Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tuy rằng Mary rất nhanh liền làm bộ dường như không có việc gì, nhưng nội tâm của nàng cũng không giống mặt ngoài nhìn qua như bình tĩnh của nàng. Trên thực tế, nàng còn có rất nhiều lời chưa kịp nói với Darcy đã bị Elizabeth cắt đứt. Nàng lên án nghiêm khắc như vậy, mà tội danh không thực, Mary vì thế cảm thấy xấu hổ.
Nàng cầm một tập giấy viết thư trở lại phòng, vừa nhắc tới bút lại buông xuống. Tuy rằng không khí Anh quốc so với Đại Hạ khai sáng hơn nhiều, nhưng nam nữ thư từ qua lại cũng là hành vi phi thường chọc người lên án. Nàng đứng lên, nhìn ra xa tùng lâm ngoài cửa sổ sàn sạt rung động, trong đầu xuất hiện là ánh mắt Darcy tràn ngập thống khổ. Hắn lúc ấy ngay cả hốc mắt đều đỏ!
Mary dài thở dài, ngồi sau bàn học đề bút viết nhanh.
Sáng sớm hôm sau, sương mù nồng đậm còn không có tan đi, trên đất phô một tầng sương màu trắng bạc, đạp lên phác tốc rung động. Mary cầm thư, ở trên con đường mòn dĩ vãng thường xuyên tản bộ bồi hồi. Nàng muốn thử thời vận, xem có thể gặp Darcy hay không.
Cùng lúc đó, Darcy cũng cầm một phong thư đi tới tùng lâm. Trước mắt hắn một mảnh xanh đen, cằm dưới hiện lên đường cong kiên nghị mọc ra rất nhiều râu, hoàn toàn không có thần thái tao nhã thong dong ngày xưa, nhưng lưng vẫn thẳng tắp như cũ.
Hắn phi thẳng đến đường mòn Mary thường xuyên xuất hiện nhất, thấy thân ảnh bồi hồi dưới tàng cây tinh tế, cước bộ dừng một chút.
Mary cũng đang quay đầu nhìn qua, hai người xa xa đối diện, sau một lúc lâu không hề động đậy.
“Buổi sáng tốt lành.” Hai người đồng thời mở miệng, lại cùng trầm mặc.
Darcy đầu tiên tới gần nàng, cực lực dùng biểu tình lạnh lùng che giấu nội tâm khẩn trương.
Hai người thủ đều giấu tay ở sau lưng, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, lại là một trận xấu hổ trầm mặc.
“Ngài/Nàng…” Lại là đồng thời mở miệng, dùng ngay cả từ cũng giống nhau.
Hai người đều tạm dừng, chờ đợi đối phương mở miệng trước, động tác ăn ý đến cực điểm.
Mary chịu không được, con ngươi trạm lam sắc thấm ra ý cười.
Ánh mắt Của nàng giống như bầu trời xa xưa yên tĩnh, lại giống như biển lớn rộng lớn mạnh mẽ, mang theo sức cuốn hút kỳ dị.
Darcy nhìn thẳng đôi mắt của nàng, nội tâm khẩn trương được trấn an, một đêm chưa ngủ mà xói mòn tinh lực giống như đang chậm rãi tụ tập. Hắn đưa tay từ sau lưng lấy ra, dùng ngữ khí khẩn cầu nói, “Phong thư này mời nàng cần phải thật sự đọc, Mary tiểu thư. Ngày hôm qua Elizabeth tiểu thư lên án ta hoàn toàn có thể giải thích.”
Mary kinh ngạc nhíu mày, đem thư giấu ở sau lưng cũng đưa ra ngoài, “Vừa vặn, chỗ tôi cũng có một phong thư muốn tặng cho ngài.”
Hai người trao đổi thư tín, Mary hơi gật đầu, rời đi trước.
Darcy xiết chặt thư trong tay nhìn theo, thẳng đến thân ảnh của nàng biến mất ở cuối đường mòn mới xoay người trở về.
Hắn mang theo đầy người ướt át trở lại Rossing trạch viện, hoàn toàn không nhìn quản gia hảo ý thỉnh hắn dùng bữa sáng, một đầu chui vào thư phòng, khẩn cấp mở phong thư ra.
