Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ &Amp;Amp;Amp;Amp;Lt;Nữ Phối Tâm Nguyện Thủ Trát&Amp;Amp;Amp;Amp;Gt;
  3. Chương 64
Trước /75 Sau

Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ &Amp;Amp;Amp;Amp;Lt;Nữ Phối Tâm Nguyện Thủ Trát&Amp;Amp;Amp;Amp;Gt;

Chương 64

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Beta:Minh Nguyệt

1.

[TG5] Chương 113: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 16 )

...........

Cố Tiếu đột nhiên biến mất làm mọi người chấn động, Quý Lạc thấy bộ dáng phát ngốc của bọn họ, động tác trên tay đều dừng lại, mắt thấy tang thi đang dần dần tới gần, tức khắc sắc mặt Quý Lạc liền lạnh xuống.

"Các người còn thất thần làm gì? Đợi tang thi ăn? Thực xin lỗi tôi sẽ không bồi."

Những người đó tuy rằng giật mình, nhưng lại càng sợ chết, nghe Quý Lạc nói vậy, lại nhìn đám tang thi đông đúc ở phía dưới, lập tức vội vàng di chuyển lên.

Ánh lửa ở phía dưới sáng quắc, các tang thi thấy được Quý Lạc đứng ở trên, liền kêu hai tiếng ngao ngao, cô nghe thấy rất rõ ràng chúng nó là đang hỏi cô vì sao lại ở đây, cô ở trong thanh âm của bọn họ nghe thấy được đau thương.

Có lẽ kỳ thật chúng nó rất đơn thuần, tựa như sói cần ăn thịt, thiên tính của chúng nó chính là ăn thịt người, cho nên chúng nó không hiểu Quý Lạc vì sao lại đứng ở bên của con người.

Quý Lạc nhìn thấy tang thi chậm rãi giảm bớt, liền quay đầu lại, hạ cây thang xuống, khi nhìn thấy vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa của Lâm Hiên ở phía dưới thì rốt cuộc nhịn không được nữa, tiến lên cho hắn một cái tát.

Lâm Hiên nhìn chằm chằm Quý Lạc, hắn còn chưa có nói gì, thì Hướng Vi ở bên cạnh hắn liền vọt lại, muốn đẩy Quý Lạc.

Quý Lạc nhanh nhẹn mà tránh khỏi, Hướng Vi liền đẩy vào hư không, "Cô có ý gì?"

"Tôi có ý gì? Các người khi tôi ngốc sao?" Quý Lạc giơ ngón giữa với Lâm Hiên, "Tôi đúng là ngốc thật, loại người như anh cũng chỉ xứng ở bên cô ta."

Những lời này so với việc cô trực tiếp tát hắn còn làm hắn cảm thấy xấu hổ và giận dữ hơn, cô đây là đang nói hắn không xứng với cô?

Nếu đã như vậy, còn nói chuyện kiểu gì nữa. Lâm Hiên điều động dị năng, muốn giáo huấn Quý Lạc một chút, Quý Lạc nhìn ở trong mắt, nhẹ giọng nói: "Muốn đánh tôi? Lúc này nếu như anh đánh tôi, chỉ sợ nơi này sẽ không nhận anh."

Không sai, Cố Tiếu với Quý Lạc đều giống nhau, bọn họ đều có công đối với căn cứ, mà bản thân chỉ là một người mới tới, vốn dĩ đã chọc cho nhiều người bất mãn, nếu lúc này lại xảy ra chuyện thị phi, chỉ sợ thật sự sẽ bị đuổi khỏi đây.

Hơn nữa hiện tại hắn mới biết được, người có dị năng không chỉ có một mình hắn.

Hướng Vi nhanh chóng phân tích lợi và hại ở trong lòng, Lâm Hiên rất lợi hại không sai, nhưng cô không muốn lại sống cuộc sống cứ phải trốn tránh suốt như vậy, nơi này là an toàn nhất, vì thế cô đi đến bên cạnh Lâm Hiên, cầm lấy tay hắn, kiều thanh nói: "Tôi biết Hiên chưa bao giờ đánh con gái, lần này cứ tha cho cô ta đi, chúng ta đi."

