Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Huyết Liên Nguyệt Băng cũng không thèm liếc Khinh Thủy một cái tiếp tục tăng lực ở tay.
Thiên Cốt thả tay ra một chút...” lời nói của Hiên Viên Lãng đứt quảng hiển nhiên hắn sắp ngất đến nơi.
“Tiểu Cốt mau buông!” Khinh Thủy nhìn nam nhân sắp bị bóp chết nhất thời nóng lòng một kiếm chém về phía Huyết Liên Nguyệt Băng.
Một kiếm chém qua trên tay Huyết Liên Nguyệt Băng liền xuất hiện một vết máu, nàng liền quăng người trên tay qua một bên đi thẳng về Tuyệt Tình điện.
“Khụ Khụ” Hiên Viên Lãng vừa được thả ra liền ho khan không ngừng.
“Hiên Viên Lãng huynh không sao chứ?” Khinh Thủy vẫn đang áy náy vì đã thương bạn tốt của mình, nghe tiếng ho khan của Hiên Viên Lãng vội chạy đến hỏi thăm.
“Cô làm gì vậy sao có thể đã thương Thiên Cốt?” Hiên Viên Lãng trừng mắt nhìn người trước mắt.
“Cậu ấy muốn giết huynh ta chỉ...”Khinh Thủy không tin được chẳng phải lúc nãy nàng ta định giết huynh ấy sao?
“Ai cần cô quan tâm” hắn hung hăng ngắt lời Khinh Thủy rồi bỏ đi mất.
“Người cũng đã đi rồi còn nhìn gì chứ?”
Khinh Thủy quay lại nhìn thì thấy Nghê Mạn Thường không biết đã đứng đó từ lúc nào.
“Không liên quan tới cô” Khinh Thủy quay người định rời đi.
“Ta chỉ muốn giúp cô mà thôi” Nghê Mạn Thường đắc ý nói.
“Ta thấy cô nên an phận một chút cẩn thận cánh tay còn lại cũng mất luôn thì thật khó coi” Khinh Thủy khinh thường nhìn Nghê Mạn Thường một cái liền bước đi.
“Hừ đợi Hiên Viên Lãng bị Hoa Thiên Cốt cướp mất xem cô còn bình tĩnh được không” Nghê Mạn Thường tức giận nhìn theo bóng lưng rời đi của khinh thủy.
Nghê Mạn Thường định quay người đi thì bỗng rất ngạc nhiên nhìn xuống mặt ao.
“Kì lạ sao lại có hoa mọc được trong tuyệt tình ao” Nghê Mạn Thường với tay ngắt lấy đem về.
Bạch Tử Họa từ Trường Lưu hải về thì thấy Khinh Thủy thấp thỏm đứng trước cửa Tuyệt Tình điện.
“Khinh Thủy ngươi đến có chuyện gì?”
“Thượng Tôn ta...” Khinh Thủy có chút ngập ngừng nhìn vào Tuyệt Tình điện.
“Có chuyện gì cứ nói” Bạch Tử Họa nhìn Khinh Thủy trước mắt nhàn nhạt nói.
“Đệ tử lúc nãy bất cẩn đả thương Tiểu Cốt nên đến thỉnh tội” Khinh Thủy dứt khoát quỳ xuống nói.
“Ngươi về đi ta vào xem là được” Bạch Tử Họa khoát tay nói với Khinh Thủy.
“Thượng Tôn đệ tử sẽ quỳ ở đây cho đến lúc Tiểu Cốt chịu ra gặp mới thôi.
“Được rồi theo ta vào đi” Bạch Tử Họa bất đắc dĩ nói, hắn biết dù Khinh Thủy có quỳ đến trăm năm thì người bên trong cũng không mềm lòng.
Đợi đến khi hai người vào trong thì lại gặp được một cảnh tượng dở khóc dở cười. Huyết Liên Nguyệt Băng ngồi trên ghế đọc sách, Đường Bảo đang bận rộn bay qua bay lại.
“Đường Bảo ngươi đang làm gì?”