Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng thì ngày đi cắm trại cũng đến, tôi thức dậy từ lúc mặt trời còn chưa lên để chuẩn bị nào là đồ ăn, nào là nước uống, chọn một bộ đồ thật xinh để mặc.
*Ảnh minh họa
Khi đã chuẩn bị xong xuôi tất cả cho chuyến cắm trại tôi hào hứng vác chiếc balo lên và đi đến chỗ tập trung ở trường, Lạc Lạc đang đứng ở cổng trường ngoắc tay gọi tôi, hôm nay nó trông cực kì xinh, cậu ấy mặc một chiếc áo thun màu đen cá tính kết hợp với chiếc váy ngắn màu trắng trong rất dễ thương nhưng cũng không kém phần ngầu.
*Ảnh minh họa
Hàn Vũ với vai trò là lớp trưởng sẽ quản lí lớp trong chuyến cắm trại lần này, cậu ấy có mặt từ rất sớm để điểm danh các bạn và kiểm tra lại tất cả đồ dùng. Hàn Vũ hôm nay chỉ mặc một chiếc áo thun trắng sọc đen giản dị, bên ngoài khoác chiếc áo khoác dài màu trắng tinh, đầu tóc chải chuốt gọn gàng, vì Hàn Vũ là người tôi thích nên cho dù cậu ấy có ăn mặc rách rưới, đầu tóc rối bời tôi vẫn cảm thấy cậu ấy chính là một nam thần không ai so được.
*Ảnh minh họa
Địa điểm mà hôm nay chúng tôi sẽ cắm trại qua đêm đó chính là một hòn đảo nhỏ ít người biết, khung cảnh thơ mộng, bãi cát trắng xóa, cùng những làn gió biển thổi vào mát mẻ, trong lành. Chúng tôi đã có một lịch trình dài để cắm trại vui chơi trên hòn đảo này. Trước khi bắt đầu vui chơi thì chúng tôi cần phải làm những việc như là nhặt củi, dựng lều, nhóm lửa... Lớp trưởng phân công việc làm cho tất cả mọi người. Tôi và Lạc Lạc cùng một nhóm được phân công đi nhặt củi.
" Ấy dà! Mau nhặt củi đi " Trần An Hảo ra lệnh cho bọn tôi trong khi cậu ta lại chẳng hề làm được gì.
" Trần An Hảo khốn khiếp ai cho cậu ra lệnh cho tụi tôi " Lạc Lạc mặt nóng bừng bừng, tức giận quát Trần An Hảo.
Trần An Hảo cười nhếch mép tỏ vẻ khinh bỉ.
Cơn tức giận của Lạc Lạc ngày càng tăng, trong tay đang ôm một bó củi toang bổ nhào vào đánh Trần An Hảo, cũng may là tôi và các bạn kịp ngăn cản nếu không với sự giận dữ của nó có lẽ sẽ gây ra án mạng mất.
Trần An Hảo còn chưa bị Lạc Lạc đánh cái nào đã ôm mặt khóc chạy đi méc giáo viên. Thế là Lạc Lạc đã bị cô phạt một mình đi nhặt củi, thấy bạn thân chịu ấm ức nhưng không thể nào giúp được, tôi bèn nhân lúc nó đi vào rừng nhặt củi và không có ai để ý tôi len lén đi theo giúp đỡ. Mới lén theo sau chưa được nữa đoạn đường thì đã bị nó phát hiện.
" Cậu có biết đi theo tớ vào rừng là nguy hiểm lắm không? " Lạc Lạc trách móc tôi.
" Tớ... tớ muốn giúp cậu thôi mà " tôi cười trừ.
" Cậu mau về đi tớ không muốn cậu gặp nguy hiểm " vẻ mặt nó lo lắng, nó nói tiếp:
" Cậu mù đường như vậy tớ sợ cậu sẽ xảy ra chuyện... "
" Không sao tớ sẽ luôn đi theo cậu mà " tôi thuyết phục.
" Được thôi tớ thua cậu rồi " Lạc Lạc đồng ý.
Bọn tôi đi cùng nhau nhặt cũng được khá nhiều củi rồi, mặt trời thì cũng gần xuống núi. Để nhanh chóng được quay về tôi liền nảy ra ý định là tôi sẽ tách riêng với Lạc Lạc ra để đi nhặt củi thì sẽ nhanh chóng hơn. Nhưng mà tôi lại sợ Lạc Lạc sẽ lo lắng cho tôi nên tôi không nói với nó, tôi muốn mau chóng nhặt được nhiều củi rồi sẽ cùng Lạc Lạc đi về chỗ cắm trại vui chơi cùng các bạn.