lên thêm mấy bước.
“Xin lỗi, tôi không có hứng thú.” Lý Tang Du liếc nhìn cánh cửa sau lưng Đổng Sâm, tìm kiếm cơ hội chạy trốn.
Đổng Sâm nắm lấy tay cô: “Vui đùa một chút là có hứng thú ngay thôi, bản lĩnh của tôi cũng không thua gì ông chủ đâu, không tin cô có thể thử.”
Anh ta đã nói chuyện lộ liễu như thế rồi, dù là kẻ ngốc cũng có thể hiểu được.
“Khốn kiếp, buông tôi ra!” Lý Tang Du giãy giựa, động chạm như vậy khiến cô thấy ghê tởm.
“Giả bộ thanh cao cái gì, trên dưới cả công ty ai không biết cô là vợ bé của ông chủ, không phải là vì tiền sao? Đi với anh Đổng đây, chắc chắn cô sẽ không thiếu tiền.” Đổng Sâm đè Lý Tang Du lên tường.
Lý Tang Du dùng hết sức đẩy anh ta ra, vung tay tát một cái.
“Bốp!”
Tiếng bạt tai lanh lảnh vang vọng trong phòng làm việc trống trải.
“Đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt…”
“Xẹt!”
Đồ công sở mỏng manh trên người Lý Tang Du bị xé rách một chỗ.
“A…” Lý Tang Du vội giữ lấy chỗ quần áo bị rách để che lại.
Mái tóc dài rối bời, Lý Tang Du đang hoảng sợ lại vô tình mang theo một cảm giác quyến rũ khác.
Trong mắt Đổng Sâm loé lên ánh sáng háo sắc, gấp gáp duỗi tay về phía cô…
Không có chỗ để tránh, cũng không trốn được, Lý Tang Du đành chấp nhận số phận nhắm mắt lại.
Tối nay khó thoát khỏi kiếp nạn rồi…
Bàn tay không đến như đoán trước, lại có một âm thanh rất lớn vang lên.
Một vật thể ngã mạnh xuống đất.
Cô vội vàng mở mắt ra, khiếp sợ nhìn mọi chuyện diễn ra trước mắt.
Lục Huyền Lâm?
Anh xuất hiện từ bao giờ vậy?
Lúc này, Lục Huyền Lâm đang đứng bên cạnh Đổng Sâm đã ngã dưới đất, đạp một chân lên người anh ta: “Anh dám động vào người phụ nữ của tôi à?”
Còn không đợi Đổng Sâm lên tiếng, nắm đấm liên tục đánh lên người anh ta, khiến anh ta sưng hết mặt mũi, muốn nói chuyện cũng không nói được.
Sau khi đánh Đổng Sâm xong, Lục Huyền Lâm tức giận nhìn Lý Tang Du quần áo xốc xếch: “Tôi mới không ở đây mấy ngày cô đã quyến rũ đàn ông khắp nơi rồi à?”
Nếu không phải anh cố ý đến đây còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa, thấy cô bị ức hiếp, anh vừa đau lòng vừa tức giận.
“Anh ngang ngược quá!” Lý Tang Du vốn bị doạ sợ không chút do dự cãi lại.
Cô rưng rưng nước mắt giữ quần áo rách bất chấp tất cả liều mạng chạy ra ngoài, lại bị Lục Huyền Lâm mắng.
“Cứ thế đi ra ngoài hả?”
Sau đó, một cái áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể bay tới, trùm lên đầu cô một cách chính xác.
Lý Tang Du vội vàng mặc áo khoác vào, đi ra ngoài.
Cô không muốn biết chuyện sau đó phát triển như thế nào, loại cặn bã như Đổng Sâm, Lục Huyền Lâm không thể nào giữ lại trong công ty nữa.
Đi ra khỏi công ty, đối diện với một trận gió đêm thổi đến, Lý Tang Du thấy hơi lạnh, cô vô thức quấn chặt áo khoác trên người, một mùi hương quen thuộc bay ra từ trên áo khoác.
Vợ chồng hai năm, ngoài đêm đó, đây là lần thứ hai cô tiếp xúc với đồ của anh, nghĩ lại mới thấy thật quá buồn cười.
Trước mắt là chiếc Rolls Royce dài quen thuộc, cô không chủ động lên xe. Sau khi kết hôn, cô chưa từng chủ động trò chuyện với người của nhà họ Lục, cũng sẽ không chủ động sử dụng đồ của nhà họ Lục.
Vì cô chính là một người ngoài.
“Sao không lên xe?” Sau lưng vang lên giọng nói lạnh lùng của Lục Huyền Lâm.
