Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi cả đời đi trên con đường không ngừng tìm tòi nghiên cứu y học, Liêu Thần một lần nữa về tới không gian, không gian vẫn là cô tịch như vậy, mà hắn, lần này lại không dừng lại trong không gian, mà sau khi trực tiếp tiến vào cốt truyện, Liêu Thần làm bác sĩ cả đời cũng đã đủ học xong tôn trọng.
Đó là tôn trọng đối với sinh mệnh.
Một bác sĩ, khi đối mặt vô số sinh mệnh đau khổ, hắn làm chính là cứu lại những sinh mệnh đó, mà người trải qua đau đớn, dù cho đối mặt lựa chọn gian nan cỡ nào, cũng sẽ lựa chọn cố gắng sống sót, mà Liêu Thần lại hiểu được sự tôn trọng trong những người đó, hắn tôn trọng sinh mệnh của người, cùng tôn trọng sinh mệnh bản thân.
Do lần trước trong thế giới kia Liêu Thần lập nên rất nhiều thành tựu, thay đổi rất nhiều sinh mệnh con người ở thế giới kia, cho nên khi hệ thống tiến hành nhiệm vụ cho Liêu Thần, cũng không thu hồi ban chỉ không gian, ngược lại cho Liêu Thần mang theo tùy thân, bất quá lại bị hệ thống đặt ra phạm vi sử dụng.
Khác với những khi khác, lần này Liêu Thần tỉnh lại khi ở trên đường, chỉ trong nháy mắt, người qua đường cũng không biết có một cậu nhóc đã thay đổi linh hồn.
Trí nhớ nguyên chủ còn chưa truyền đến, Liêu Thần nhìn một cửa hàng trà sữa cạnh đó, liền đi vào, hắn tính ở cửa hàng trà sữa này để biết rõ ràng cốt truyện cùng với trí nhớ nguyên chủ lần này.
Sau khi gọi một phần trà sữa, Liêu Thần ngồi trước cửa sổ, trí nhớ thuộc về nguyên chủ không ngừng ăn mòn thần kinh Liêu Thần, mà tay hắn lại đặt lên ban chỉ màu đen bên tay trái, đây là không gian theo hắn đến nay, đến nay đã không còn công năng lấy ra, chỉ còn công năng để vào, căn cứ ý của hệ thống, y thư trong không gian này cũng sẽ biến mất tùy theo khi hắn rời khỏi thế giới kia, nếu hắn còn muốn sử dụng, nhất định phải tự mình thu thập những y thư đó.
Tên đối tượng của nhiệm vụ lần này cũng tên là Liêu Thần, là một cậu nhóc mười chín tuổi đơn thuần, từ nhỏ trưởng thành dưới sự bảo vệ của cha và anh trai, hiện tại còn học đại học, có một người bạn gái lớn lên vô cùng xinh đẹp, mà nguyên chủ sở dĩ thất hồn lạc phách trong khoảng thời gian này, là vì bạn gái xinh đẹp của hắn nói cho hắn, cô ta mang thai.
Sau khi chỉnh lý trí nhớ nguyên chủ, Liêu Thần trực giác nhiệm vụ lần này nhất định có quan hệ với bạn gái mang thai này, di động trong túi áo đột nhiên reo lên tiếng chuông, Liêu Thần lấy ra, sau khi nhìn hai chữ Hân Manh phía trên, trực tiếp nhấn hủy.
Không sai, Giang Hân Manh, cô gái xinh đẹp xuất thân Đông Hoàn, thậm chí còn lớn hơn nguyên chủ ba tuổi, là bạn gái mà nguyên chủ một lòng yêu thích.
Chiếm được trí nhớ nguyên chủ, Liêu Thần thật ra cũng cảm thấy cốt truyện này hẳn cũng không phiền toái như vậy, vì thế bắt đầu xem xét cốt truyện, mà nhìn thấy cốt truyện, lại làm cho Liêu Thần cảm thấy phân phút nghẹt tim không thôi.
Đây quả thực chính là một câu chuyện nữ chính Đông Hoàn(*) hoàn lương!!! Liên Thần trời sinh thuần lương dưới bạn học dẫn dắt lần đầu tiên đến Đông Hoàn vui chơi, ở nơi đó, Liêu Thần gặp được nữ thần trong mơ của hắn, cũng chính là bạn gái hiện tại của Liêu Thần Giang Hân Manh, nữ nhân này cả người tản ra thanh thuần dụ hoặc, chính là loại Liêu Thần yêu nhất trong lòng… Vì thế Liêu Thần bắt đầu gạt bạn bè bắt đầu theo đuổi Giang Hân Manh, hoàn toàn không cần công việc xuất thân từ Đông Hoàn của Giang Hân Manh, sau đó rốt cục ôm được mỹ nhân về.
