Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
1.
[TG1] Chương: Vườn trường Mary Sue ( 15 )
........
Giữa trưa ngày hôm sau, Quý Lạc ở nhà ăn trường học cùng vài nữ sinh chung lớp cùng nhau ăn cơm, kỳ thật cô là tưởng một người, nhưng mà những người này thật sự là quá nhiệt tình, cho nên cô đành phải ngồi ở chỗ kia, nghe các cô nói một ít bát quái của minh tinh, chờ thời điểm không khí tăng vọt thì sẽ phối hợp mà cười một cái.
Một nữ sinh đang vừa chơi di động vừa nói chuyện phiếm đột nhiên ngừng thanh âm, những người khác khó hiểu mà nhìn cô, mà cô lại nhìn mặt Quý Lạc, sau đó lại nhìn vào màn hình di động, cứ như thế vài lần, Quý Lạc rất mau liền ý thức được có cái gì không đúng rồi.
"Chuyện gì vậy?"
Một nữ sinh khác cảm thấy rất kỳ quái, thò đầu lại gần, đôi mắt nhìn về phía màn hình di động của nữ sinh kia, nhìn trong chốc lát đột nhiên hai mắt liền trợn to, cũng giống nữ sinh kia dùng ánh mắt không thể tin tưởng mà nhìn Quý Lạc.
"Quý Lạc, cậu như thế nào......"
Lời nói còn chưa dứt, ánh mắt đã chứa đầy thâm ý, như là Quý Lạc đã làm ra chuyện đồi phong bại tục gì, Quý Lạc thiếu chút nữa bị thái độ muốn nói lại thôi của cô ta làm cho tức chết.
Thời khắc mấu chốt Nhị Linh vẫn là dùng được, nó bay tới đối diện, mắt nhìn vào di động, sau đó nói 【 Lạc Lạc, trên diễn đàn của trường học các ngươi, có một tấm ảnh chụp về ngươi, là vào đêm qua. 】
Quý Lạc nghe vậy cũng lấy di động mở diễn đàn ra, phát hiện tin tức đang đứng đầu quả nhiên là nói về cô, vừa nhìn vào liền biết đây là một cái tài khoản giả, nhưng không ai quan tâm đến chuyện này, người khác chỉ chú trọng nội dung ảnh chụp.
Trong ảnh chụp, tuy rằng có chút tối, nhưng chỉ cần liếc mắt qua một cái liền có thể nhìn ra đó là Quý Lạc.
Đây không phải là ảnh chụp đêm qua cô cùng Lục Thất Niên sao? Là ai đã chụp được? Lại còn dùng chủ đề ác tục như vậy, cái gì gọi là cầm lòng không đậu?
【 Có cần ta tra người này giúp ngươi không? 】
"Ngươi còn có cái công năng này?"
Quý Lạc cùng Nhị Linh nói chuyện với nhau đều là thông qua tâm linh cảm ứng, cho nên hiện tại người bình thường sẽ nghe không được, chỉ là Quý Lạc không nghĩ tới Nhị Linh còn có loại bản lĩnh này.
【 Đương nhiên. 】 Nhị Linh đương nhiên đem lời này trở thành khích lệ, trong lòng không khỏi lâng lâng, 【 Ta thuộc về loại trí não, đối với phương diện kỹ thuật Internet cũng khá lợi hại, ngoài ra ta còn có có thể theo dõi linh tinh ở cự ly xa. 】
Từ từ, theo dõi ở cự ly xa? Quý Lạc cười, "Không cần, hiện tại không cần đào ra, đến lúc đó lại nói."
【 Được. 】
Nhị Linh đoán được Quý Lạc phỏng chừng là đã có chủ ý, vì thế cũng không có nhắc lại.
Bởi vì là ở nhà ăn, cho nên lượng người rất lớn, luôn có người sẽ nhìn đến cái tin này, lúc này đã có rất nhiều người mang theo ánh mắt sắc bén nhìn Quý Lạc, nếu đổi lại là nữ sinh cao trung bình thường khác, phỏng chừng lúc này sớm đã xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Nhưng mà Quý Lạc là diễn viên thời điểm lúc trước tai tiếng có nhiều đi chăng nữa, mặc dù không có cái nào là sự thật, nhưng không phải cái nào cũng đều có hình có chân tướng sao, Quý Lạc lại trước nay đều không có bởi vì loại sự tình này mà đi làm sáng tỏ, bởi vì lời đồn sẽ luôn tự sụp đổ.
