Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vĩ San nhìn tôi chăm chăm nói: “Mình cảm thấy cậu thực sự là một người hạnh phúc!”
Tôi hiếu kì nhìn Vĩ San hỏi: “Sao lại nói vậy?”
“Bởi vì mình nhìn thấy rất rõ ràng Hàn Thư vô cùng yêu cậu, đôi khi mình có cảm giác cậu yêu hắn không nhiều bằng hắn yêu cậu.”
Tôi lầm bầm: “Mình thật sự rất yêu anh ấy.”
“Cá tính không nóng không lạnh của cậu cũng giống như cái cửa không có ổ khóa vậy. Đối với chuyện tình cảm cậu nên thể hiện nhiều một chút, nếu không người thiệt thòi cũng chỉ là Hàn Thư thôi.”
Tôi buồn bực không nói lời nào. Chẳng lẽ tôi thật sự không biểu hiện tình cảm của mình ra ngoài sao. Trước đây Hàn Thư nói với tôi sở dĩ tôi bị nhiều người hiểu lầm là tôi còn độc thân là bởi vì tôi đối với anh không đủ nhiệt tình. Cá tính của tôi là như thế, dù vậy tôi tuyệt đối yêu mến Hàn Thư. Điều này tôi có thể cam đoan!!
Nhưng mà có phải Hàn Thư cũng cho là vậy không?
Vừa nhìn thấy anh trở về tôi nhanh chóng chạy đến cửa ôm lấy anh: “Hàn Thư!!”
Hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều, thấy mình thật sự thiếu biểu hiện yêu thương với anh. Tôi cảm thấy thật có lỗi với anh, vì thế ngay sau khi anh vào cửa tôi liền chủ động ôm chầm lấy anh.
“Em không thoải mái sao?” Hàn Thư nhìn tôi ôm lấy anh không buông tay, liền vội vàng kéo tôi ngồi lên ghế salon, lo lắng xem xét người tôi.
“Không có!” Tôi cười cười tiếp tục chôn đầu vào ngực anh.
“Nhưng hôm nay em rất kỳ lạ, thật sự là không có việc gì sao.”
“Em rất yêu anh!” Tôi vẫn dựa vào ngực anh, cảm thấy trong lòng và cả gò má đều nóng dần lên.
Anh kéo tôi ra rồi sờ trán tôi: “Hôm nay em thật sự có vấn đề đó.”
“Đáng ghét!” Tôi hôn lên môi anh, đẩy ngã anh xuống ghế salon.
“Huyên?” Anh mở to hai mắt kinh ngạc nhìn lên.
“Em yêu anh! Em yêu anh! Em rất yêu anh!” Nói xong tôi thẹn thùng lại tựa vào ngực anh.
Hình như anh bị tôi dọa sợ, nhưng chốc lát sau anh nhếch môi cười ôm lấy tôi: “Anh biết rồi, cảm ơn em.”
Anh bật dậy ôm tôi lên, sao tôi lại không biết anh muốn làm cái gì chứ, tôi thẹn thùng để mặc anh ôm: “Tại sao hôm nay lại đột nhiên nói với anh những lời này?” Anhchậm lại, ôm tôi đặt lên giường cười dịu dàng hỏi, cũng thuận tiện cởi bỏ nút áo sơ mi của tôi.
“Không có gì. Chỉ là đột nhiên em muốn nói thôi” Tôi thích nhìn anh chăm chú ngắm nhìn tôi. tôi thích những lúc anh nồng nhiệt nói yêu tôi. Tôi thích những lúc anh cảm thụ khoái cảm ở trên người tôi.
“Không nghĩ gì lung tung là được!” Anh cười cười cởi bỏ áo ngực của tôi nhẹ nhàng ôm lấyngực tôi.
Tôi xoay người đè anh xuống giường chủ động kéo quần anh xuống, lôi thằng bé hồng hồng của anh ra.
Anh vôi vàng ngăn cản tôi thực hiện động tác kế tiếp: “Anh còn chưa tắm!”
“Không sao cả!”
Đây là một trong những lần hiếm hoi tôi chủ động. Anh cũng không thường yêu cầu tôi làm chuyện này.
“Em...” Anh vốn tính ngăn tôi lại nhưng tôi đã há miệng ngậm thằng bé của anh, chỉ còn nghe thấy một tiếng thở ra.
Tôi liếm láp một chút, ngẫng đầu lên hỏi: “Làm như vậy sao?”
“Ah...!” Anh dường như không trả lời nổi chỉ thở nhẹ ra.
Cảm nhận được sự run rẩy quen thuộc ở trên người anh tôi gia tăng tốc độ, muốn giở trò đùa dai để nhìn thấy bộ dạng khốn khổ bất đắc dĩ của anh. Sau một hồi, tôi lén nhìn sắc mặt anh, thì lại mạnh mẽ lôi tôi lên bên người.
“Sao vậy anh?”
“Suýt nữa là anh đã ra trong miệng em rồi.” Anh đỏ mặt nói với tôi.
“Có sao đâu.” Tôi cười cười nhìn thấy gương mặt sửng sốt của anh.
“ Anh vẫn còn muốn em.”
Nói xong anh kéo quần lót tôi xuống cởi bỏ áo của mình rồi ôm hôn tôi.
“Từ từ... chậm một chút...” Tôi cười cười hai tay vòng qua cổ anh.
“Anh yêu em! Đây là cách anh bày tỏ tình yêu với em.”
“Em biết.” Tôi cũng cười hôn đáp trả anh.
Anh nhanh chóng mang bao cao su vào sau đó dễ dàng tiến vào thân thể tôi.
Tôi cảm nhận được phần thân thể anh ở trong tôi đang rung động, tôi ưỡn người nghênh hợp, anh cảm thụ được sự nhiệt tình của tôi càng dùng sức ra vào.
Sau khi đạt đến cao trào anh vuốt mái tóc của tôi. “Hôm nay em chủ động làm anh thực sự rất ngạc nhiên.”
Tôi cười cười không trả lời ngón tay xoay vòng trên lồng ngực anh.
“Nhưng mà anh rất thích.”
Anh cười ngọt ngào ôm lấy tôi nhắm mắt lại; tôi cũng dựa vào ngực anh nói nhỏ: “Em yêu anh.”
“Anh cũng vậy.” Sau khi nói xong hơi thở của anh bắt đầu đều đều chìm vào giấc ngủ.
“Em yêu anh! mãi yêu anh! Anh yêu.”