Nếu như đây là kết cục của một câu chuyện, như vậy cũng coi như là một kết cục tốt, chỉ tiếc, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.
Sau khi ở cùng với nữ thần, Liêu Thần mỗi ngày đều qua cực kỳ vui vẻ, mà ngày cứ qua đến ba tháng sau, nữ thần lại đột nhiên nói cho hắn, cô ta mang thai, con là của hắn, mà Liêu Thần cũng trong mơ mơ màng màng nghĩ đến có một lần uống say tựa hồ qua đêm ở nhà nữ thân, vô cùng vui sướng nói cho ba ba và anh trai, tính mang bạn gái mang thai về nhà.
Tất cả sau đó liền bắt đầu, mang theo nữ thần mang thai về nhà, hắn mãnh liệt yêu cầu kết hôn với nữ thần, nhưng tuổi tác của hắn lại không hề trong phạm vi kết hôn, mà ba mẹ vẫn vô cùng sủng ái hắn, dưới yêu cầu của hắn, thế nhưng buộc anh trai hắn Liêu Thanh ly hôn với vợ, sau đó cưới Giang Hân Manh, anh trai bị cha mẹ ép không còn cách nào, trong lòng Liêu Thần tuy rằng khổ sở nữ thần gả cho người khác, nhưng cha mẹ cam đoan chờ hắn đến tuổi nhất định sẽ cho Giang Hân Manh ly hôn với anh trai hắn gả cho hắn, nói đây là đứa cháu đầu tiên trong nhà, tuyệt đối không thể làm con riêng.
Vì thế Liêu Thần trong lúc lơ mơ liền bị an bài như vậy, trong nhà anh trai ly hôn với chị dâu gả lại đây đã năm năm mà còn chưa sinh con, mà nữ thần của hắn cũng gả cho anh trai, biết được người nhà sẽ chăm sóc tốt cho nữ thần, Liêu Thần cũng đi học, mà cũng vì như thế, chờ Liêu Thần tốt nghiệp về nhà, nữ thần của hắn đã sinh con, nhưng cũng diễn giả thành thật với anh trai hắn, trở thành chị dâu thật sự của hắn, mà cha mẹ hắn nói với hắn dù sao cũng là con dâu nhà mình gả cho ai cũng thế, còn nói anh trai hắn lớn tuổi, bảo hắn tôn trọng lựa chọn của anh hắn…
Bị người nhà phản bội, bị nữ thần phản bội, Liêu Thần dưới tình huống như vậy bị kích thích, ngay trên đường rời nhà về trường, thế nhưng bị người lái xe đâm chết, mà người lái xa kia lại là chị dâu năm năm chưa sinh con…
Kế tiếp tự nhiên là Giang Hân Manh cùng Liêu Thanh ở chung với nhau, có con có nhà có xe, tài sản cha mẹ lưu lại sau này cũng sẽ cho Liêu Thanh, mà vợ trước của Liêu Thanh cũng bị giải quyết, thật là kết thúc hạnh phúc.
Sau khi biết rõ tất cả cốt truyện, Liêu Thần chỉ cảm thấy trán có chút đau, ngẫm lại tiến triển của cốt truyện hiện tại…
Cốt truyện hiện tại đã đến lúc Liêu Thần đưa nữ thần Giang Hân Manh về nhà, mà cha mẹ lúc này còn đang bàn bạc xử lý chuyện Giang Hân Manh ra sao, anh trai và chị dâu còn chưa ly hôn, hắn cẩn thận nghiên cứu cốt truyện, cảm thấy trong đó vẫn có rất nhiều lỗ hổng tồn tại.
Bình thường cha mẹ chán ghét nhất chính là nữ nhân chưa kết hôn đã mang thai, càng không cần phải nói là nữ nhân đi ra từ Đông Hoàn, mà trong này cha mẹ Liêu Thần lại không bài xích gì cả, thậm chí còn vô cùng thích Giang Hân Manh, thậm chí vì Giang Hân Manh mà cho con trai lớn ly hôn với vợ, phương thức xử lý như vậy khiến cho Liêu Thần cảm thấy trăm ngàn chỗ hở.
