Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phượng Lệnh nằm ở đâu?
Đọc nhanh ở VietWriter
Hoắc Việt Bách khẽ cười, ánh mắt mang vẻ thâm sâu: "Tò mò vậy sao, cô cũng muốn à?"
Diệp Mộc Châu lập tức đứng đắn lại, sau đó nhìn đi chỗ khác.
Hỏi một chút thôi cũng nghĩ là người ta muốn có, nếu như bị bà Hoắc kia biết được, sợ rằng sẽ chỉ vào mũi cô rồi mắng cô là đồ hồ ly tinh.
Đọc nhanh ở VietWriter
Hoắc Việt Bách lại cong khóe môi.
Hóa ra trên thế giới này còn có người ngu ngốc như thế, Phượng Lệnh đang ở trên người cô.
Cuối cùng Diệp Mộc Châu lại hỏi... Phượng Lệnh nằm ở đâu?
Sau khi hai người lên lầu, Hoắc Việt Bách đi thẳng đến phòng sách, hôm nay còn có hai hợp đồng chưa ký, anh phải mở cuộc họp qua video.
Diệp Mộc Châu đói rồi, tự mình xuống dưới tìm đồ ăn.
Không ngờ vừa mới xuống lầu, đã nhìn thấy bà Hoắc ra lệnh cho một đám giúp việc, dọn dẹp chào đón Giản Ngưng Tuyết vào ở.
Bà Hoắc gật đầu: "Phòng bên cạnh phòng của Việt Bách là "Vườn Lê", căn phòng đó không tồi, chủ Chương đi dọn dẹp để Ngưng Tuyết ở phòng đó đi”.
Trong lúc nhất thời chú Chương không tài nào nhúc nhích nổi.
Vẻ mặt Giản Ngưng Tuyết vừa bất lực, vừa tủi thân, thở dài: "DÌ Tình... thôi bỏ đi, phòng Vườn Lê... Phòng Vườn Lê là phòng của cô Diệp..."
"Cái gì?" Bà Hoắc đứng phắt dậy: "Đứa con gái đê tiện kia sao lại ở phòng Vườn Lê? Nơi đó là nơi cô ta có thể ở sao! Chú Chương, vứt hết đồ đạc của đứa con gái để tiện kia ra ngoài! Ngưng Tuyết, cháu đừng sợ, có dì ở đây, sẽ không người nào ức hiếp cháu được!".
Chú Chương phản kháng lại: "Bà chủ, cô chủ ở phòng Vườn Lê cũng lâu rồi, dù sao bà cũng nên thương lượng với ông chủ Cửu một chút."
Bà Hoắc đang định lên tiếng.