Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bần Cùng Quý Công Chúa
  3. Chương 31
Trước /75 Sau

Bần Cùng Quý Công Chúa

Chương 31

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hôm sau, vì rời đi, Bentley dậy thật sớm. Mùa đông, đêm luôn đặc biệt dài, đều đã 6 giờ rưỡi mặt trời còn không lên, trong đại sảnh tối đen nổi lên không khí lơ lửng lạnh như băng.

Bentley cẩn thận xuống thang lầu, hướng phòng bếp có ánh sáng duy nhất đi đến. Quản gia cùng người hầu đã thức dậy, đang làm bữa sáng.

Đi ngang qua sô pha, hắn bị một đạo bóng đen trầm mặc hoảng sợ.

“Ai ở đó?” Hắn khẩn trương hỏi.

“Là tôi.” Tiếng nói Darcy trầm thấp truyền đến.

“Sao lại không đốt đèn?” Bentley nhẹ nhàng thở ra, gọi quản gia đem đèn thắp sáng.

“Trời ạ, sắc mặt của cậu nhìn qua cực kỳ không tốt! Có muốn thỉnh bác sĩ đến xem?” Tầm mắt trở nên rõ ràng, Bentley chỉ vào Darcy quầng mắt thâm đen kêu lên.

“Tôi chỉ là mất ngủ mà thôi.” Darcy thản nhiên liếc mắt nhìn hắn.

“Này, đến tột cùng cậu làm sao vậy? Nói thật, tôi phát hiện cậu gần nhất có chút cổ quái!” Bentley thật cẩn thận thử. Hắn cảm thấy đây rõ ràng là bệnh tương tư, nhưng hai chữ ‘tương tư’ thả trên đầu Darcy lại làm hắn vô luận thế nào cũng không thể tin được.

“Sản nghiệp của cậu xảy ra vấn đề?” Hắn hỏi cái nguyên nhân coi như sát nhất.

“Sản nghiệp của tôi vận hành phi thường thuận lợi.” Darcy nhíu mày, trầm giọng nói, “Tôi không sao, người thỉnh thoảng ngẫu nhiên mất ngủ, đây không phải vấn đề lớn.” Hắn mở báo chí, tản mát ra hơi thở người lạ chớ gần.

“Được rồi, tôi không hỏi. Tôi đi phòng bếp nhìn xem bữa sáng làm tốt không.” Bentley bất đắc dĩ nhún vai.

Bữa sáng nóng hôi hổi lên bàn, ở trong tiếng chuông thúc giục, đám người Bentley tiểu thư lục tục rời giường.

Dùng xong bữa sáng, Bentley do dự mở miệng, “Tôi nghĩ cùng Bennet tiên sinh chào từ biệt, mọi người có thể chờ tôi một giờ không?”

Bentley tiểu thư cười nhạo, “Thôi đi Charles, em là muốn cùng Jane · Bennet cáo biệt đi?”

Haustein phu nhân cũng trêu ghẹo theo.

Sắc mặt Bentley trướng đỏ bừng.

Darcy ngẩng đầu nhìn hắn một cái, bạc môi hơi hơi mân.

“Trời ạ, Bentley, cậu quyết định này thật là không ra gì!” Haustein lộ ra biểu tình bóp cổ tay, cao giọng kêu la nói, “Cậu hẳn là ở lúc trước liền đề suất, như vậy chúng ta còn có thể ăn bữa sáng Mary tiểu thư làm! Phải biết rằng, chúng ta đi Luân Đôn dù sao cũng phải qua lễ Noel mới trở về, nói như vậy, tôi ít nhất sẽ đói hơn một tháng! Rất tàn nhẫn!”

Hắn nhíu mày trầm ngâm một lát lại cao hứng bổ sung, “Bất quá hiện tại đi cũng không chậm, tôi có thể thỉnh Mary tiểu thư đưa tôi một phần điểm tâm, đi trên đường trung vừa thưởng thức phong cảnh vừa hưởng dụng điểm tâm mỹ vị, cũng thực không tệ! Mary tiểu thư xưa nay khẳng khái hào phóng, nàng nhất định sẽ thỏa mãn thỉnh cầu của tôi.”

Darcy buông dao ăn, xuất ra đồng hồ lạnh lùng mở miệng, “Tôi sớm định ra 8 giờ rưỡi xuất phát, hiện tại đã hơn 7 rưỡi, Bentley, nếu không nghĩ liên lụy lữ trình của tôi, tôi đề nghị cậu động tác nhanh chút.”

