Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 126: Anh nói lắm thế?
Sáng hôm sau.
Bởi vì đây là biệt thự của Khổng Bắc Trình nên Khổng Bắc Trình đã thuê người đến nấu ăn cùng dọn dẹp, bình thường Đỗ Dương Xuân Hy cũng có thể dậy sớm làm việc nhưng hôm nay cô lại ngủ quên.
" Ting... Ting... Ting... " tiếng chuông báo thức vang lên nhưng Đỗ Dương Xuân Hy vẫn ngủ rất say.
Năm giờ... sáu giờ... bảy giờ...
Đỗ Dương Xuân Hy mới lờ mờ tỉnh dậy, đầu óc cô chưa thanh tịnh, cô nhìn chằm chằm trần nhà một chút thì mày khẽ nhíu lại.
Hình như cô quên chuyện gì rồi có phải không?
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày một lúc.
Cô vội vàng nhìn đồng hồ.
Bây giờ là bảy... bảy giờ sáng? OMG chuyện gì đang xảy ra thế này.
Đỗ Dương Xuân Hy đi thẳng vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân và tắm rửa thay bộ tây trang vào đi nhanh ra ngoài.
Cô trễ giờ làm mất. Lại còn chưa nấu đồ ăn sáng cho bốn cục thịt a.
Đỗ Dương Xuân Hy vội vội vàng vàng đi đến dưới phòng khách thì cứng đờ lại.
" Dì là ai? "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày hỏi.
Người phụ nữ ngoài bốn mươi nhìn Đỗ Dương Xuân Hy cười khẽ nói.
" Chào cô, tôi là đầu bếp kiêm người giúp việc mà cậu Khổng đã thuê. "
Đỗ Dương Xuân Hy gật nhẹ đầu nhìn về hướng phòng bếp, liền thấy bốn cục thịt đang cầm cúi đầu ăn. Cô nhìn dì giúp việc khẽ nói.
" Con tên Xuân Hy, từ giờ dì cứ gọi con là Hy Hy hay Xuân Hy nhé đừng gọi cô gì gì đó nghe nó sao sao ý! Có gì về rồi nói chuyện sau nhé! Bây giờ con đi làm. "
Dì giúp việc gật nhẹ đầu.
Đỗ Dương Xuân Hy nói lớn lên.
" Mami đi làm nhé! Bốn đứa ở nhà nhớ nghe lời dì. " nói xong nhanh chóng đi ra khỏi nhà.
Cũng may mắn là Khổng Bắc Trình đã từ sáng sớm lái xe đến đợi. Vừa thấy Đỗ Dương Xuân Hy, anh mở cửa xe kêu.
" Hy Hy, ở đây! "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu nhíu mày lại nhìn Khổng Bắc Trình.
Khổng Bắc Trình biết cô sẽ không muốn lên xe nên anh khẽ nói.
" Em mà không lên là trễ giờ đấy! "
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn nhìn đồng hồ trên tay, khó chịu đi vào ngồi trong xe.
" Ăn sáng chưa? "
Khổng Bắc Trình vừa khởi động xe vừa hỏi.
Đỗ Dương Xuân Hy không trả lời.
Khổng Bắc Trình lại nói.
" Có muốn ăn hay không? "
" Anh nói lắm câu thế? Lo mà lái xe đi. "
" Hy Hy... "