Đây là một cái bậc thang rất tốt, Lâm Hiên không tính ngốc, sau khi phản ứng lại liền lập tức gật đầu theo, sau đó nói: "Vi Nhi nói đúng không sai, Quý Lạc lần này tôi tạm tha cho cô."

Hắn quay đầu đang muốn đi, lại bỗng nhìn thấy móng tay của Quý Lạc, trong đó có một ngón, thế nhưng là màu đen?

Người luôn luôn đa nghi như hắn liền đem chuyện khác thường này ghi tạc trong lòng, hơn nữa quyết định phải quan sát cô thật tốt, nếu cô thật sự có vấn đề, như vậy......

Quý Lạc trở lại phòng, đã không còn Cố Tiếu, phòng ở có vẻ trống rỗng, cô theo thói quen mà cầm lấy cái ly, phát hiện bên trong cái gì cũng đều không có.

Trước kia thời điểm Cố Tiếu còn ở đây, mỗi ngày đều sẽ chuẩn bị một ly thức uống chỉ thuộc về cô.

Cô thở dài, bỏ ly xuống, trong lòng vắng vẻ, thời điểm khóe mắt quét qua bàn tay của bản thân, cô bỗng nâng tay lên, phát hiện quả thật cô không có hoa mắt, móng tay của ngón giữa thế nhưng lại biến thành màu đen.

Vừa rồi không có người nhìn thấy chứ? Cô ở trong lòng yên lặng cầu nguyện, nếu có người phát hiện, lúc này một mình cô, khẳng định sẽ đánh không lại được nhiều người như vậy.

Cố Tiếu a Cố Tiếu, nếu anh thật sự lợi hại như vậy, liền mau mau trở về đi, đừng làm cho cô sợ hãi, cũng đừng làm cho cô cảm thấy hắn mới vừa đi, bản thân liền bắt đầu...... Nhớ hắn.

2.

[TG5] Chương 114: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 17 )

.........

Lần thứ hai biến dị làm Quý Lạc trở tay không kịp, đây là vào ngày thứ mười sau khi Cố Tiếu biến mất, không còn Cố Tiếu, quá trình cô biến dị liền vô cùng thống khổ, hơn nữa không biết là tình huống như thế nào, mà cô biến dị hấp dẫn rất nhiều tang thi.

Bên ngoài có rất nhiều người đang dùng biện pháp kia của Cố Tiếu để chống tang thi xâm nhập, nhưng mà thiếu đi nước thuốc của Cố Tiếu, nên hiệu quả kém đi rất nhiều, mắt thấy tang thi sắp phá cửa mà vào, lãnh đạo liền ném xuống thùng xăng trong tay, rồi la lớn: "Bỏ đi."

Hắn nói bỏ đi, tất cả mọi người đều hiểu là đang nói cái gì, bọn họ nhìn thoáng qua chỗ này, sau đó không chút do dự mà chạy trốn.

Lúc này trên người Quý Lạc đã xuất hiện rất nhiều tơ trắng*, cho đến khi càng ngày càng nhiều tơ trắng bao bọc lấy cô, đem cô bọc lại thành kén.

*Kiểu giống tơ nhện ấy ~~

Cô bỗng lâm vào ngủ say, lúc này trong nhà đang có người phá cửa mà vào, người kia đúng là Lâm Hiên, chờ thời điểm hắn nhìn thấy Quý Lạc nằm ở trên giường, liền cười lạnh một tiếng, hắn đoán quả nhiên không sai, Quý Lạc đúng là tang thi cao cấp.

Vốn dĩ Lâm Hiên còn sợ Quý Lạc có tính uy hiếp, nhưng lúc này lại thấy cô bị bọc thành như vậy, tâm nhắc tới cổ họng liền buông xuống, hắn khiêng đoàn kén kia lên rồi phóng ra bên ngoài cửa.

Trong căn cứ tất cả mọi người đều tụ tập lại cùng nhau, đang chuẩn bị chạy trốn, nhìn thấy Lâm Hiên ôm một vật thể không biết tên chạy tới, có người liền châm chọc nói: "U, chạy trốn đi, ôm thứ này có thể bảo mệnh sao?"

Người đó còn chưa dứt lời, một đạo dị năng lôi liền trực tiếp bổ tới trên người người kia, người kia mở to hai mắt ngã xuống, phỏng chừng đến chết cũng không biết bản thân sẽ có cái kết cục này.