“A, tôi rất nhanh là tốt rồi.” Bentley vội vàng đứng lên, đi tới cửa mới phát hiện trên cổ còn vây khăn ăn, vội vàng túm xuống dưới ném cho người hầu.

Haustein vui rạo rực đuổi kịp, Bentley tiểu thư cùng Haustein phu nhân là’Bạn tốt’của Jane, các nàng không thể không đi cùng Bentley.

Darcy tao nhã dùng khăn chà lau khóe miệng, xác định chính mình dung nhan sạch sẽ cuối cùng mới lên xe ngựa.

“Sáng tinh mơ, mọi người thế nào đến đây?” Bennet phu nhân phi thường ngoài ý muốn, nhưng trên mặt không có nửa điểm biểu tình mất hứng.

“Phu nhân, chúng tôi sẽ về Luân Đôn, phỏng chừng đợi qua lễ Noel mới có thể  trở về, hôm nay là cố ý lại đây cùng mọi người cáo biệt.” Bentley ôn hòa có lễ giải thích.

Nghe thấy hắn nói, Jane cùng Elizabeth lập tức xúm lại lại, biểu tình có kinh ngạc lại thất vọng, đặc biệt là Jane, khuôn mặt nàng hồng nhuận nháy mắt trở nên vô cùng tái nhợt.

Darcy đi theo Bentley vào phòng khách, không dấu vết nhìn mọi người chung quanh, không phát hiện thân ảnh Mary, mày gắt gao nhăn lại. Thấy Collins đi theo ở bên người Bennet phu nhân, vẻ mặt vui sướng, đồng tử hắn co rút lại một chút.

“Ngài thế nào đột nhiên quyết định phải đi? Tôi nhớ rõ ngài nguyên lai nói qua muốn ở đến sau lễ Noel lại đi! Vì chiêu đãi mọi người, Mary ngay cả thực đơn đều chế định tốt lắm!” Bennet phu nhân oán giận.

Bentley vội vàng giải thích nguyên nhân.

Ánh mắt Haustein bạo lượng, lập tức lại ảm đạm xuống, bất mãn liếc mắt nhìn Darcy cùng Bentley một cái. Nếu không hai người này, hắn có thể lưu lại hưởng thụ một chút bữa tối Noel tuyệt vời đến cực điểm!

“Thứ tôi mạo muội, xin hỏi Mary tiểu thư ở nơi nào?” Haustein ưỡn ngực nghiêm mặt hỏi.

“Hoa thủy tiên ngày hôm qua nở rộ, con bé đang ở sau hoa viên để ý. Mọi người có hứng thú có thể đi nhìn một cái, thủy tiên thành phiến, cảnh tượng cực kỳ xinh đẹp! Mùi hương nồng đậm chỉ cần nghe thấy vừa nghe có thể đem người say đổ!” Bennet phu nhân cao hứng nói.

Haustein lập tức đứng lên gật đầu với mọi người, sau đó kích động đi đến hoa viên.

Hai chân Darcy giật giật, cuối cùng khắc chế xuống. Hắn mâu sắc đen tối nhìn lại Collins, ngữ khí trầm thấp, “Collins tiên sinh giống như thật cao hứng? Có việc gì vui sao?”

“A, tôi nghĩ nhất định là của ngài cầu hôn thành công đúng không?” Thời điểm nói lời này, Bentley tiểu thư quả thực so với Collins còn muốn cao hứng hơn.

Tay Darcy đặt trên đầu gối đột nhiên nắm thành quyền, mu bàn tay tái nhợt hằn mấy cái gân xanh.

“Hoàn toàn ngược lại tiểu thư, tôi thất bại! Nhưng đây là khảo nghiệm của Mary với tôi, chỉ cần tôi lấy ra thành ý bản thân, nàng một ngày nào đó sẽ bị tôi đả động.” Collins không tự giác thẳng lưng, tương đối có tin tưởng gật đầu.

Bentley tiểu thư tươi cười trở nên thập phần cứng ngắc. Nàng biết tỷ lệ Collins đả động được Mary cực kỳ bé nhỏ!

Darcy nắm chặt quyền đầu chậm rãi buông ra, con ngươi đen tối không rõ tỏa ra vài ánh sáng, nhưng rất nhanh đã bị hắn khép lại mí mắt che khuất. Hắn trầm mặc một lát, bỗng nhiên đứng lên gật đầu với Bennet phu nhân, “Phu nhân, tôi có may mắn đi thăm hoa viên của ngài không?”

“Đi thôi, đi thôi!” Bennet phu nhân khẩn cấp vẫy tay. Bà chịu không nổi Darcy trầm mặc ít lời, khuôn mặt hắn lạnh lẽo cứng rắn giống như tảng đá, nhìn khiến cho người khó chịu.

