Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tư Mã U Nguyệt thấy Khúc béo, nàng vỗ mạnh xuống đồng gã một phát, hét lên: "Xấu xí như huynh, ta có háo sắc cũng không thèm đâu!"
Nghe Tư Mã U Nguyệt nói vậy Khúc béo mới yên tâm, biểu cảm sợ hãi trên gương mặt cũng không còn, thay vào đó là một gương mặt cười ngô nghê, hỏi: "Ngũ thiếu gia, huynh gọi ta lại làm gì vậy?"
Tư Mã U Nguyệt lôi Khúc béo vào trong phòng, tiện tay đóng cửa lại, nói: "Khúc béo, ta hỏi huynh, huynh biết về thân thế của ba người bọn họ không? Có thân thiết với bọn họ không?"
"Không thân." Khúc béo lắc lắc đầu nói: "Bắc Cung Đường rất ít nói, cũng rất thích đi một mình, ngoài tên của mình ra nàng ta chưa bao giờ kể cho người khác nghe về chuyện của mình."
Tư Mã U Nguyệt xoa cằm, nói: "Ừm, nàng ta thoạt nhìn rất lạnh lùng, quả thực không giống với người thích đi nói chuyện với người khác. Vậy Âu Dương Phi thì sao?"
"Âu Dương Phi cũng vậy, ngoài chuyện gã ta là song hệ linh sư và tên gã ta ra, gia tộc của gã ta, quê hương và người thân của gã ta bọn ta đều không biết." Khúc béo nói.
"Thần bí vậy sao?" Tư Mã U Nguyệt càu nhàu: "Vậy còn Ngụy Tử Kỳ thì sao? Hắn thoạt nhìn có vẻ rất dễ nói chuyện."
"Ngũ thiếu gia, ta khuyên huynh đừng nên có ý đồ gì với hắn, tuy rằng hắn cũng khá tuấn tú." Khúc béo thấy bộ dạng của Tư Mã U Nguyệt, vội vàng khuyên ngăn.
"Tại sao?" Tư Mã U Nguyệt theo phản xạ hỏi, hỏi xong rồi nàng mới phản ứng kịp, nàng lại phát vào vai Khúc béo một phát: "Ta nói muốn có ý đồ với hắn lúc nào hả?"
"Dáng vẻ hai mắt phát sáng lên kia của huynh chẳng phải cũng giống như lúc gặp Mộ Dung An trước đây sao?" Khúc béo có chút khinh bỉ nhìn Tư Mã U Nguyệt.
"Khụ khụ, trước đây là trước đây, bây giờ thiên hướng giới tính của bổn thiếu gia đã thay đổi rồi, không còn hứng thú với nam nhân nữa." Tư Mã U Nguyệt đặt tay phải lên miệng ho khan vài tiếng, nói: "Đừng tranh luận với ta về vấn đề này nữa, nói xem tại sao ta không thể có ý đồ với Ngụy Tử Kỳ?"
"Bởi vì hắn là người của gia tộc thuần thú sư. Ngụy gia là gia tộc thuần thú sư lớn nhất của thành Bắc Lâm, có địa vị rất cao ở Đông Chấn quốc, tuy gia gia của huynh là hộ quốc tướng quân nhưng cũng không thể tùy tiện đối đầu với gia tộc tuần thsu sư được, huống hồ nghe nói hắn là thuần thú sư nhỏ nhất, có thiên phú nhất trong chi trưởng của Ngụy gia, địa vị cũng hắn trong gia tộc cũng không hề thấp đâu." Khúc béo trả lời.
"Người của gia tộc thuần thú sư sao?" Tư Mã U Nguyệt buông Khúc béo ra, đi tới ngồi xuống ghế, nói: "Vậy linh lực của hắn là hệ nào?"
"Là hệ băng và hệ mộc rất hiếm thấy." Khúc béo đáp.
"Hệ băng? Linh lực không phải chỉ có băng, mộc, thủy, hỏa, thổ, năm loại sao?" Tư Mã U Nguyệt hỏi.
"Đó là linh lực bình thường." Khúc béo biết Tư Mã U Nguyệt trước đây là một tên vô dụng, cho nên việc nàng không hiểu về mấy cái này cũng là điều dễ hiểu, gã kiên nhẫn giải thích cho nàng: "Ngoài năm hệ cơ bản ra còn có mấy loại hiếm gặp đó là hệ băng, hệ phong còn có hệ tuyết. Có điều ba hệ này quá hiếm gặp, cho nên ngững người biết đến chúng cũng không nhiều. Nghe nói những hệ đặc biệt, cả vạn linh sư mới có một hai người."
"Hiếm vậy sao!" Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc.
"Phải, hơn nữa nghe nói lực công kích của những hệ đặc biệt này đều rất mạnh." Khúc béo vẻ mặt ngưỡng mộ nói.
"Ngưỡng mộ cái con khỉ, chì cần huynh nỗ lực, huynh cũng có thể trở nên rất mạnh thôi!" Tư Mã U Nguyệt nói.
"Hì hì, cũng phải." Khúc béo xoa xoa gáy, có chút ngại ngùng.
"Ba người đó ta dều biết rồi, bây giờ nói huynh đi, huynh là hệ gì?" Tư Mã U Nguyệt nhìn khúc béo hỏi.
"Ta là song hệ hỏa thổ." Khúc béo đáp.
"Song hệ hỏa thổ? Được đó tiểu tử, trước kia ta không nhìn ra nha." Tư Mã U Nguyệt nhìn Khúc béo nói.