Lâm Hiên ra tay ngoan độc, mặt khác những người có dị năng lập tức mặt mang sát khí mà vây quanh hắn, một bộ phải đánh chết hắn.

Hắn ném Quý Lạc bị bọc thành kén xuống trước mặt bọn họ, sau đó nói: "Thứ này, là tang thi cao cấp, có cô ta, chúng ta sẽ không cần chạy nữa."

Nghe được không cần chạy nữa, trong lòng bọn họ liền vui vẻ, đương nhiên cũng có người không tin: "Làm sao anh biết?"

"Tôi đương nhiên biết." Lâm Hiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô ta là bạn gái cũ của tôi."

Lúc này, Quý Lạc đột nhiên phá vỡ kén, sau đó đứng lên, trải qua một lần biến dị cuối cùng này nhan sắc của cô bỗng trở nên yêu diễm hơn, tóc đen của cô bay múa ở sau người, ánh mắt lạnh băng.

"Ai là bạn gái cũ của anh?"

Lâm Hiên không nghĩ tới Quý Lạc lại biến dị xong nhanh như vậy, hắn lui về phía sau vài bước, sau đó nói với những người khác: "Diệt trừ cô ta, bằng không người chết chính là chúng ta."

Hướng Vi đứng ở một bên phụ họa: "Đúng vậy, nhất định phải diệt trừ cô ta, lúc trước chính là cô ta ném tôi ở trong đàn tang thi."

"Tang thi quả nhiên máu lạnh, nhất định phải giết cô ta."

Những người khác sôi nổi đồng ý, đối với bọn họ mà nói, địch nhân lớn nhất không gì hơn là tang thi, cho dù là Quý Lạc thì sao, là tang thi thì chính là do cô ta sai.

Dị năng giả rất nhiều, tuy rằng tốc độ của Quý Lạc nhanh, nhưng mà địch không lại bọn họ, hơn nữa cô cũng không muốn ra tay đối với những người vô tội, thế là cô liền bị buộc tới chỗ góc tường, mắt thấy sắp không thể lui được nữa, trên đầu tường đột nhiên có một bàn tay vươn ra, sức lực lớn đến cực kỳ.

Cái tay kia nhắc thân mình của Quý Lạc lên, cô liền lập tức đứng ở trên tường, người trước mặt kia mắt mang ý cười, như cũ vẫn soái khí như vậy, không phải là Cố Tiếu thì là ai?

"Lạc Lạc, thực xin lỗi anh đã tới trễ."

"Không sao, anh đến rồi liền tốt."

Quý Lạc kiềm chế kích động trong lòng, quả nhiên thời khắc mấu chốt vẫn là Cố Tiếu đáng tin nhất, hắn nếu như không tới, cô đường đường là một tang thi hoàng liền bị đánh thành cái sàng*.

*Cái sàng: đồ đan bằng tre, hình tròn, lòng nông, có lỗ nhỏ và thưa, thường dùng để làm cho gạo sạch thóc, trấu và tấm (dài dòng vậy thôi chứ ở đây ý là chị có thể sẽ bị đánh nát bét ấy =)))

Nhưng mà giây tiếp theo, Cố Tiếu đột nhiên lại nói một câu: "Anh quả thật đã tới trễ."

Cái gì nói là quả thật đã tới trễ? Quý Lạc nhìn thẳng vào Cố Tiếu, hắn vẫn như vậy không sai, nhưng mà có trong nháy mắt, cô lại cảm thấy khí chất của hắn đã thay đổi, ở trên người Cố Tiếu bỗng nhiều thêm một phần ôn nhu.

"Thư...... Ninh?"

=======

#Lảm nhảm:

✔Tận hôm kia ms nhớ là có hứa sẽ đăng 7 chương cho các nàng, vậy là lìn gấp rút edit cho nhanh để betaer còn kiểm tra

✔Sở dĩ ta nói là 7 chương là vì 5 ngày trước ta có đăng cho các nàng 1 chương nhé, thế nên giờ đăng thêm 7 chương rùi + lại là 8 đấy~ Chứ ko phải ta lừa các nàng âu~ Cx ko phải là do ta lười âu>=======

#Ấn ngôi sao>

Quảng cáo
Trước /75 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngày Em Đến

Copyright © 2022 - MTruyện.net