Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); - ----
Kim chủ baba hỏi một cái vấn đề trí mạng.
Đồng Vận trầm mặc.
Anh không chờ được cô trả lời nên lại nói: "Vậy tôi đây đổi một vấn đề khác. Nếu còn xem video hai người quan hệ để tự an ủi vậy có phải hay không cô chưa buông bỏ được anh ta?"
Lúc này Đồng Vận cuối cùng cũng nhớ ra là đang muốn lau sạch nước miếng trên khóe miệng, không chút để ý mà đáp: "Nếu còn chưa buông xuống được thì tại sao em phải cùng người khác kết hôn, hiện tại còn lên giường với anh?"
Cô không biết những lời này cũng mình có gì chọc cười đến kim chủ baba.
Càng lạ hơn chính là cô nghe được trong tiếng cười kia có chút thương cảm.
Hoặc có thể nói là, Đồng Vận không rõ người đang thương cảm kia rốt cuộc là ai.
Rất nhanh anh đã lấy lại được phong độ. Sau khi mang áo mưa lên, bàn tay to cường ngạnh túm lấy hai chân cô tách ra, kéo về phía dưới háng anh.
Côn th*t lớn cương cứng lại lần nữa thọc vào tiểu huyệt ướt đẫm nước đang hơi khép lại.
"A! ——" Đồng Vận sướng đến mức suýt chút nữa cắn phải đầu lưỡi.
Lần này anh thọc vào rút ra vừa sâu vừa nhanh, chưa cho cô thời gian để thích ứng đã bắt lấy hai đùi cô dùng sức đâm vào.
Ban nãy tốt xấu gì anh cũng sẽ dùng chút kỹ xảo nhưng hiện tại cứ như đàn ông lần đầu khai trai vừa cuồng bạo vừa hung hãn, dương v*t dưới háng sức lực như trâu bò, chiến đấu anh dũng trong cơ thể cô.
Đồng Vận bị thao đến cả người sảng khoái, rên rỉ vừa to vừa dâm đãng.
Thẳng đến khi bị anh cắm đến miệng tử cung, ẩn ẩn đau, cô mới khóc lóc xin tha, lúc này cũng ý thức được một việc ——
Kim chủ ba ba đang làm cho hả giận.
"A! ~ nhẹ một chút, anh... Anh tức giận hả?" Đồng Vận cẩn thận hỏi thử.
Anh mặc kệ không lên tiếng, cắn một cái lên ngực trái cô, làm cô đau đến hít một ngụm khí lạnh. Đồng Vận hoài nghi chính mình có khi đã bị anh cắn rớt một miếng thịt.
Điều này khiến cô có thể xác định.
Kim chủ baba của cô là đang tức giận.
Tuy rằng sự tức giận này là không thể hiểu nổi.
"A! Quá sâu... Kim chủ, ba ba, đừng... Đừng như vậy... a ~"
Đồng Vận bị làm đến ý loạn tình mê, ngón tay không cẩn thận sờ đến khuyên tai trên lỗ tai anh, lại sờ thêm một lúc, phát hiện kiểu tóc của kim chủ baba này thật sự có cá tính ——
Hai bên thái dương cùng phần gáy hớt gọn, chỉ để lại phần tóc trên đỉnh đầu, buộc thành búi nhỏ.
Đồng Vận nhịn không được lại sờ soạng thêm vài cái.
Mặt nạ của anh có thể gỡ xuống được. Dưới lớp mặt nạ kia là gương mặt với làn da trơn láng, hốc mắt sâu, mũi cao thẳng, ngũ quan hoàn hảo tựa như pho tượng cổ thời Hy Lạp được đao khắc rìu đục mà thành.
Cô suy đoán: Gương mặt này hẳn là không khó coi, có lẽ còn rất soái.
Đột nhiên anh lạnh lùng phun ra một câu: "Cô đây là thầy bói sờ voi?"
"..." Nghe vậy Đồng Vận cũng không sờ loạn nữa, ngoan ngoãn bị thao.
Đêm nay cô đã chân thật cảm nhận được nằm kiếm tiền không dễ.
Kim chủ baba không phải là người, là cầm thú, là súng máy, là đại bác bắn không biết mệt!
Đồng Vận bị thao đến ngất xỉu.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê cô tựa hồ như còn nghe được kim chủ ở bên tai nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Bạch, nhãn, lang."
*Bạch nhãn lang (sói mắt trắng): chỉ người vong ơn bội nghĩa.
Có thể là do đêm nay nhắc đến "Bạn trai cũ" quá nhiều lần nên Đồng Vận đã lâu rồi mới mơ thấy bạn trai cũ.
Đó là chuyện của học kỳ 1 năm nhất đại học.
Đồng Vận có quan hệ rất tốt với bạn cùng phòng là Hoa Trĩ.
Có một lần Hoa Trĩ cùng bạn trai quen hai năm là Chu Kỳ giận dỗi. Vì thế cô đã hẹn Đồng Vận thứ bảy đi dạo phố.
Không ngờ chỉ qua một đêm mà Hoa Trĩ đã làm lành với bạn trai.
Hoa Trĩ không thể không biết xấu hổ mà để Đồng Vận leo cây, lại không thể bỏ mặc bạn trai. Vì thế cô đã kêu Chu Kỳ mang bạn theo, bốn người cùng nhau hẹn hò.
Khi đó Đồng Vận còn rất thẹn thùng, e lệ mà từ chối nhiều lần.
Hoa Trĩ lại nói: "Nhưng mà bạn của anh ấy đã đáp ứng rồi, nếu cậu không tới, anh ta ở giữa tớ và bạn trai còn xấu hổ gấp bội. Dù sao thì cậu cũng chỉ nhiều thêm một người bạn mà thôi, đâu có nhất thiết là hai người phải ở bên nhau."
Đảo mắt đã tới chiều thứ bảy.
Hoa Trĩ kéo Đồng Vận vào tiệm trà sữa.
Cách cửa sổ sát đất, Đồng Vận chỉ liếc mắt một cái liền chú ý tới nam sinh đang dựa vào cửa sổ kia ——
Anh lười biếng ngồi ở sô pha, hai tai đeo tai nghe Bluetooth, cúi đầu xuống lộ ra một phần sau cổ trắng nõn.
Bàn tay to khớp xương rõ ràng đang cầm di động chơi game mobile.
Có lẽ là do anh đang cảm nhận được ánh mắt của cô, vừa ngẩng đầu lên, cặp mắt đào hoa câu người kia đã đâm vào lòng cô.
Chỉ trong chớp mắt mà hô hấp của Đồng Vận liền cứng lại, ngơ ngác mà nhìn anh. Tưởng như muốn đem khuôn mặt tuấn tú, hoàn hảo kia khắc sâu vào trong đầu.
Môi anh giật giật, nói: "Tới rồi."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");