Khúc béo rất muốn tặng cho nàng một cái nhìn khinh bỉ, trước đây nàng chỉ lo đi theo đuổi Mộ Dung An, làm gì còn hơi sức đâu mà chú ý tới tên béo thế lực nhị lưu như gã.
"Có điều không phải nói đa hệ linh sư rất ít hay sao? Tại sao sân viện này đều là đa hệ thế?" Tư Mã U Nguyệt nghi hoặc hỏi.
"Phải đó, nghe nói mấy năm về trước cũng không xuất hiện đa hệ linh sư nào, nhưng năm nay lại có tới bốn người, hơn nữa còn có một người là tam hệ. Càng kì diệu hơn nữa là bốn người bọn ta là khảo nghiệm cùng nhau, Âu Dương phi đầu tiên, thứ hai là Bắc Cung Đường, ta là thứ tứ, huynh không biết lúc đó khảo nghiệm, phu tử đã ngạc nhiên như thế nào đâu!" Khúc béo cười nói.
Gã phát hiện chỉ cần Tư Mã U Nguyệt không lên cơn động kinh thì nói chuyện với nàng cũng khá thú vị.
Lúc Âu Dương Phi và Bắc Cung Đường khảo nghiệm đúng lúc nàng ở trước cổng học viện nên đã nhìn thấy, có điều nàng xem xong Bắc Cung Đường liền rời đi ngay, không ngờ sau đó còn có Ngụy Tử Kỳ và Khúc béo.
Lúc đó nhìn thấy Âu Dương Phi và Bắc Cung Đường khảo nghiệm, phu tử đã vui mừng tới sắp phát điên lên, lại cộng thêm hai thiên tài đa hệ đằng sau nữa. Tư Mã U Nguyệt đã có thể tưởng tượng ra được biểu cảm lúc đó của y.
Nếu như biết được sự tồn tại của một thiên tài toàn hệ như nàng, không biết y có phát điên luôn hay không.
"Có điều, ngũ thiếu gia, sao huynh lại vào lớp A?" Khúc béo nghi hoặc hỏi.
"Lớp A gì chứ?" Tư Mã U Nguyệt không hiểu hỏi lại.
"Lớp của chúng ta đó!" Khúc béo nói: "Lớp chúng ta là lớp ưu tú nhất trong các lớp tân sinh. Học trò trong lớp đều là những người có thiên phú tốt nhất trong đợt khảo nghiệm lần này, huynh không biết sao?"
"Không biết." Tư Mã U Nguyệt lắc lắc đầu, nói: "Ta được Phong Chi Hành dẫn vào. Y đưa cho ta chìa khóa ở đây, sau đó ta đến đây luôn."
Không lẽ là vì gia gia nàng là hộ quốc tướng quân, cho nên đối đãi với nàng cũng khác hay sao? Khúc béo nghĩ.
"Nếu đã là phu tử đưa chìa khóa cho huynh, vậy huynh chính là một thành viên của lớp chúng ta rồi." Khúc béo nói: "Có điều huynh phải chuẩn bị tâm lí cho tốt, những người trong lớp thường ngày đều là do thiên phú tốt, đều là viên châu sáng trên tay mọi người trong gia tộc, cho nên có một số người khó tránh sẽ có chút kiêu ngạo, tin huynh không tu luyện được đã lan truyền khá rộng rãi rồi, cho nên có thể sẽ có người thấy chướng mắt, tới gây phiền phức cho huynh đó."
"Ha ha, đa tạ huynh nhắc nhở." Tư Mã U Nguyệt cười, không ngờ tên béo này lòng dạ cũng tốt đến vậy.
"Đừng khách khí." Khúc béo nghe thấy câu cảm ơn phát ra từ miệng Tư Mã U Nguyệt, cảm thấy có chút không chân thực, trước kia nàng không bắt nạt bọn họ là đã tốt lắm rồi, làm gì có chuyện khách khí đến vậy.
"Có điều gia gia huynh là hộ quốc tướng quân, người thường cũng không dám nói gì, chỉ là có một số người thuộc một số gia tộc lớn, huynh cần phải cẩn thận một chút."
"Ừm, ta biết rồi." Tư Mã U Nguyệt gật đầu.
“Vậy ta quay về tu luyện đây.” Khúc béo đứng dậy nói.
“Đi đi, đa tạ huynh đã cho ta biết nhiều thông tin như vậy. Lát nữa ta nấu cái gì đó ngon ngon cho huynh ăn nha.” Tư Mã U Nguyệt vỗ vai Khúc béo.
“Khụ khụ, cái này, không cần đâu, ta đi đây.” Khúc béo nghe thấy Tư Mã U Nguyệt nói muốn làm món gì đó cho gã ăn liền lập tức bỏ chạy.
Nghe đồn món ăn do ngũ thiếu gia phủ tướng quân làm có thể độc chết một con linh thú! Gã còn chưa sống đủ, không muốn chết sớm.
Tiểu Hống mở mắt, nói: “Thế nào, lúc nãy ta làm tốt chứ? Ta không nói câu gì đâu nhé!”
“Không tồi, sau này cứ như vậy nhé.” Tư Mã U Nguyệt tỏ ý khen ngợi.
Tuy Khúc béo nói không cần Tư Mã U Nguyệt làm đồ ăn báo đáp gã, nhưng mới sáng ngày hôm sau gã đã bị mùi thơm dụ tới nhà bếp rồi, thấy bóng người đang bận rộn trong nhà bếp, hai mắt gã trợn tròn lên.