Darcy lễ phép xoay người, đi đến hoa viên.

Bentley tiểu thư cùng Haustein phu nhân cũng đứng dậy đi theo.

Cước bộ Darcy cứng ngức, sắc mặt âm trầm nhanh chảy nước, nhưng hắn khắc chế xúc động đuổi người, tiếp tục tiến về phía hoa viên.

Cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn toàn bộ tâm thần bọn họ, một phiến hoa thủy tiên lớn ở trong gió lạnh lạnh như băng lay động, đóa hoa thuần trắng, nhị hoa vàng nhạt, hương khí dày đặc, ở thời điểm vạn vật tiều tụy vào đông, không thể nghi ngờ là một hồi đánh sâu vào thị giác cùng khứu giác.

“Trời ạ, thật đẹp!” Haustein phu nhân che ngực kêu sợ hãi.

Bentley tiểu thư không nói chuyện, mà trên mặt lại mang theo biểu tình mê say.

“Cám ơn ngài ca ngợi, phu nhân.” Mary đứng ở dưới mái hiên cùng Haustein tiên sinh nói chuyện với nhau chậm rãi đi tới.

Ánh mắt Darcy lập tức từ phiến thủy tiên dời đi, bình tĩnh nhìn về phía nàng. Nàng mặc một kiện quần trắng thật dày, bao trong một cái áo choàng vàng nhạt sắc, tóc vàng toàn bộ vãn ở sau đầu, lộ ra khuôn mặt trắng nõn tinh tế cùng lỗ tai khéo léo tinh xảo. Nàng so với hoa thủy tiên nở rộ còn đẹp hơn.

Darcy lại bắt đầu không khống chế được tim đập. Hắn nhanh chóng dời đi tầm mắt.

“Nghe nói mọi người phải về Luân Đôn.” Mary chủ động đáp lời. Nàng tự nhiên thấy hành động Darcy tránh né, âm thầm hối hận tối hôm qua ngây thơ trả thù. Xem ra Darcy tiên sinh đã không ôm hy vọng lấy được tha thứ của nàng, ngay cả liếc nhìn nàng nhiều một cái cũng không muốn.

“Đúng vậy.” Bentley tiểu thư thích ý trả lời. Nàng tà nghễ nhìn Mary, hy vọng có thể từ trên mặt nàng thấy biểu tình bi thương khổ sở, tựa như Jane vậy.

Nhưng là nàng thất vọng rồi, Mary mỉm cười vẫn tao nhã như cũ, ngữ khí chân thành mở miệng, “Vậy chúc mọi người thuận buồm xuôi gió.”

“Cám ơn.” Bentley tiểu thư lãnh đạm trả lời.

“Darcy tiên sinh lần này trở về sẽ không tính lại đến Lang Vaughn đi?” Mary trầm ngâm một lát, ma xui quỷ khiến hỏi. Tuy rằng biết rõ đáp án, nàng vẫn là muốn từ chỗ Darcy nghe hắn chính mồm thừa nhận.

Bentley tiểu thư cũng đầy cõi lòng chờ mong nhìn lại Darcy.

Bạc môi Darcy mân thành một đường thẳng tắp, sau một lúc lâu mới thấp giọng nói, “Đúng vậy.”

Bentley tiểu thư đắc ý nở nụ cười, giống như đánh một hồi thắng trận.

Cảm giác mất mát nhanh chóng biến mất, Mary cơ hồ ở trong giây lát liền khống chế được cảm xúc. Nàng mỉm cười với Darcy nói, “Vậy thật là rất tiếc nuối. Chúc ngài sau này hết thảy thuận lợi.”

Nàng quay đầu nhìn về phía Haustein, ôn thanh nói, “Haustein tiên sinh thích cái dạng điểm tâm gì? Tôi buổi sáng làm vài loại, chính ngài đi chọn lựa đi.”

Haustein miệng a đến sau tai, ân cần nói, “Cô thật sự là rất khẳng khái Mary tiểu thư! Trở về Luân Đôn, tôi nhất định sẽ tưởng niệm cô, phi thường tưởng niệm!”

“Ngài là tưởng niệm tôi hay là tưởng niệm điểm tâm của tôi?” Mary trêu ghẹo.

“Đương nhiên là muốn niệm cô, nhân tiện mới tưởng niệm điểm tâm của cô.” Haustein thề son sắt.

Hai người đàm tiếu liền đi đến phòng bếp.

