Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Tôi phục rồi.” Tên này cũng quá bênh người mình, một chút cũng không cho nói, “Nếu không phải thấy cậu đáng thương, tôi lười quản cậu.”
Hắn bị kẹp giữa hai người, rất khó xử, Hứa Hạc là bạn hắn, không sai, nhưng Vương Tu cũng là bạn mà.
Đều là bạn, bên nào cũng muốn giúp, nhưng giúp bên này thì có lỗi với bên kia.
Vì thế hắn theo bản năng lựa chọn giúp bên yếu thế hơn.
Vương Tu với Hứa Hạc, nhìn như Vương Tu chiếm thế thượng phong, dù sao hắn có tiền, còn làm ông chủ của Hứa Hạc, nhưng trên thực tế chiếm ưu thế lại là Hứa Hạc.
Vương Tu dù có tiền, dù là ông chủ của Hứa Hạc, hắn cũng đã sớm thua, bởi vì hắn yêu Hứa Hạc, yêu vô cùng.
Tâm tư rất dễ đoán, mỗi một bước đều không rời đi hai chữ ‘Hứa Hạc’.
Còn Hứa Hạc, không thể nhìn thấu tâm tư cậu, vốn dĩ đã phúc hắc lại còn tính toán kín kẽ.
Kỳ thực lỗ hổng của Vương Tu rất rõ ràng.
Hứa Hạc không biết sao?
Trong lòng cậu ấy đã sáng như gương rồi.
“Được rồi, không cần tới.” Vương Tu ngắt điện thoại, không nói một lời nhìn hắn.
Trương Nam Sinh thở dài, “Không hiểu cậu luôn nhằm vào tôi làm gì?”
“Ai bảo cậu luôn phản bội Hứa Hạc.” Tuy là giúp hắn, nhưng Vương Tu vẫn đứng về phía Hứa Hạc.
Trương Nam Sinh đau mề, “Đậu má, không phải là vì cậu sao, hơn nữa cậu cho rằng Hứa Hạc không biết à, cậu ấy thông minh lắm, ngày thường bọn tôi có mấy chủ ý tệ hại, 80% đều từ cậu ấy mà ra.”
Đây là lí do vì sao không thể giúp Vương Tu, tên này đúng là không biết tốt xấu, giúp hắn mà hắn còn bày vẻ mặt ‘ai muốn cậu giúp’.
“Lại nói xấu Hứa Hạc, tôi không tin đâu.”
Trương Nam Sinh: “……”
Đột nhiên thấy bất lực quá.
“Cậu nói xem làm thế nào để tôi gia nhập?” Kiếm ít tiền chia đều với Hứa Hạc.
“Cậu thu hồi lại những cổ phần phân tán bên ngoài đi.” Đột nhiên đổi chủ mới, lại còn trẻ như vậy, rất nhiều người tự cho là nhìn trước được tương lai công ty nhất định sẽ xuống dốc, vì thế vội vã bán cổ phần, đúng lúc tiện nghi Trương Nam Sinh.
“Được.” Trương Nam Sinh tiện tay trêu mèo, “Cậu cũng đừng có hố tôi, kiếm lời tôi với Hứa Hạc chia đều.”
Vương Tu lập tức thẳng lưng, “Yên tâm đi, sẽ không.”
Trương Nam Sinh trợn trắng mắt.
Nhìn đãi ngộ này xem, lúc nói với hắn thì lười biếng, ngay cả ánh mắt cũng lười bố thí, vừa nghe có quan hệ với Hứa Hạc lại lập tức ngồi nghiêm chỉnh cứ như đi thi.
“Chuyện của hai người tôi không muốn quản, về chơi game đây, cậu tự chơi đi.” Trương Nam Sinh ôm mèo, vừa vuốt vừa đi ra cửa.
Phía sau truyền đến tiếng Vương Tu, “Ôm mèo của tôi đi đâu?”
“Ôm tới cho vợ cậu.”
Đời trước Trương Nam Sinh gọi hắn là chị dâu, đời này gọi hắn là anh rể, nhưng dù gọi thế nào thì hắn vẫn hơi sợ Vương Tu, đại khái bởi vì Vương Tu ở trước mặt hắn chưa bao giờ che giấu khí thế, liếc mắt một cái là nhìn ra không cùng loại với kiểu ăn chơi trác táng như hắn.
