Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bảo Mẫu À, Mình Yêu Nhau Nhé!
  3. Chương 12: Mẹ Vy, Con Nhớ Mẹ
Trước /83 Sau

Bảo Mẫu À, Mình Yêu Nhau Nhé!

Chương 12: Mẹ Vy, Con Nhớ Mẹ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thương chứ, dĩ nhiên mẹ phải thương cục cưng nhỏ này rồi, nhưng con phải ngoan mới được, nhà của con vừa rộng vừa thoải mái, nhà mẹ chật chội lắm.

Tường Vy sau một thời gian chiến đấu với hai bé con nhưng cuối cùng đành chịu thua trước sự đáng yêu của hai bé, cô bị đánh gục hoàn toàn và thay đổi cách xưng hô, ban đầu cũng ngại ngùng lắm nhưng dần dần thích ứng được nên cũng nói thuận miệng hơn, Minh Huy lúc đầu nghe cũng bất ngờ, do anh cũng thích nên cũng không có ý kiến gì.

Nghe cô nói Dâu Tây không quậy nữa ngoan ngoãn nắm lấy tay cô nhưng nét mặt biểu cảm rằng bé không chấp nhận, chỉ muốn đi cùng Tường Vy, chỉ là cô dặn rồi phải ngoan nên đành im lặng đi theo cô ra ngoài. Bên kia đường, Minh Huy đã đứng cạnh xe mở cửa chờ sẵn.

- Hai con ngoan theo cha về đi, vài ngày mẹ sẽ đến chơi với con

Hai bé con dùng đôi mắt cún con đáng thương nhìn cô, làm cô cũng tan chảy theo nhưng cũng không nỡ khiến hai bé thất vọng chỉ đành chịu theo ý hai con.

Minh Huy đến gần cô không dám nói chuyện nữa, anh cuối xuống ôm con trai lên nhưng cậu bé vẫn ôm chặt vào tay Tường Vy không buông, Dâu Tây thì đang bị nhốt trên xe bé con không ngừng đập cửa, tình huống dở khóc dở cười này khiến không ít người đưa mắt nhìn bốn người bọn họ, Minh Huy dáng người rất cao so với Tường Vy thì phải hơn hai mươi centimet sự chênh lệch này rất thuận mắt lại xem lại thêm hai bé con, một tổng thể đáng yêu mọi người đều tấm tắt khen ngợi họ.

- Nhà này sao mà sinh con khéo thế, cả hai bé đều rất dễ thương quá nè mình ơi, chúng ta cũng nhanh chóng sinh một cặp giống vậy đi

Không biết là ai đi ngang qua họ nói làm Tường Vy và Minh Huy đều thấy ngại ngùng, nhưng rất thích nghe, cô mở cửa xe rồi sờ nhẹ lên gò má của Dâu Tây, rồi dỗ dành:

- Con đi về với cha đi ngoan mẹ thương nhiều

- Vậy Mẹ phải nhanh chóng đến thăm con Mẹ hứa đi ạ.

- Uhm, mẹ hứa mà

Giọng Tường Vy ngọt ngào mang theo sự dụ dỗ, hai bé con vật gật đầu rồi lưu luyến thả tay ra. Lúc này Minh Huy mới thở phào nhẹ nhõm trong lòng, ánh mắt đầy ý cười của cô gái đối diện khiến anh chú ý nhiều hơn, sao một lúc chần chờ Minh Huy mở lời:

- Tôi đưa em về

Vì chân còn đau nên cô đã nhanh chóng gật đầu đồng ý, đi theo Minh Huy và hai con ra xe, Tường Vy người phía sau xe cùng hai bé con, Dâu Tây hấp tấp ngồi vào lòng cô rồi vui vẻ đung đưa cái chân ngắn chọc ghẹo Dưa Hấu, làm anh hai Dưa Hấu đang kìm nén sự giận dữ trong lòng vì mình không được giống như em gái.

Xe chầm chậm khởi động phát hiện tâm trạng cô không tốt, Dưa Hấu vòng tay ôm cổ cô rồi ngước mặt lên hỏi:

- Sao mẹ lại buồn vậy ạ?

- À, Mẹ đang buồn ngủ

- Vậy con sẽ bắt Dâu Tây ngoan ngoãn không làm phiền mẹ để mẹ ngủ nữa

Dưa Hấu nhìn chăm chú vào cô, bàn tay nhỏ sờ sờ khóe môi cô một lát sau nói:

- Mẹ cười lên đi! Mẹ cười trông rất đẹp.

Câu nói ngây ngô của nhóc con khiến Tường Vy bật cười, cô dịu dàng xoa tóc thằng bé:

- Được rồi, con thật là dẻo miệng

- Anh hai nói đúng, mẹ cười thật đẹp. Lúc ở bệnh viện ai cũng nói em đẹp giống mẹ

Trong lúc cả ba mẹ con líu ríu nói chuyện, Minh Huy ở phía trước chăm chú lái xe mà không nhịn được tò mò, lỗ tai hơi nhút nhít lén lút nghe, kính chiếu hậu phản chiếu khuôn mặt rạng rỡ của Tường Vy.

