Lỗ tai Bạch Lê nóng lên, trái tim cũng không an phận mà đập thình thịch, lòng bàn tay cô đổ mồ hôi, ghé điện thoại khẽ thì thào: “... Có phải anh... Uống say rồi không.”
“Có uống chút rượu.”
Tiếng hít thở của Thẩm Ám gần điện thoại hơn, truyền qua đầu dây bên kia, giống như hơi thở ấm áp xẹt qua vành tai Bạch Lê, khiến cả khuôn mặt cô đỏ bừng, đôi tay đang cầm điện thoại hơi run rẩy.
Bên tai lại nghe thấy tiếng cười nhẹ và giọng nói khàn khàn của anh.