Cái này giống như lúc học tra đối mặt với học bá, mặt ngoài khinh thường nhưng thực tế vẫn rất hâm mộ, sùng bái.
Trương Nam Sinh đi xuống lầu, Hứa Hạc quả nhiên còn ngồi chờ, tư thế cũng không đổi.
“Tình huống thế nào?”
Trương Nam Sinh ngồi xuống đối diện cậu, “Cậu muốn nghe nói thật?”
Hứa Hạc trầm mặc không lên tiếng, duỗi tay cầm lấy trà sữa đã lạnh uống một ngụm, lâu sau mới nói, “Thôi được rồi, đợi khai giảng rồi nói.”
Bọn họ nghỉ sớm, khai giảng cũng sớm, giữa tám tháng khai giảng.
Trương Nam Sinh: “……”
“Tôi phục cậu rồi.” Rõ ràng biết thừa còn giả hồ đồ, không biết nghĩ như thế nào.
“Không còn sớm, tôi đưa cậu về.” Hứa Hạc đứng lên đi ra ngoài.
Trương Nam Sinh đi theo sau cậu, trong tay còn ôm mèo, con mèo này cũng ngoan, toàn bộ hành trình đều lười biếng ghé trong lòng ngực hắn.
Hai người song song đi ra ngoài, bên ngoài mưa nhỏ, gió lại lớn, hơi lạnh, “Đi đường cẩn thận.”
Trương Nam Sinh thấy cậu có tâm sự nên cũng không nói thêm gì, đưa mèo cho cậu rồi vẫy tay tạm biệt.
Hứa Hạc đứng trong chốc lát, một tay ôm mèo, một tay thắt lại nút áo sơmi.
Xong rồi cùng mèo trở về, không biết suy nghĩ cái gì, cả buổi chiều đều thất thần, đến buổi tối tan tầm mới tốt lên chút.
Bên ngoài trời mưa to, Hứa Hạc cầm ô chờ bus ở bên cạnh công ty, vừa chờ vừa chơi game.
Mới đầu chỉ có mình cậu đợi, sau lại thêm một cô gái vội vàng chạy tới, dùng túi miễn cưỡng che trên đầu.
Đang buồn rầu thì đột nhiên cảm giác mưa không xối vào mình nữa.
Ngẩng đầu phát hiện một chiếc ô che trên đỉnh đầu, bên cạnh là một anh trai trong tay giơ ô, mặt không biểu tình chơi game.
Ô không lớn, hai người đứng xa nhau, che được cho cô thì không che được anh trai nhỏ.
Hơn phân nửa phần lưng nháy mắt ướt đẫm, áo sơmi dính vào người loáng thoáng lộ ra phần ngực gầy nhưng rắn chắc, tóc đen rủ xuống ướt nước dọc theo cằm trắng nõn sạch sẽ, trừ một bên tay đang giơ lên, trên cơ bản có thể nói là ướt hoàn toàn.
Cô gái trong lòng thắt lại, không tự chủ dịch gần vào cậu, như vậy ô có thể che cả hai người rồi.
Hứa Hạc tựa hồ không chú ý tới động tác nhỏ của cô, tầm mắt vẫn dán vào game.
Cô gái muốn mở miệng cảm ơn cậu, nhưng con gái hay ngượng ngùng, hơn nữa Hứa Hạc không có ý cần cô nói cảm ơn, dẫn tới miệng cô nghẹn nửa ngày cũng chưa nói ra.
Nhưng vẫn lén lút dùng di động từ sau lưng chụp bóng dáng hai người bọn họ.
Hôm nay xe buýt tới sớm, cô còn chưa kịp nói một câu với anh đẹp trai, xe đã ngừng ở bên cạnh.
Cô cắn răng, nhịn đau lên xe, sau khi đi lên chuyện thứ nhất không phải tìm chỗ ngồi mà là cách cửa sổ chụp Hứa Hạc mấy tấm.
Bởi vì khoảng cách hơi xa, chụp không rõ lắm, nhưng vẫn mơ hồ nhìn ra ngũ quan Hứa Hạc.
