Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sắp tới là ngày mừng 100 năm thành lập trường, trường tôi tổ chức một cuộc thi văn nghệ yêu cầu tất cả các lớp phải tham gia. Cũng vì lí do đó mà cả lớp tôi đang đau đầu suy nghĩ nên biểu diễn gì để có thể giành giải nhất. Với khẩu hiệu " Lớp 12a3 quyết chiến, quyết thắng " làm lớp chúng tôi càng hăng say hơn, đoàn kết hơn để có thể giành lấy hạng nhất trong cuộc thi này.
Cô chủ nhiệm Ngô bước vào lớp, cô nói: "sắp tới có cuộc thi văn nghệ mừng 100 năm thành lập trường, có ai có ý tưởng gì không? "
Ai nấy đều gục mặt xuống bàn, không nói gì, cũng không thấy một cánh tay nào đưa lên, cả lớp chìm vào im lặng.
Chợt có 1 cánh tay rụt rè đưa lên: " Thưa cô em có 1 ý tưởng ạ... nhưng... "
" Em cứ nói " cô gật đầu.
" Em nghĩ lớp ta có thể biểu diễn vở kịch 'người đẹp và quái vật' ạ "
Cả lớp trầm trồ, bàn tán xôi nổi, đa số đều không đồng tình.
" Còn ai có ý kiến khác không? " đợi cả lớp im lặng cô hỏi.
Vẫn không có một ý kiến nào khác, cuối cùng cô đã chọn tiết mục " Người đẹp và quái vật " làm tiết mục biểu diễn cho hội thi văn nghệ sắp tới.
Để cho công bằng, cô đã chuẩn bị sẵn cho chúng tôi những lá thăm để bốc thăm chọn vai ngẫu nhiên, từng lượt người lên bốc.
Tôi đã bốc trúng vai diễn cái ấm trà trong lâu đài của quái vật, thôi kệ tuy không phải là vai chính nhưng vai này rất dễ thương và cũng không có lời thoại nhiều.
Tôi quay sang nhìn lén lá thăm của Hàn Vũ, cậu ấy lập tức xếp lá thăm lại không cho tôi nhìn.
" Ê Hàn Vũ, cậu bốc trúng nhân vật nào đấy? " tôi dò hỏi.
Hàn Vũ lắc đầu ngán ngẩm: " Hoàng tử " cậu ấy nói.
" Hoàng tử luôn sao? Sao cậu ấy may mắn thế? " tôi nghĩ thầm.
Hàn Vũ may mắn bốc thăm được vai chính nhưng cậu ấy lại cảm thấy không vui. Còn tôi thì muốn được đóng vai chính cùng cậu ấy nhưng cuối cùng lại phải diễn vai cái ấm trà nhỏ bé, thật là tủi thân quá a ~
" Thế... ai đóng vai công chúa vậy? " tôi lo lắng.
" Không biết " Hàn Vũ trả lời.
Tôi quay xuống Vương Hạo Thiên hỏi: "Cậu có biết ai sẽ diễn vai công chúa không? "
Cậu ta chỉ vào mình nói ra vẻ tội nghiệp: "Chính là lão tử đây! Huhuhu "
Xém chút nữa tôi đã không nhịn cười được mà phụt cười trước mặt cậu ta. Cảm thấy trong lòng nhẹ nhỏm hẳn, lúc nãy tôi còn lo là vai công chúa sẽ do một bạn nữ nào đó hoặc do Trần An Hảo đóng thì chắc tôi... không kiềm chế được.... mà.... Giờ thì không cần phải lo rồi.
Hàng ngày, từ khi được phân vai diễn trong buổi văn nghệ cho tới ngày thi, ngày nào tôi cũng cùng tập kịch với các bạn trong lớp, về nhà tôi còn đứng trước gương để tập kịch một mình. Tôi nhớ ba tôi đã từng nói rằng phải làm thật tốt tất cả những công việc cho dù là việc nhỏ nhặt nhất, cho nên tôi đã rất cố gắng hoàn thành vai diễn này một cách tốt nhất có thể.
_ _ _ _
Ngày hội văn nghệ cuối cùng cũng đã đến,
Hôm qua tôi còn đứng trước gương để tập kịch cả tối, tôi còn cảm thấy rất tự tin. Nhưng đến sáng nay tất cả sự tự tin và quyết tâm của tôi đều đã bị dập tắt khi tôi nhìn xuống khán đài có rất nhiều thầy cô, phụ huynh và học sinh đến xem.
" Nhìn gì đấy? " thấy tôi đang vén bức màn để nhìn xuống khán đài Hàn Vũ lại gần tôi hỏi.
" Cậu nói xem sao hôm nay lại có nhiều người đến xem như vậy? " tôi hỏi.
" Ngốc " Hàn Vũ chỉ nói một câu rồi quay lại chỗ hóa trang.
Do sáng nay tôi có chút lo lắng nên không quan sát đến tạo hình của Hàn Vũ, bây giờ nhìn ngắm thật kĩ càng thấy cậu ấy giống như một vị hoàng tử đích thực bước ra từ trong truyện, dáng người cao ráo khoác trên mình một chiếc áo của những người quý tộc, trên tay cầm một thanh kiếm dài, thật toát lên vẻ oai phong, vô cùng soái.
" Làm gì mà ngây người thế? " Vương Hạo Thiên đến làm cắt ngang suy nghĩ của tôi.
Vương Hạo Thiên hôm nay tạo hình công chúa, trên người mặc chiếc đầm màu vàng phủ đầy kim tuyển lấp lánh đặc trưng của Bell, cậu ấy đội mái tóc giả dài, màu vàng óng và uốn lượn như sóng, nhìn kĩ thì tên này trang điểm lên cũng rất ra dáng con gái.
" Nhìn cậu ra dáng thiếu nữ phết nhở? " tôi trêu chọc.
Vương Hạo Thiên giơ chân định đá tôi.
Tôi châm chọc: " Không có mỹ nữ nào lại đi đánh người cả "
Hạo Thiên thu chân lại, làm điệu bộ giống con gái chọc cười tôi.
Tôi giả vờ suy tư: " Hạo Thiên tớ thấy... "
" Thấy cái gì? " hắn tò mò.
" Tớ thấy... chả có người thiếu nữ nào chân lại đi hai 2 hàng thế kia " tôi chỉ vào chân cậu ta.
Hắn tức giận, choàng tay qua cổ tôi siết chặt.
" Yo, Thiên ca ca giờ lại thành Thiên tỷ tỷ à? " Lạc Lạc đi vào từ phía sau hậu trường lại gần vỗ vai Hạo Thiên.
Cậu ta gãi đầu ngượng ngùng: " Này hai cậu đừng chọc tớ nữa "
Ngày hôm đó buổi diễn văn nghệ của lớp tôi hoàn thành suôn sẻ và thành công giành giải nhất của cuộc thi. Riêng Hàn Vũ và Vương Hạo Thiên được giải cặp đôi ấn tượng nhất.