Đưa Tường Vy về nhà, Minh Huy lại mất thêm vài phút để tách hai con bé bỏng ra khỏi người cô, cả hai con dính chặt vào người Tường Vy miệng hô hào:

- Không, con không đi đâu

Hai người lớn lại một lần nữa dở khóc dở cười, mất một lúc mới dụ dỗ được hai bé cưng buông tay.

Tường Vy cuối cùng cũng được trở về phòng sau cả tháng dài nằm ở bệnh viện, cả người uể oải nằm ngửa ra, lưng vừa cảm nhận được sự mềm mại đàn hồi của chiếc giường trên liền thỏa mãn.

Trong đầu cô lúc này, những câu chuyện lúc nhỏ lại ùa về, cô là một tiểu thư của một gia đình giàu có nhưng đến năm cô mười tuổi thì cha cô đã bỏ đi theo người tình, để lại một đống nợ cho hai mẹ con cô, sau một đêm từ một tiểu thư danh giá trở thành một người nghèo đến tận cùng.

Lúc đó cô muốn ăn một cây kem đối với cô đã là một điều vô cùng xa xỉ, nhưng cũng may mẹ cô vẫn còn một căn biệt thự riêng mua để làm quà cưới cho cô, nhờ vậy hai mẹ con cô vẫn còn nhà để che mưa che nắng.

Giờ đây một mình cô sống bơ vơ một mình trên thế gian rộng lớn này. Có nhiều lúc cô muốn bỏ tất cả mọi chuyện nơi này để trở về sống cùng ông bà ngoại và cậu hai.

Nhưng nơi này có quá nhiều kỷ niệm của cô và mẹ mình nên cô không muốn đi, cô càng nghĩ về quá khứ ở cùng mẹ nước mắt lại càng rơi nhiều, đến ướt hết một cái gối nằm, không biết cô đã ngủ lúc nào.

Đến khi thức dậy cũng là buổi chiều tối, cô xuống bếp bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu để quay YouTube cho kênh của mình.

Kênh Youtube " Cơm Hộp Tình Yêu " của cô chuyên chia sẽ những bí quyết chăm sóc, nuôi dạy trẻ, công thức nấu ăn cho trẻ em bị lười ăn, suy dinh dưỡng.

Các món cơm Bento của cô làm ra đều được mọi người xem như là một tác phẩm nghệ thuật vì các thức ăn cô khắc tỉa, sắp xếp lại thành một bức tranh đầy sắc màu, khiến trẻ em lẫn người lớn đều thích thú, dù người nào lười ăn đến đâu khi xem kênh của cô đều muốn được ăn, đây cũng là nguồn thu nhập chính để nuôi cô suốt mấy năm đại học.

Hôm nay cô hướng dẫn mọi người món cơm Bento hình một cô gái theo yêu cầu của các bạn nam muốn tặng người yêu nhân ngày lễ Valentine.

Vài ngày sau, Tường Vy đã chuyển vào căn biệt thự của mình, căn nhà đó ngay cạnh nhà anh, căn biệt thự này chính là tài sản duy nhất trước khi mất mẹ cô đã để lại, nhưng thời gian trước cô cho người khác thuê, giờ họ hết hợp đồng và trả lại nhà. Cô chưa nói với anh và hai bé con vì cô muốn họ bất ngờ.

Lúc này ở biệt thự của Minh Huy, hai bé con háo hức chờ đợi cô, hai bé con chạy ra sân chơi, chốc chốc lại chạy đến gần cổng rào nhón chân nhìn phía xa để nhìn xem cô đã đến chưa nếu vẫn chưa thấy cô thì Dâu Tây lại quay sang hỏi anh trai mình:

- Anh hai, khi nào mẹ mới đến vậy?

- Chắc mẹ đang trên đường đi, sắp đến rồi.

- A mẹ đến rồi kìa

Cô tay cầm túi to túi nhỏ đang đi đến cổng đứng chờ mở cửa, đầu đang nghiên kẹp điện thoại nói chuyện với Quỳnh Anh, khi cổng vừa mở ra, cô vội cúp máy, hai bé con nhìn thấy cô thì nhanh chóng chạy ra ôm chầm lấy cô, Dâu Tây, Dưa Hấu cả hai bé con không ngừng huyên thuyên.

- Mẹ Vy ơi! Một tuần qua con không được gặp mẹ con nhớ mẹ lắm lắm đó. Mẹ Vy có nhớ Dâu Tây không?

- Mẹ nhớ hai con nhiều, thật nhiều luôn nhưng mẹ cần xử lý xong công việc của mình mới có thời gian ở cạnh hai con chứ? Giờ hai con ngoan buông mẹ ra, mẹ dẫn hai con vào nhà, hôm nay hai con giúp mẹ nấu ăn nha.