Nói sau chị dâu của Liêu Thần Sầm Minh Kiều, cô cùng Liêu Thanh là lớn lên cùng nhau, quả nhiên chính là thanh mai trúc mã, mà trong nhà Sầm Minh Kiều còn là loại thư hương thế gia, coi trọng nhất chính là dòng dõi, năm đó khi Sầm Minh Kiều coi trọng người Liêu Thanh này, Sầm gia cũng phản đối kịch liệt, rồi sau đó Liêu Thanh ly hôn với Sầm Minh Kiều, Sầm Minh Kiều thời gian dài như vậy lại không làm cái gì, sau đó thì điên cuồng giết chết Liêu Thần, như vậy trong đó lại có một câu chuyện như thế nào đây?
Hết thảy giống như là một vòng tròn bí ẩn, lỗ hổng trong cốt truyện thậm chí còn nhiều hơn trước, nhưng nếu muốn thay đổi vận mệnh tử vong của nguyên chủ, Liêu Thần tính bước đầu tiên làm, chính là ngăn cản Liêu Thanh ly hôn với Sầm Minh Kiều.
Ngay khi Liêu Thần tự hỏi, điện thoại lại vang lên, lần này Liêu Thần cũng không hủy, ấn xuống nút nghe.
“A Thần anh còn chưa trở về a ~ người ta thật đói đó ~ anh đã đáp ứng mua túi xách kia cho người ta rồi mà ~ chẳng lẽ không tìm được sao?” Thanh âm mềm mại của Giang Hân Manh theo đầu điện thoại bên kia truyền đến, làm cho Liêu Thần nổi da gà cả người.
Không sai, bạn nếu gặp được một nữ nhân nói một câu liền õng ẹo một lần, bạn cũng sẽ nổi da gà toàn thân thôi.
“Bên này không có, anh về bên trường mua cho em.” Ngữ khí bình thản nói ra những lời này, Liêu Thần nhớ tới vì sao nguyên chủ lúc này lại ở trên đường, là vì mua cho Giang Hân Manh cái túi xách LV(*) mới ra, trong cốt truyện cũng không nói qua chuyện này, nhưng Liêu Thần vừa mới đụng đến □□ (bản raw để vậy @@) cùng thẻ tín dụng của nguyên chủ, một túi xách LV khoảng hai vạn, trong nhà nguyên chủ cũng không phải rất có tiền, tính xoát thẻ tín dụng mua cho Giang Hân Manh.
“Người ta không cần nữa đâu ~ anh không yêu người ta ~ thật đáng ghét ~” Giang Hân Manh tiếp tục làm nũng, nếu mà gặp nguyên chủ, chỉ sợ đã sớm tước vũ khí đầu hàng, mà gay như Liêu Thần đây, đối với nữ nhân căn bản không có cảm giác gì, nghe xong cũng chỉ là có xúc động muốn dập điện thoại mà thôi.
“Anh hiện tại trở về.” Cũng không đợi đầu kia điện thoại nói cái gì nữa, Liêu Thần trực tiếp cắt đứt điện thoại, không có biện pháp, ai bảo nữ chính này thật sự là làm người ta không có khả năng tiếp nhận chứ? Làm nũng eo ẻo như vậy, nói chuyện õng ẹo như thế, đột nhiên nghĩ đến bộ dáng Giang Hân Manh vẻ mặt hồn nhiên lại mặc nội y gợi cảm trong trí nhớ, Liêu Thần liền cảm thấy căn bản không có khả năng tiếp nhận.
Nếu không tính mua đồ, Liêu Thần cũng tích về để giải quyết vấn đề của nữ chính, vì thế dựa theo đường trong trí nhớ tìm về Liêu gia.
Cha mẹ Liêu gia lúc này là đang ở cùng Liêu Thanh và Sầm Minh Kiều, bọn họ mặc dù có nhà của mình, nhưng do giao thông ở chỗ con lớn tiện hơn, cho nên ở bên này đã một đoạn thời gian.
Cầm chìa khóa mở cửa đi vào, Liêu Thần liền thấy được Giang Hân Manh ngồi trên sofa quệt miệng nhỏ có chút tức giận, còn có mẹ Liêu bưng ô mai(*) cho cô ăn ở một bên.
Không thể không thừa nhận, Giang Hân Manh lúc này còn quá có thể gạt người, trong trí nhớ không có gì ngoài nữ nhân mặc nội y gợi cảm, Giang Hân Manh mặc đồ thể thao tuy rằng trên thực tế lớn hơn Liêu Thần ba tuổi, nhưng lại thoạt nhìn vô cùng thanh thuần giống như sinh viên đại học, chu miệng vô cùng đáng yêu.
Giang Hân Manh thấy Liêu Thần tiến vào, hung hăng trừng Liêu Thần liếc mắt một cái, sau đó hừ một tiếng liền quay đầu đi, đại khái là chờ Liêu Thần đến dỗ cô ta.