Vẫn là thể Gothic quen thuộc, hoa lệ, thần bí kia. Chữ viết màu đen đầy tờ giấy, Darcy lấy lại bình tĩnh mới bắt đầu đọc:
Thân ái Darcy tiên sinh:
Cầu hôn của ngài mang đến kinh hỉ cho tôi. Tôi không nghĩ lừa gạt ngài, nội tâm của tôi quả thật cảm thấy khoái hoạt. Nhưng trừ bỏ khoái hoạt, còn càng nhiều lo lắng cùng nghi ngờ.
Tôi từng nghe nói ngài muốn cùng một vị tiểu thư quý tộc có đám hỏi, điều này càng phù hợp lợi ích của ngài. Ngài còn từng phân tích qua kết quả sẽ dẫn đến khi cưới tôi, hiển nhiên đem cho ngài một đống lớn phiền toái, mà ngài lúc ấy minh xác biểu đạt ghét bỏ đối với tôi. Tôi không biết là cái gì thúc đẩy ngài chuyển biến tâm ý, nhưng chính là vì loại biến chuyển quá mức đột ngột này mới khiến cho tôi nghi ngờ. Hôn nhân là đại sự nhân sinh hạng nhất, tôi nghĩ ngài có thể lý giải tôi cẩn thận, cùng lúc đó, tôi cũng hy vọng ngài có thể bảo trì cẩn thận, không cần bị nhất thời xúc động mê muội ý nghĩ.
Ngài đề cử đủ loại nhân tố bất lợi khi cưới tôi, sau đó minh xác nói cho tôi biết ngài vẫn như cũ muốn có được tôi. Tôi cảm động và nhớ nhung tình nghĩa của ngài, cũng không có thể gật bừa quan điểm của ngài. Ngài dễ dàng tha thứ gia đình của tôi, ý đồ đem tôi cùng nhà Bennet phân cách ra. Nhưng tôi muốn nói cho ngài, tôi cùng gia đình của tôi là chỉnh thể không thể phân cách. Tôi chính là tôi, tôi là Mary · Bennet. Chẳng sợ đi theo họ chồng cũng lau không được ấn ký ‘Bennet’, bởi vì nó đã tuyên khắc vào huyết mạch của tôi, cũng đem đời kế tiếp của tôi kéo dài, tôi còn nghĩ lấy dòng họ của tôi —— Bennet làm tên trung gian, truyền cho đời tiếp theo của nó, cho đến vĩnh viễn.
Ngài không thể phủ nhận chuyện thực này, ngài chỉ có thể tận lực làm cho chính mình xem nhẹ nó. Nhưng mà ngài hiện tại xem nhẹ thứ gì, trong tương lai, khi lửa tình nóng cháy tắt, sẽ trở thành đầu sỏ gây nên tiêu ma cảm tình chúng ta. Trăm ngàn đừng nói những lời tình yêu của ngài cuộc đời này không thay đổi, đó chỉ có thể lừa gạt cô gái nhỏ không biết. Tình yêu dù nóng bỏng cũng sẽ qua thời gian trôi chuyển biến thành thản nhiên ôn nhu, vụn vặt cuộc sống sẽ trở thành chủ đề đem tình yêu thay thế.
Đến lúc đó, những gì ngài cố ý xem nhẹ sẽ đem ngài không thể không đi nhìn thẳng vào sự thật. Hai người kết hợp cũng là hai gia tộc kết hợp, trình độ phức tạp của nó vượt xa tưởng tượng của ngài. Hôn nhân cần không phải dễ dàng tha thứ, mà là bao dung. Bao dung tốt, xấu; bao dung đối với ngài tôi vô ích, hữu ích; bao dung không giống lý niệm mang đến các loại xung đột.
Chỉ có làm được toàn tâm toàn ý tiếp nhận đối phương, nghênh đón hết thảy khó khăn có thể phát sinh, trận hôn nhân này mới xem như mới đi bước đầu tiên. Từ ngày hôm qua ngài cầu hôn đến mà nhìn, bước đầu tiên của chúng ta hiển nhiên là cực kỳ thất bại, tôi hoàn toàn không có tin tưởng đi tiếp, cho nên không thể không cự tuyệt.
