Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Báo Ân
  3. Chương 9: Thích (Hạ)
Trước /40 Sau

Báo Ân

Chương 9: Thích (Hạ)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hạ An phờ phạc nằm ở trên ghế sa lon, Khúc Uy xuất hiện nói: “Hạ An, tớ tới mượn chai nước tương a~ “

“Tùy tiện” Hạ An vô lực trả lời.

“Tớ nói, Hạ An, gần đây tinh thần cậu không tốt chút nào, cứ làm tổ trong nhà không chịu ra ngoài, cậu không cần đi báo ân sao?” Khúc Uy rốt cục đã phát hiện có cái gì đó không thích hợp.

Hạ An vốn không thèm nghe những gì Khúc Uy nói, nhưng cậu vừa nghe thấy hai chữ báo ân, vừa định nói. Khúc Uy lại mở miệng nói: “Sao cậu lại không đi dã ngoại mùa thu a, tớ nghe nói, Cung Lăng đã đi, vốn là anh ta ở cùng một tổ với cậu, nhưng mà cậu không đi, anh ta ở cùng một chỗ với hoa khôi trường học. Tớ còn nghe nói, hoa khôi trường học vẫn luôn thầm mến Cung Lăng nha ~” cuối cùng còn tà ác nhếch mày “Cũng không biết Cung Lăng có xuống tay không “

Hạ An vừa nghe thì lập tức đứng lên “Cậu cho là ai cũng đen tối tà ác như cậu sao. Cung Lăng mới không phải người như vậy “

“Có lẽ vậy, nhưng vị hoa khôi trường học kia lại vô cùng xinh đẹp. Có là ai đi nữa cũng không chịu được” Khúc Uy vẫn hoành tráng mà nói.

“Dù sao, Cung Lăng không phải người như vậy!”

“Cậu gấp gáp như vậy để làm gì, tớ cũng không có nói cậu.” Hạ An nhất thời nghẹn lời, giải thích “Tớ đây là trần thuật sự thật.” Nhìn thấy bộ dáng Hạ An, lúc nghe được hoa khôi trường học thầm mến Cung Lăng, cảm xúc Hạ An không ổn định. Hơn nữa, đứa nhỏ này, trước kia mỗi ngày đều chạy đến nhà Cung Lăng, sao gần đây không đi, còn có cuối tuần trước, Hạ An đột nhiên xông vào nhà tắm của hắn, sau đó còn nói nhiều câu kì quái cùng làm nhiều chuyện kì dị như vậy. Còn có một tuần này phòng cách vách ngẫu nhiên truyền ra thanh âm. Khúc Uy cũng không phải ngốc tử, chỉ số thông minh vẫn phải có. Ngẫm lại, hắn đột nhiên đã phát hiện ra gì đó, thần thần bí bí nói: “Ai, Hạ An. Có phải là cậu thích Cung Lăng không?”

Hạ An nghe xong liền đoạt lấy chai nước tương trong tay Khúc Uy ném lên đầu hắn.”Ai ui, tổ tông, cậu làm gì mà động thủ, tám phần là thẹn quá hoá giận” Khúc Uy sờ sờ đầu nói

“Cậu cút nha, cậu mới thẹn quá hoá giận! Đầu óc cậu bị bồn cầu rút, nói mê sảng cái gì đó!” Nhìn ra, tâm tình Hạ An thực nóng nảy.

“Những ai hiểu biết về cậu thì đều có thể nhận ra. Chỉ đối với Cung Lăng cậu mới để bụng như vậy, hơn nữa, lần đó cậu tập kích tớ đó là cũng là do Cung Lăng đúng không, còn có gần đây cậu biến thành như vậy cũng là bởi vì Cung Lăng chứ gì” Khúc Uy nhìn thẳng Hạ An đang đứng ở trên ghế sa lon.

Hạ An muốn giải thích “Đó là bởi vì anh ta là ân nhân của tớ”

“Hạ An, hai ta lăn lộn nhiều năm như vậy, tớ còn không biết cậu, đừng giả bộ, cái gì ân nhân, cậu chỉ là tự lừa bản thân thôi. Tớ nhìn là hiểu được” Khúc Uy thấm thía nói.