Liêu Thần cũng không có tâm tư kia, hắn phát hiện Liêu Thanh tựa hồ còn đang đi làm, đi qua phòng bếp, phát hiện chị dâu Sầm Minh Kiều đang nấu canh, hẳn là nấu cho Giang Hân Manh uống.
“Thằng nhóc thối, có phải chọc giận tổ tông bên ngoài hay không?” Sầm Minh Kiều cũng nhìn Liêu Thần lớn lên, vươn tay gõ nhẹ một chút trên đầu Liêu Thần, trên mặt tươi cười vô cùng vui sướng khi người gặp họa.
Nhìn nữ nhân này, Liêu Thần đột nhiên cảm thấy, hắn đột nhiên có một loại cảm giác quen thuộc, làm hắn kiên định hơn không kéo nữ nhân này kéo vào trong cốt truyện, bằng không, cô cũng quá bi thương.
Sầm Minh Kiều, giống như tên cô, Sầm Minh Kiều là con một Sầm gia, cũng được nuông chiều lớn lên, mà tính cách cô vô cùng tốt, cũng không vì được người nhà nuông chiều mà mặc tính, từ nhỏ đến lớn giống như chị gái của Liêu Thần, mỗi lần Liêu Thần gặp phải chuyện giải quyết không được chính là tìm Sầm Minh Kiều, thậm chí còn cho Sầm Minh Kiều sắm vai phụ huynh nhà hắn qua, quan hệ hai người vô cùng thân mật.
Mà một người coi Liêu Thần là em trai ruột như Sầm Minh Kiều, đến tột cùng là bị đối đãi như thế nào, mới có thể điên cuồng lái xe đâm chết người mình từ nhỏ sủng ái? Liêu Thần không biết, nhưng cũng hiểu được nhất định là sai lầm làm cho Sầm Minh Kiều không thể tha thứ.
“Hừ, cô ta muốn cái túi xách LV mới ra, chị dâu chị biết không? Hai vạn sáu, em sao có thể mua cho cô ta? Em lại chả có tiền chi.” Phiết miệng nói, Liêu Thần lúc này giống như là em trai oán giận trước mặt Sầm Minh Kiều, bộ dáng tựa hồ có chút cầu an ủi.
“Cái mới nhất?” Liếc nhìn canh trong nồi, Sầm Minh Kiều quay đầu nhéo mặt Liêu Thần một chút.
“Chị dâu chị vừa mua cái đó, em đợi lát nữa chị vào phòng lấy, liền nói là em mua em ấy, em ấy mang thai không dễ dàng, thằng nhóc em phải thật quý trọng!”
Kết hôn với chồng năm năm rồi mà vẫn như trước không có một đứa con, Sầm Minh Kiều kỳ thật trong lòng cũng không chịu nổi, nhưng khi nghĩ đến này em trai mình từ nhỏ nhìn đến lớn sắp sửa có một đứa con, tâm tình của cô vẫn tốt lắm, chẳng sợ bên ngoài Giang Hân Manh vô cùng ra vẻ, nhưng người mang thai ai mà chẳng phải tính tình kỳ quái, Sầm Minh Kiều cũng không hề trách cứ, ngược lại bảo Liêu Thần tốt với Giang Hân Manh một chút.
Liêu Thần nhìn nữ nhân trước mắt này, trong lòng có chút phức tạp, nếu nữ nhân này biết bởi vì Giang Hân Manh bên ngoài mà cô sẽ mất đi căn nhà này thì, cô sẽ đau đớn bao nhiêu đây?
“Em mới không, chị dâu mua thì tự mình dùng, chờ em có tiền lại cho mua cô ta, chị dâu hôm nay làm tôm hầm rượu em thích nhất ăn phải không? Em muốn ăn!!!”
Liêu Thần ở trước mặt Sầm Minh Kiều, giống như một đứa trẻ bốc đồng, mà Sầm Minh Kiều cũng cười.
“Tổ tông bên ngoài cũng không dám nhìn đến hải sản, này, cho em trộm giấu đi đấy, đợi lát nữa thì tự mình trộm tìm một chỗ ăn a…”
……………….
Chú giải
Đông Hoàn (còn gọi là Đông Hoản hay Đông Quản): là một thành phố nằm ở miền Trung Quảng Đông Trung Quốc, đây là nơi có số lượng gái mại dâm rất nhiều => vậy nên mn chắc cũng hiểu GHM là cái con hạng gì = =
LV (Louis Vuitton): công ty và nhãn hiệu thời trang xa xỉ của Pháp
Ô mai (mơ đen): còn được gọi là xí muội =v=