Mặt khác, có liên quan đến chuyện Elizabeth lên án ngài, tôi không có gì hay nói, chỉ có thể nói cho ngài, tôi từ đầu đến cuối cũng chưa hoài nghi qua nhân phẩm của ngài. Chuyện xưa của Wickham tiên sinh phi thường êm tai, nhưng tôi từ trên mặt hắn anh tuấn thấy xấu xí tham lam cùng oán hận. Hành vi của hắn lỗ mãng ti tiện như vậy, tôi thật sự không thể tin hắn là một người thụ hại! Mời ngài không cần vì Elizabeth hiểu lầm mà cảm thấy tức giận, Đông phương xa xôi có một câu ngạn ngữ —— thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, tặng cho ngài cùng nỗ lực.
Cuối cùng, nguyện thượng đế phù hộ ngài!
Chân thành Mary · Bennet
Darcy buông giấy viết thư, mặt không chút thay đổi nhìn về phía tùng lâm ngoài cửa sổ. Trong lòng hắn ảo não, rối rắm, thống khổ đều lắng đọng lại xuống dưới, chỉ dư một mảnh bình tĩnh. Hắn bỗng nhiên thực muốn biết Mary giờ này khắc này đang làm cái gì, có hay không cũng nhìn ra xa phiến tùng lâm này, ánh mắt bọn họ trong không có một chút giao hội.
Nghĩ đến đây, khóe môi hắn mân thẳng gợi lên một chút độ cong ôn nhu.
Chờ khi hắn lấy lại tinh thần, Fitz William lặng lẽ tiến đến đã xem xong thư tín của Mary, chậc chậc cảm thán nói, “Không nghĩ tới chú còn từng minh xác tỏ vẻ ghét bỏ với Mary tiểu thư, khó trách nàng không chịu tin tưởng tình yêu của chú với nàng.”
Mềm mại trên mặt Darcy bị lạnh lẽo cứng rắn thay thế được. Hắn tuyệt không muốn nhớ lại trường hợp ngay lúc đó. Đó không thể nghi ngờ là điều hối hận nhất cuộc đời này của hắn, một khắc sai lầm muốn sửa nhất.
“Đem thư buông, anh có thể đi ra ngoài.” Hắn muốn đoạt lại giấy viết thư lại sợ hãi tạo thành tổn hại, chỉ có thể hung hăng nhíu mày.
Fitz William vội vàng đem thư trả lại cho hắn, làm cái thủ thế thật có lỗi.
“Mary tiểu thư thực trí tuệ, phi thường trí tuệ. Ở thời điểm xử lý cảm tình, nàng bình tĩnh lý trí thực hiện hoàn toàn không giống cô gái mới mười tám tuổi. Anh nguyên bản đối với lựa chọn của chú còn đang có nghi ngờ, nhưng hiện tại đều mất, nàng cùng chú thực xứng đôi, Darcy. Cùng chú giống nhau, nàng đối với gia đình của nàng phi thường quý trọng, chẳng sợ đối mặt một cọc hôn nhân phú quý đến cực điểm, nàng cũng không có bị choáng váng đầu óc. Nữ nhân vì theo đuổi danh lợi cùng tài phú mà khẩn cấp bước khỏi ranh giới anh thấy nhiều lắm, tâm các nàng lãnh khốc dễ quên căn bản cất chứa không được ôn nhu. Mary cùng các nàng hoàn toàn không giống với, nếu cùng nàng kết hợp, chú nhất định sẽ hạnh phúc.” Fitz William chân thành nói.
“Cám ơn anh, Fitz William.” Tiếng nói Darcy trầm thấp mang theo một tia sung sướng.
Hắn vô ý thức vuốt phẳng giấy viết thư, thổ lộ nói, “Em hiện tại một chút cũng không vì cầu hôn lỗ mãng cảm thấy hối hận. Nếu không làm như vậy, em vĩnh viễn cũng sẽ không biết em khiếm khuyết cái gì, mà Mary có chờ mong với em như thế, em nguyện ý vì nàng làm ra thay đổi. Ở thời điểm mỗi người đều báo lấy đồng tình đối với Wickham, nàng không chút do dự lựa chọn tin tưởng em, thậm chí chưa từng mở miệng đòi em chứng thực! Nói thực ra, trải qua hết thảy, em cảm giác mình càng thêm hiểu nàng, cũng càng thêm yêu nàng! Nếu em cuối cùng không chiếm được nàng, em nghĩ em sẽ nổi điên!”