Lần này, Quý Lạc cũng không tính toán phải đi giải thích cái gì, những người này là người có quan hệ gì với cô, vì cái gì cô phải để ý ánh mắt của bọn họ?
Đến nỗi cái người phía sau màn kia, cùng cô có thù oán chỉ có một, thật sự là tìm không ra được người thứ hai.
"Thật không nghĩ tới cô ta lại là loại người này."
"Đúng vậy, tri nhân tri diện bất tri tâm*."
*nhìn người chỉ thấy được mặt nhưng không thấy được tâm địa.
"Kẻ có tiền đều là như vậy."
Các loại nghị luận giống như hóa thành vũ khí, đều muốn công kích Quý Lạc, nhưng mà mặc kệ những người đó nói khó nghe như thế nào, Quý Lạc vẫn làm như không có việc gì, tiếp tục ăn cơm của chính mình, chỉ có ăn no mới lại có sức lực làm việc a.
Mặt khác mấy nữ sinh ngồi cùng bàn mới đầu cũng có chút hoài nghi Quý Lạc, nhưng lúc tiếp xúc các cô đối với tính cách Quý Lạc vẫn là có chút hiểu biết, lúc này lại thấy bộ dáng Quý Lạc một chút đều không có hoảng loạn, liền biết chuyện này khẳng định không phải như trên tin nói.
"Quý Lạc cậu yên tâm, tớ tin tưởng cậu."
Một người nữ sinh mở miệng, ngữ khí mang theo tia kiên định, cái nữ sinh này chính là người ngay từ đầu đã giúp Bạch Liễm nói chuyện, giờ phút này lại lựa chọn giúp Quý Lạc nói chuyện, từ ánh mắt của cô có thể thấy được lời nói là phát ra từ nội tâm.
"Chúng ta cũng tin tưởng cậu."
Nhìn vài khuôn mặt trẻ tuổi khác, tâm Quý Lạc đột nhiên có tí ấm áp, tuy rằng chỉ là một chuyện rất nhỏ, nhưng cô lại có thể cảm nhận được khoảng cách giữa người với người.
Đây là cảm giác mà khi cô làm minh tinh chưa từng có.
"Cảm ơn các cậu."
Không có lời gì để nói, chỉ có thể nói câu cảm ơn, mặc dù bé nhỏ không đáng kể!
2.
Chương 18: Vườn trường Mary Sue ( 16 )
.......
Ăn xong cơm trưa, Quý Lạc liền làm ra một cái quyết định, vốn đang muốn để Bạch Liễm tiêu dao thêm mấy ngày, nhưng bất đắc dĩ người này quá thích tìm đường chết, nếu đã như vậy, cô liền thành toàn cho cô ta.
Lúc cô cùng vài người trở lại phòng học, thì phát hiện trong phòng học rất ồn ào, hơn nữa tất cả mọi người hình như là đang lấy người nào đó làm trung tâm mà hình thành một vòng vây, trong đó nữ sinh là chiếm đa số.
"Bọn họ đang làm gì?"
Một nữ sinh bên người Quý Lạc có chút buồn bực, tuy rằng trước kia trong phòng học cũng không thiếu thời điểm náo nhiệt như vậy, nhưng náo nhiệt đến mức này thì cô là lần đầu tiên được thấy.
Nữ sinh kia vốn định muốn tiến lên nhìn xem, nhưng người trong vòng vây thật sự là quá nhiều, thậm chí còn có người của lớp khác, cô xoay hạ tròng mắt nhanh như chớp, bỗng nghĩ ra một cách .
Chỉ thấy cô đưa đôi tay lên đặt ở hai bên miệng để khuếch đại âm thanh, rồi lớn tiếng kêu: "Lão sư tới rồi."
Chiêu này thật đúng là thử lần nào cũng linh, những người đó vừa nghe một câu này, lập tức chuẩn bị giải tán, nên đi thì đi, nhưng chờ bọn họ phát hiện đây chỉ là một cái âm mưu, thì vòng vây đã có một chỗ trống, không biết bên cạnh cô có ai nói câu "Hảo soái", Quý Lạc cảm thấy nghi hoặc, bèn theo bên kia nhìn qua.
Không nhìn thì thôi, nhưng vừa nhìn thật đúng là dọa cho nhảy dựng, nơi đó xác thật có một nam sinh rất tuấn tú đang ngồi, tuy rằng mặt mang vẻ khó chịu, như cũ vẫn khó chắn phong hoa, nhưng đây không phải điều quan trọng nhất.