Khi vừa vào cổng, trên tay cô cầm hai túi thức ăn to, hai bé con đi lẽo đẽo theo sau như hai cái đuôi nhỏ, khi ba mẹ con vừa đi vào phòng khách, Dưa Hấu vừa đi vừa nắm tay em gái khoe:

- Hôm nay, hai anh em con biết mẹ sẽ qua chơi với tụi con nên sáng giờ tụi con ăn cơm nhanh lắm, ngoan lắm đó, mẹ thấy tụi con có ngoan không mẹ

Lúc này dì Hòa từ trong bếp đi ra, gật đầu chào Tường Vy và đưa tay ra cầm lấy tất cả các túi thức ăn cô đang cầm rồi nói:

- Tường Vy, cuối cùng cháu cũng đã đến, hai bé con háo hức trông ngóng con từ sáng đến giờ, cả hai thức dậy là ăn sáng thật nhanh để chạy ra sân chờ con đến.

Nói xong dì Hòa mang tất cả vào bếp, giờ cô quay lại nhìn hai cái " đuôi " nhỏ, cô ngồi xuống cười tươi, hai tay dang rộng nói:

- Mẹ cảm ơn hai cục cưng, đã ra cổng đón mẹ, lại đây cho mẹ ôm hai con một cái nè.

Hai cục cưng phóng tới nhanh quá cô đỡ không kịp, té nhào xuống đất hai bé con đè lên người cô, cả hai anh em mỗi bé còn hôn má cô một cái, cả ba nhìn nhau cười tươi.

Dâu Tây cọ cọ mặt vào gò má của cô rồi thấp thỏm hỏi:

- Vậy mẹ đến đây ở với con được không ạ?hai anh em con muốn ở chung với mẹ

- Ha ha... tuy mẹ không ở chung nhà với con nhưng mẹ con có thể thường xuyên gặp nhau mỗi ngày, các con cũng qua nhà mẹ chơi bất cứ khi nào tụi con muốn. Giờ mẹ đã là hàng xóm của hai con rồi.

Cả hai vừa nghe cô nói xong, cả hai mắt sáng long lanh, Dưa Hấu liền hỏi lai:

- Mẹ thật sự ở cạnh nhà con sao?

Tường Vy nhìn con mỉm cười, cô không trả lời mà hỏi hai con câu hỏi khác.

- Sáng nay hai con được bà Hòa cho ăn gì? kể mẹ nghe xem?

- Bánh đa cua ạ.

- Wow, bánh đa cua rất ngon, cũng là món mẹ rất thích, rồi con có ăn nhiều không?

- Dạ, hai anh em con ăn hết một tô luôn đó mẹ

- Được, hai con ngoan lắm, còn bây giờ hai con ngồi dậy, để mẹ đứng lên dẫn hai con vào bếp nấu ăn, chứ để mẹ nằm ở dưới đất phòng khách này kỳ lắm à. Nói xong cô nhích nhẹ người ra khỏi hai bé con rồi đứng dậy nắm tay hai con vào bếp.

Khi cô và hai bạn nhỏ vào đến bếp, dì Hòa và mấy chị giúp việc đã nấu chín các thức ăn, cô để Dâu Tây và Dưa Hấu lên bàn ăn gần bếp, để hai con xem cô tạo hình cơm Bento

Sau hai mươi phút, cặm cụi.

Trước mặt Dâu Tây và Dưa Hấu đều có một đĩa cơm hình một bạn gấu làm từ cơm đang nằm cạch rất nhiều rau củ, hai bạn nhỏ đều vô cùng thích thú, lấy muỗng tự múc ăn vô cùng vui vẻ.

Khi ăn xong cô được hai bé con dẫn ra sân vườn đi dạo.Tuy cô đã làm việc ở đây một thời gian nhưng cô vẫn chưa bao giờ ra khu vườn phía sau biệt thự, cô và hai bé thường chơi ở sân phía trước để Dâu Tây và Dưa Hấu đón cha mình đi làm về.

Khi bước ra sân sau đều cô thấy đầu tiên là một khu vườn rất rộng rãi, thoáng đãng rộng hơn khu vườn phía trước gấp mười lần rồi.

Đường đi ra vườn hai bên lối đều trồng hoa Lài hương thơm khắp nơi, mỗi một nhánh hoa đều được tỉa tót gọn gàng ngay ngắn, thậm chí cây cũng mọc thẳng tắp có quy luật.

Đi thêm một khoảng về phía trước là bồn phun nước loại nhỏ, được thiết kế vô cùng đơn giản mà tinh tế, âm thanh nước chảy nghe rất êm tai.

Quảng cáo
Trước /83 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Truy Tìm Hạnh Phúc

Copyright © 2022 - MTruyện.net