Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Anh ta thực sự đã mơ thấy Đồng Khiết, mơ thấy cô ấy ngồi trong căn nhà mà anh ta từng ghét cay ghét đắng, im lặng chờ đợi anh ta về nhà.
Sau khi tỉnh lại, Mạc Thiệu Khiêm vẫn có chút thất vọng.
Anh ta biết được địa điểm tổ chức đám tang của Đồng Khiết thông qua một người bạn, nên quyết định lái xe đến đó.
Tang lễ do Hứa Nguyệt tổ chức, tất cả bạn bè thường xuyên liên lạc đều được mời tới tham dự.
Vì t.h.i t.h.ể của Đồng Khiết đã được hỏa táng, nên chỉ có bức chân dung đen trắng, và chiếc bình được lẻ loi đặt ở sảnh.
Khuôn mặt của người phụ nữ trong bức chân dung trông thật nhợt nhạt và mong manh, nụ cười rạng rỡ như một bông hoa.
Hứa Nguyệt mặc một chiếc váy dài màu đen, tay cầm ô màu đen, đôi mắt sớm đã đỏ hoe vì khóc.
Những người đến dự cũng mặc vest đen, ai nấy đều im lặng thương tiếc cho cô gái trẻ.
Khi Mạc Thiệu Khiêm hồ hởi đẩy cửa xông vào, anh ta náo loạn cả căn phòng, mọi người khó hiểu nhìn nhau không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Bày trò gạt nhiều người như vậy vui lắm hả? Hứa Nguyệt, gạt người không phải chuyện tốt lành gì đâu." Anh ta lạnh lùng giễu cợt.
Mạc Thiệu Khiêm bực bội chỉnh lại cà vạt, rồi nhìn xung quanh, phát hiện mọi người đều đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn mình.
Cả sảnh im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng giày cao gót của Hứa Nguyệt.
Cô ấy chậm rãi bước đến chỗ Mạc Thiệu Khiêm, đứng yên rồi giơ tay lên…
Chát!
Mạc Thiệu Khiêm bị tát một cái đau điếng đến mức đầu nghiêng sang một bên, trên mặt đỏ rát cả lên
"Cái tát này là thay cho Đồng Khiết."
Hứa Nguyệt cắn môi dưới, đau lòng hét toáng lên.
"Tôi đã nói rồi, anh không cần đến dự tang lễ của cô ấy, từ nay về sau, dù ngươi muốn lấy Đồng Tinh Nguyệt hay bán tập đoàn Vân Việt, đều không liên quan gì đến Đồng Khiết!"
Hôm qua, lúc vừa nghe tin Mạc Thiệu Khiêm định bán rẻ Vân Việt, nhưng cuối cùng cô cũng không có cách gì ngăn cản.
Trước khi Đồng Khiết 44, cô ấy đã chuyển nhượng hết cho anh ta tất cả tài sản của mình, bao gồm cả tập đoàn Vân Việt. Mặc dù Mạc Thiệu Khiêm qua cầu rút ván, nhưng Hứa Nguyệt không quyền chỉ trỏ cách anh ta xử lý tài sản của mình.
Hứa Nguyệt không còn sức lực để quan tâm thêm nữa, Đồng Khiết qua đời đã khiến cô ấy khóc lên khóc xuống, chỉ có mình cô ấy lo liệu tổ chức tang lễ, những chuyện khác cô không lo nổi.
Cô cũng muốn mua lại tập đoàn Vân Việt, bảo vệ tài sản của Đồng Khiết, nhưng gần đây nhà họ Hứa đang thực hiện nhiều dự án lớn, cô không gom đủ tiền mua lại công ty.
Hứa Nguyệt thật sự cảm thấy sức cùng lực kiệt.
Cô trút hết cơn giận lên tên đầu sỏ gây ra mọi chuyện, Mạc Thiệu Khiêm.
11
Mạc Thiệu Khiêm dùng tay áo lau khóe môi, nở nụ cười lạnh lùng, "Hứa Nguyệt, nếu cô không muốn nhà họ Hứa gặp rắc rối thì nhanh chóng gọi Đồng Khiết ra đi. Tôi chán ngấy mấy trò giả bộ đáng thương của cô rồi"
Hứa Nguyệt tức điên lên: "Mạc Thiệu Khiêm, anh đúng là kẻ không biết lý lẽ, Đồng Khiết đã qua đời, anh còn muốn quậy cái gì nữa? Nhà họ Hứa không có đắc tội gì anh. Ân oán giữa tôi và anh thì liên quan gì đến công việc, trước mặt mọi người, anh dám uy h.i.ế.p tôi, còn sỉ nhục người đã khuất, anh đúng là tên…”
“BỆNH HOẠN!”
Cô lặng lẽ trợn mắt.
Một người quen tiến tới kéo Mạc Thiệu Khiêm ra, thì thầm vào tai anh ta: "Anh Mạc, đây đều là sự thật. Sở công an đã cấp giấy chứng tử rồi, tài khoản của cô ấy đã bị hủy."
Mạc Thiệu Khiêm nghe xong ngơ ngác, nhìn xung quanh.
Hầu như tất cả mọi người đến dự đều là những người mới nổi trong giới kinh doanh, con nhà giàu, mấy người có m.á.u mặt, ánh mắt khó hiểu của họ đều đang nói cho anh ta biết, họ không giả bộ, cũng không có vở kịch nào hết.
Đồng Khiết c.h.ế.t thật rồi.
Anh ta chợt lùi lại hai bước, tấm lưng thẳng tắp bỗng chốc rũ xuống.
Trái tim anh ta như bị ngàn con d.a.o cùn cứa vào, khiến m.á.u rỉ ra từng giọt từng giọt.
Mạc Thiệu Khiêm không hiểu tại sao anh ta lại đau đớn đến thế.
Nỗi đau sâu sắc đến mức anh gần như nghĩ rằng mình sắp chết.
Mạc Thiệu Khiêm khẽ cười, lộ ra vẻ mặt còn khó coi hơn cả khóc.
Anh ta hét lên một tiếng méo mó, đột nhiên đẩy Hứa Nguyệt ra, trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người, anh ta ném sạch hết bức ảnh chân dung và trái cây cúng kính trên bàn!
"Đồng Khiết! Đồng Khiết, Đồng Khiết..."
Anh ta biến nhà tang lễ thành một mớ hỗn độn, trông chẳng khác nào như một thằng điên!
Cuối cùng Mạc Thiệu Khiêm bị cưỡng chế, rồi bị tiêm thuốc an thần để bình tĩnh trở lại.
Tuy không có thiệt hại gì nhiều nhưng đám tang của Đồng Khiết đã bị hủy hoại, tin đồn ở hiện trường nhanh chóng bị lan truyền đi xa.
Hứa Nguyệt chặn số anh ta, nói thẳng mình không muốn có bất cứ liên quan gì đến gã điên đó nữa.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");