Trong lòng Quý Lạc lúc này chỉ cảm thấy có một vạn con ngựa lao nhanh chạy qua, Lục Thất Niên làm sao mà lại xuất hiện tại đây? Đừng nói là Lục Thất Niên thật sự nghe lọt tai lời cô nói, hơn nữa còn thực trùng hợp mà cùng cô học chung lớp.
Theo lý mà nói hắn so với cô lớn hơn một tuổi, không nên học chung lớp mới đúng.
Lục Thất Niên cũng thực buồn bực, ngày hôm qua hắn dưới sự tức giận bỏ về, lúc về đến nhà thì lại cảm thấy không cam lòng, hắn nghĩ nếu Quý Lạc không thích hắn, hắn sẽ nỗ lực làm cô thích hắn. Vì thế hắn liền mang một thân nhiệt huyết đi vào trường học, ai ngờ lại bị một đám ngu ngốc vây quanh.
Nếu không phải đã cùng lão nhân hiệu trưởng kia ước định qua, hắn thật sự muốn cho mỗi người một quyền được.
Lúc hắn sắp bị ồn ào làm cho bùng nổ, thì những người kia đột nhiên tản ra, Lục Thất Niên nhẹ nhàng thở ra đồng thời đôi mắt tùy ý đảo qua lại, thời điểm nhìn thấy bóng hình xinh đẹp ở cửa kia ánh mắt liền sáng lên.
Người ở cửa kia, còn không phải là người hắn tâm tâm niệm niệm sao?
Quý Lạc thấy Lục Thất Niên đã phát hiện ra cô, hơi có chút xấu hổ, rốt cuộc ngày hôm qua hai người còn tan rã trong không vui, vốn dĩ cô còn cho rằng Lục Thất Niên sẽ làm bộ không quen biết cô, kết quả lại nằm ngoài dự kiến.
Chỉ thấy vẻ mặt Lục Thất Niên kinh hỉ mà nhìn cô, sau đó đứng lên, ở trong ánh mắt của mọi người hướng Quý Lạc đi đến.
"Em quả nhiên là ở chỗ này."
Cũng không uổng công hắn trực tiếp để hiệu trưởng an bài, bất quá lấy tính cách buôn chuyện của lão nhân kia, phỏng chừng không lâu sau chuyện này sẽ bị vị trong nhà kia biết.
Quý Lạc cũng không biết phải trả lời như thế nào, chỉ có thể gật gật đầu.
Những người khác không thể bình tĩnh nỗi, thật vất vả mới có một nam thần, nam thần đối với các cô xa cách, nhưng lại dính lấy Quý Lạc.
Nếu như chưa phát sinh chuyện kia cũng liền thôi, các cô còn có thể cho rằng Quý Lạc xinh đẹp cho nên mới được nam thần ưu ái, nhưng hiện giờ Quý Lạc làm gì còn xứng đôi với nam thần?
Trong lòng các nữ sinh đồng thời làm ra một cái quyết định, chính là vạch trần bộ mặt của Quý Lạc.
Một nữ sinh có khuôn mặt loli đi tới, trong tay còn đang cầm di động, ngữ khí ngọt ngào mà hướng Lục Thất Niên nói: "Nam thần, anh đừng để cô ta lừa, anh xem, buổi tối Quý Lạc thường xuyên cùng người hẹn hò đó."
Lục Thất Niên một chút cũng không tin cái chuyện ma quỷ mà nữ sinh kia nói, nhưng ảnh chụp được phóng đại trong di động lại xâm nhập vào trong mắt hắn.
Trong nháy mắt Lục Thất Niên liền ngây người, sau đó khóe miệng bỗng giơ lên, đôi mắt giống như đang cười, qua đôi mắt người khác đều có thể nhìn ra được giờ phút này tâm tình hắn đang nhất định rất vui sướng.
Nụ cười của hắn, như là ánh dương ấm áp trong mùa đông, làm người khác không tự giác được mà ngừng thở, cái nữ sinh loli kia cũng theo đó mà nổi lên hoa si, đôi mắt mạo tâm.
........
#Lảm nhảm:
✔Vì do edit vội thế nên nếu có đỉm nào sai xót các nàng hãy bình luận nhắc trẫm nhé!
........
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ đy nàk~