Đúng vậy a, ân nhân cùng báo ân, chẳng qua chỉ là cậu tự lừa gạt bản thân, người khác cũng đã nhìn ra, mà chính mình vẫn không chịu thừa nhận. Thân thể Hạ An lập tức mềm nhũn, ngã xuống sô pha.

Khúc Uy nhìn phản ứng của Hạ An, chẳng lẽ là thật? Hắn không có nói sai? Thử lại lần nữa đi.

Quả nhiên, Hạ An cười khổ nói: “Ngay cả cậu cũng biết a “

Khúc Uy nhún nhún vai, nói: “Vốn là vẫn không xác định một chút, bất quá bây giờ nhìn phản ứng của cậu đã thực chắc chắn “

Hạ An đáng lẽ phải thực tức giận đá hắn một cái, sau đó bảo hắn cút, nhưng mà hiện tại, không có biện pháp. Bởi vì, cậu đã không còn khí lực giải thích gì với hắn

Nhìn thấy cái dạng này của Hạ An, Khúc Uy vỗ vỗ bả vai cậu nói: “Đứa nhỏ, đừng lừa mình dối người nữa.”

Hạ An vô lực hồi đáp: “Cậu không cảm thấy tớ thực không bình thường sao? Lại có thể thích nam”

“Không có việc gì, dù sao cho tới bây giờ cậu cũng chưa có khi nào bình thường, bất quá, thích nam cũng không sao cả, thích liền thích thôi. Cần tơ giúp cậu theo đuổi anh ta không? Tớ tìm cách giúp cậu nha” Khúc Uy nhíu mày

“Anh ấy không có khả năng thích tớ.”

“Không cần bi quan như vậy nha, mọi chuyện đều có có thể, không chừng Cung Lăng mắt mù liền trúng ý cậu cũng nên” Khúc Uy càng nói càng đả kích.

“Tớ là nam, tớ không bình thường, anh ấy lại vô cùng bình thường. Người tốt như vậy, ưu tú như vậy, phàm nhân như tớ không thể trèo tới được “

“Không cần hạ thấp chính mình như vậy. Thích thì có thể theo đuổi a. Hơn nữa, gần đậy cậu gặp mộng xuân đúng không. Luôn kêu Lăng, Lăng, Lăng. Có thể nhìn ra được người nào đó thực sự đang yêu nha ~” Khúc Uy trêu chọc

Hạ An bị nói mặt đỏ một cước đá Khúc Uy ra khỏi cửa: “Cậu cút nha.”

Đóng cửa lại, Hạ An thở dài một hơi. Xem ra thật sự thích Cung Lăng a,

“Cung Lăng, em thích anh” Hạ An thì thào tự nói, có lẽ những lời này Cung Lăng vĩnh viễn cũng sẽ không nghe được.

Trải qua nhiều ngày như vậy, thừa nhận phần cảm giác này, Hạ An cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Nhưng mà Hạ An đã nói. Mình là bình thường như vậy, thậm chí không thể nói là bình thường, trực tiếp bị người khác coi thường. Mà Cung Lăng là ánh sáng, cho dù ở chỗ nào, anh cũng có thể tỏa sáng, anh chính là ánh sao chói mắt ở xa không thể nào chạm tới, không thể mong muốn. Như vậy Hạ An với Cung Lăng, căn bản là không có kết quả.

Mặc dù là như vậy, Hạ An vẫn là muốn được ở bên cạnh Cung Lăng, cho dù chính mình có mắt, chỉ cần ở bên cạnh anh, chờ tới lúc anh muốn cậu rời đi, cậu sẽ đi ngay. Cái này không phải ngay từ đầu đã nói rồi sao.

Một đêm này, cậu suy nghĩ rất nhiều, cũng muốn rất nhiều.

Quảng cáo
Trước /40 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Giá Cá Ngự Sử Năng Sở, Hữu Sự Tha Chân Phún

Copyright © 2022 - MTruyện.net