Fitz William trừng lớn mắt. Hắn vẫn là lần đầu tiên nghe thấy em họ bình tĩnh tự giữ biểu đạt cảm tình rõ ràng như thế.
Hắn châm chước hồi lâu mới vỗ vỗ bờ vai của hắn, cổ vũ nói, “Như vậy chú liền cố gắng đi tranh thủ đi. Theo lời Mary tiểu thư nói anh phát hiện, nàng đối với chú không phải hoàn toàn không có cảm giác. Nhìn một câu nói đầu tiên, cầu hôn của chú làm cho nàng cảm giác được vui sướng không phải sao?”
Darcy lập tức cầm lấy giấy viết thư, đem câu nói kia lăn qua lộn lại nhìn rất nhiều lần.
Fitz William buồn cười lắc đầu, lặng lẽ rời khỏi thư phòng.
Nhà Mục sư, Mary cũng đang lặp lại đọc thư Darcy. Hắn viết suốt năm trang giấy, đầu tiên thổ lộ tình yêu với Mary, theo sau vì hắn không lo ngôn từ cầu hôn biểu đạt hối hận cùng thật có lỗi, sau đó cường điệu giải thích khúc mắc của Wickham cùng hắn.
Mary thở dài một hơi, đem thư đưa cho Elizabeth vẻ mặt tò mò, rục rịch.
Elizabeth xem xong thư tín xanh cả mặt, không dám tin kêu lên, “Nha, thượng đế a! Không nghĩ tới chân tướng dĩ nhiên là như vậy!”
“Nếu chị không tin, có thể đi gặp Fitz William thượng tá chứng thực, hắn cũng là người giám hộ Georgia na.” Mary chỉ chỉ một câu trên thư.
“Không, không cần chứng thực, hắn sẽ không lấy thanh danh em gái hắn đến lập lời thề. Mary, phán đoán của em là chính xác, Wickham chính là kẻ lừa đảo không hơn không kém!” Nàng tức giận kêu la, ở trong phòng loạn chuyển, chờ tỉnh táo lại mới nhớ tới chuyện quan trọng nhất.
“Em yêu, Darcy tiên sinh kỳ thật là một vị thân sĩ đáng giá tôn kính! Chị phá hủy hắn cầu hôn, càng hủy hạnh phúc của em! Hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Chúng ta tranh thủ hành động bù lại! Bằng không em hiện tại phải đi Rossing trang viên, nói cho hắn em nhận hắn?” Nàng nói năng lộn xộn.
Mary không biết nên khóc hay cười xua tay, “Sự tình đã phát sinh liền không thể vãn hồi. Này không phải chị sai, em vốn cũng không chuẩn bị đáp ứng hắn cầu hôn. Em cũng không ôm chờ mong với hôn nhân, nhưng nếu có thể có được, em hy vọng nó là hoàn mỹ nhất. Một cái cầu hôn miễn cưỡng cũng đủ làm em rút lui có trật tự.”
“Em nói đúng, thái độ Darcy tiên sinh xác thực tồn tại vấn đề. Hắn rất hạ mình hàng quý, nếu em gả cho hắn sẽ giống Charlotte hèn mọn như vậy, chị tình nguyện em không lấy chồng.” Elizabeth rất nhanh đã bị trấn an, dùng môi huých chạm vào trán Mary.
Chị em mật đàm nửa giờ, nhất trí cho rằng lại gặp mặt Darcy tiên sinh thật sự xấu hổ cực kỳ, là thời điểm các nàng cáo từ.
Collins gần nhất đang trù bị hôn lễ. De Bourgh phu nhân quả nhiên đối với hành vi hắn lựa chọn Charlotte biểu đạt tán thưởng cao độ. Bà đối với cọc hôn sự này coi trọng làm Collins không dám chậm trễ, hắn trở nên càng ngày càng bận rộn. Khi hai chị em chào từ biệt hắn, hắn chỉ giữ lại hai câu liền đáp ứng.