Darcy cương trực đứng ở tại chỗ, nhìn theo bọn họ đi xa, bạc môi mân nhanh lại mở ra lại không phát ra cái thanh âm gì. Khuôn mặt của hắn bình tĩnh như trước, mà đôi mắt thâm thúy đổ ra một tia rối rắm cùng ẩn nhẫn.

Bentley tiểu thư nửa điểm cũng không nhận thấy được hắn khác thường, bám cánh tay của hắn nói, “Mary tiểu thư thật tài năng, hoa viên mùa đông cũng bị nàng để ý đẹp như vậy! Trời ạ, bên kia còn có vài khóm hồng, Darcy, theo giúp tôi đi nhìn một cái đi.”

Nếu Darcy không tính trở về, nàng cũng không keo kiệt ca ngợi tình địch.

Darcy rút cánh tay ra, ách thanh nói với nàng, “Thật có lỗi Caroline, tôi có chút không thoải mái, muốn ở trong phòng ấm áp đợi.”

Hắn hơi gật đầu, vội vàng rời đi.

Xét thấy sắc mặt hắn khó coi cùng mắt xanh đen, Bentley tiểu thư không nghi ngờ hắn, tiếc nuối nhún nhún vai, cùng Haustein phu nhân đi vào trong biển hoa.

Thời gian qua thật sự nhanh, mắt thấy sắp 8 rưỡi, Bentley chỉ đành hướng Bennet phu nhân cực lực giữ lại cáo từ.

Ngồi ở trên mã xa về Luân Đôn, Haustein vui rạo rực mở ra đồ ăn Mary đưa cho hắn. Hương khí đồ ăn nồng đậm ở trong toa xe phiêu tán, mọi người nhất tề nuốt ngụm nước miếng.

“Mary tiểu thư nói này phần phải thừa dịp nóng ăn, một phần khác cho dù để lạnh cũng mỹ vị như nhau, có thể mang về tặng người. Nàng nghĩ đến thật sự là rất chu đáo!” Haustein vừa cắn miếng lớn, vừa đô đô thì thầm.

Làm cho hắn đau lòng là, phần điểm tâm này rất nhanh đã bị mọi người cướp sạch, hắn vội vàng đem một cái hộp khác ẩn giấu về phía sau.

“Nha, thiếu chút nữa đã quên!” Hắn bỗng nhiên vỗ vỗ cái trán mình, từ phía sau lấy ra một cái hộp hình chữ nhật đưa cho Darcy, “Đây là lễ vật chia tay Mary tiểu thư tặng cho cậu. Nàng hy vọng cậu có thể lưu lại ấn tượng tốt đẹp đối với Lang Vaughn.”

Darcy vẫn trầm mặc không nói, liền ngay cả điểm tâm cũng không nhúc nhích một ngụm chợtngẩn người, nửa phút sau mới phản ứng lại, vươn tay cầm lấy. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm nó, trên mặt nhìn không ra biểu tình gì.

“Cậu không mở ra nhìn xem sao, Darcy?” Lòng hiếu kỳ Bentley sắp bạo loạn, hắn thậm chí muốn giúp bạn tốt mở quà.

Phát giác ý đồ của hắn, Darcy lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, sau đó mới thật cẩn thận mở hòm ra. Đây là một lọ rượu mơ, rượu dịch màu xanh biếc giống như bảo thạch thượng đẳng, vừa nhìn đã làm người say mê.

“Oa!” Ánh mắt Haustein cùng Bentley nhất tề phát ra lục quang.

Darcy theo bản năng bảo vệ bình rượu, lấy ra tờ giấy dưới đáy hòm.

Thể chữ viết Gothic tao nhã thần bí: tôi tự mình ủ mơ rượu, vị không tệ. Mặt khác, tôi tha thứ ngài, hy vọng ngài vĩnh viễn khỏe mạnh khoái hoạt!

Darcy ngăn khóe môi, nhưng vĩnh biệt lại làm cho tươi cười của hắn đọng lại. Thật sự không bao giờ trở lại nữa sao? Tâm của hắn mê mang trước nay chưa từng có.

“Hắc Darcy, nhanh chút mở ra để cho chúng tôi thưởng thức một ngụm!” Haustein khẩn cấp hô, tiếng la ở trong tầm mắt Darcy lạnh như băng tiệm tiêu.

Bentley vốn cũng muốn thúc giục thức thời ngậm lại miệng.

Quảng cáo
Trước /75 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Những Ngày Chung Sống Với Chưởng Môn (Hòa Chưởng Môn Đồng Trụ Đích Nhật Tử)

Copyright © 2022 - MTruyện.net