Cô vừa sải bước.
“Muốn để người khác nhìn thấy dáng vẻ này của cô à?”
Cô rụt chân lại.
Lý Tang Du đưa mắt nhìn xung quanh, xem có taxi chạy ngang qua không.
Vẫn là tự bắt xe về nhà yên tâm hơn.
Lục Huyền Lâm thấy cô không nhúc nhích thì cứ thế lên xe.
Xe nghênh ngang rời đi.
Lý Tang Du nhìn đuôi xe, trong lòng không có chút dao động.
Anh nên thế này, nếu thay đổi, thì anh đã không phải là Lục Huyền Lâm rồi.
…
Khi Lý Tang Du về đến biệt thự nhà họ Lục, Lục Huyền Lâm mặc đồ ở nhà ngồi trên sofa trong phòng khách sử dụng laptop.
Điều này khiến cô hơi ngạc nhiên, không phải anh làm việc ở phòng làm việc à? Sao hôm nay lại ra phòng khách làm việc rồi?
Lý Tang Du cởi áo khoác xuống khoác lên chỗ tựa lưng của sofa: “Cảm ơn áo của anh!”
Giọng nói lạnh nhạt không có chút nhiệt độ, nói xong, cô đi qua Lục Huyền Lâm trở về phòng của mình.
Phòng của cô ở tầng một, bên cạnh phòng của giúp việc, đây là Lục Huyền Lâm cố ý sắp xếp cho cô.
“Tối nay ngủ ở phòng của tôi.”
Lý Tang Du hơi sững sờ, xoay người nhìn anh: “Có ý gì?”
Anh uống lộn thuốc à?
Không phải trước giờ đều chia phòng ngủ sao?
Anh cũng đã nói sau này sẽ không đụng vào cô nữa mà.
“Tôi không muốn nhắc lại lần thứ hai.” Lục Huyền Lâm nhìn màn hình laptop không ngẩng đầu lên.
“Vậy tôi cũng trịnh trọng nói rõ, tôi không đi!”
Lần đầu bị làm nhục, cô sẽ nhớ kỹ cả đời, bây giờ còn muốn làm nhục cô lần thứ hai sao?
Không thể nào!
Nghe vậy, Lục Huyền Lâm nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía cô: “Ở đây chưa đến lượt cô quyết định.”
Lý Tang Du không muốn tiếp tục cãi vã nữa, tiếp tục đi về phòng của mình, hôm nay cô đã quá mệt mỏi rồi.
Ai ngờ vừa đi được hai bước, một bàn tay như gọng sắt đã giữ cổ tay của cô lại.
“Mới có mấy ngày mà cô ngày càng to gan rồi.”
Nói xong, cô bị kéo lên tầng hai, ném vào nhà vệ sinh phòng ngủ chính.
“Cạch!”
Lục Huyền Lâm đóng cửa phòng vệ sinh lại: “Tắm rửa đàng hoàng cho tôi, tối nay thật sự khiến tôi quá mất mặt.”
Ánh đèn ấm áp trong phòng tắm hoàn toàn trái ngược với tâm trạng nguội lạnh của cô lúc này.
Tức giận với anh còn không bằng im lặng.
Cô lặng lẽ mở vòi bồn tắm, cởi quần áo…
Làm việc mệt mỏi cộng thêm chuyện ngoài ý muốn buổi tối khiến cô rất mệt mỏi, trong lúc tắm, cô có hơi mơ màng buồn ngủ.
“Cạch” một tiếng, cửa phòng tắm bị mở ra.
“Chết ở bên trong…”
Lục Huyền Lâm vẻ mặt khó chịu còn chưa nói hết câu đã nhìn thấy Lý Tang Du đang ngủ trong bồn tắm.
Cô hơi cúi đầu, thỉnh thoảng còn gật gù như gà mổ tóc, mái tóc dài ướt nhẹp che đi nửa khuôn mặt…
Lời nói đến bên miệng đành nuốt vào, anh ngạc nhiên nhìn cô.
Cuối cùng, anh đi vào dùng hai tay bế cô dậy khỏi bồn nước đã lạnh, lấy một cái khăn tắm lớn quấn lên người cô.
Lý Tang Du đang ngủ theo phản xạ ôm lấy cổ anh. Đây là thói quen của cô, mỗi tối khi ngủ cô đều sẽ ôm một con gấu bông lông xù mới ngủ được.
Lục Huyền Lâm bị cánh tay dính nước ôm lấy cổ nên cứng đờ người, mùi thơm của sữa tắm toả ra từ trên cánh tay khiến trái tim anh rung động.