Hứa Hạc trước sau chưa từng ngẩng đầu, ô càng ngày càng thấp, chỉ có thể nhìn thấy thân hình cao gầy cùng chân dài thẳng tắp.
Buổi tối một Weibo đại V phát ra loạt ảnh chụp này.
【 Thông báo tìm người: Tầm sáu giờ chiều nay, ở XXX trạm xe buýt gần bất động sản Gia Thắng gặp được một anh đẹp trai siêu ấm áp, chủ động che ô cho tôi, kết quả tự mình ướt nhẹp.
Bổ sung thêm ảnh chụp, có người biết không? Tôi muốn cảm ơn anh ấy, hỏi thêm một chút, anh trai có thiếu đối tượng không? 】
Phía dưới tag rất nhiều đại V Weibo nổi tiếng, còn có một ít trang tin tức.
Vốn dĩ chỉ ôm ý tưởng thử một lần, không nghĩ bởi vì nhan sắc anh trai quá cao, vài đại V chuyển phát, lập tức lên no.1 hot search.
Hứa Hạc còn chưa biết, về nhà chuyện thứ nhất chính là tắm rửa, bởi vì Hứa Na đang dùng nhà tắm nên cậu phải đợi rất lâu, suýt nữa cảm mạo, không mở điều hòa một ngày, ngày hôm sau mới tốt lên.
Vừa cầm di động đã phát hiện có mười mấy cuộc gọi nhỡ, của Trương Nam Sinh, còn có Hồ Lương, thư ký cũng có.
Hứa Hạc đang định gọi lại hỏi một chút, đột nhiên phát hiện trên QQ có tin mà thầy cậu nhắn.
Dung ma ma: 【 chuyện lớn chuyện lớn! 】
Dung ma ma: 【 mau đi xem Weibo, đồ đệ, cậu nổi tiếng! 】
Dung ma ma: 【 màn kịch này thật lớn. 】
Còn gửi thêm mấy tấm ảnh chụp Weibo chính thức của bất động sản Gia Thắng, trang đầu toàn là chuyển phát.
Nguyên nhân là do hôm qua Hứa Hạc thuận tay che dù cho người ta, kết quả bị chụp được, lập tức lên hot search, bối cảnh của cậu cũng bị lột ra, bởi vì là chủ bá YY, rất nhiều người nói cậu lăng xê.
Sau đó Weibo chính thức của Bất động sản Gia Thắng vì bảo vệ cậu mà quyết chiến với dân mạng.
Hứa Hạc: “……”
Weibo chính thức của Bất động sản Gia Thắng:【 ngươi mới lăng xê, chấm hết! ‖ Phương nam có người nhà: Vừa nhìn là biết lăng xê! 】
Weibo chính thức của bất động sản Gia Thắng: 【 bởi vì mọi người đều có mắt. ‖ Xưởng nhỏ: Mọi người đều làm sao vậy? Lăng xê rõ ràng như thế mà không ai nói? 】
Weibo chính thức của bất động sản Gia Thắng: 【 nói cứ như ngươi lớn lên đẹp hơn người ta vậy. (﹁ “﹁). ‖ Vịt nướng Bắc Kinh: Như vậy cũng kêu đẹp? 】
Phía dưới còn có một loạt lời khen, cái gì mà tiểu ca ca đẹp như họa, tiểu ca ca thật ấm áp, thật muốn có một tiểu ca ca như vậy linh tinh.
Ngày thường Weibo chính thức của bất động sản Gia Thắng là dùng để thông cáo hoạt động, hoặc vấn đề lớn của công ty, tỷ như đổi ông chủ loại này, không thể đứng đắn hơn, hiện tại……
“Phốc.” Hứa Hạc bật cười, “Xem ra công ty có người mê muội mình a.”
Cậu bớt thời giờ lục soát official weibo công ty một chút, phát hiện những bình luận không thích đáng đã xóa bỏ, nhưng hiển nhiên sự việc ngày hôm qua đã bị phát hiện, sau đó chụp hình gửi Hứa Hạc.
Hứa Hạc làm bộ không biết, 【 sớm a, thầy. 】
Thầy cậu hẳn đã sớm chờ, lập tức rep, 【 đồ đệ, xem Weibo chưa? 】
Mỗi ngày học tập, hướng về phía trước:【 thấy rồi, tôi nổi tiếng. ( *^_^*) 】
Hứa Hạc xem Weibo của mình, Weibo của cậu không bại lộ cho nên không có gì khác thường, ngược lại số phòng YY bị bại lộ, nhận được một tin nhắn từ YY, YY muốn ký hợp đồng với cậu.
Hứa Hạc suy nghĩ, cậu sắp khai giảng, chương trình học cấp 3 rất nặng, không có thời gian đi làm, không bằng buổi tối phát trực tiếp, có thể kiếm thêm một chút, vì thế tích cực trả lời YY, ký hợp đồng.
Mới vừa thương lượng xong, thầy cậu lại gửi tin nhắn, 【 cậu nổi tiếng! Sao còn bình tĩnh như vậy? 】
Mỗi ngày học tập, hướng về phía trước:【 nổi tiếng cũng phải ăn uống tiêu tiểu a. 】
Dung ma ma: 【……】
Hứa Hạc thu dọn đơn giản, đi bộ tới công ty, vừa đi vừa chơi di động, nhắn riêng với các đại V bảo họ xóa chia sẻ, bởi vì cậu không muốn nổi tiếng.
Dù sao nổi tiếng rất phiền toái, nhìn xem những minh tinh, mặt ngoài ngăn nắp, trên thực tế chỗ nào cũng có paparazzi nhìn chằm chằm, sinh hoạt không tự do, còn phải nhận ác ý từ đám anh hùng bàn phím.
Hứa Hạc nhắn riêng với mấy đại V, kết quả đảo mắt tin nhắn lại bị một đại V trong đó lộ ra, vì thế càng nhiều người mắng cậu, nói cậu bạch liên bông được tiện nghi còn khoe mẽ.
Hứa Hạc: “……”
Cậu thật sự không muốn nổi tiếng, bởi vì ba cậu không cho phép, cậu đã chịu quá đủ cảnh bị người nhìn chăm chú rồi, chỉ muốn bình tĩnh một chút, không nghĩ tới ngược lại gây hiểu lầm.
Lúc Hứa Hạc đến công ty đề tài này vẫn đang tiếp tục, đồng nghiệp ở sau lưng cậu chỉ chỉ trỏ trỏ, hăng say buôn chuyện, hơn nữa Hứa Hạc mẫn cảm phát hiện hôm nay khách hàng tựa hồ toàn là nữ, rất nhiều người không mua phòng, chỉ theo sau cậu chụp lén.
Nhìn xem, nổi tiếng thật phiền toái.
Hứa Hạc lại nhắn riêng với đại V phát tán đầu tiên, mãnh liệt yêu cầu xóa bỏ, người đó cũng không nói hai lời, thật sự xóa bỏ.
Vì thế trên mạng lập tức bình tĩnh lại, các bài liên quan đến đề tài này cũng giống như bị áp xuống.
Hứa Hạc vô cùng vừa lòng.
Bên kia, tầng 3 văn phòng chủ tịch, Vương Tu phát hiện Hứa Hạc không muốn nổi tiếng liền ẩn hết bài liên quan tới đề tài này khỏi công cụ tìm kiếm.
Lại xóa bỏ các bình luận liên quan đến bài của các đại V, công trình này tương đối to lớn, Vương Tu giao cho số 2, bởi vì hắn phải họp.
Nội dung họp rất đơn giản, giống như bình thường, báo cáo tình huống của các bộ phận, chờ nói xong một vòng, đột nhiên có người thuận miệng đề cập một chút chuyện ngày hôm qua, “Vương tổng, chuyện tài khoản công ty, tôi hy vọng ngài có thể giải thích.”
Tài khoản được ông chủ nắm giữ, nói cách khác việc này Vương Tu không thoát được liên quan.
Vương Tu mặt không đổi sắc, “Thư ký Hà, cô nói xem chuyện hôm qua là thế nào?”
Thư ký Hà: “……”
Cái nồi lớn như vậy đột nhiên từ trên trời giáng xuống, suýt chút nữa đè chết cô.