Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bất Chấp - Yêu Điên Cuồng
  3. Chương 65
Trước /77 Sau

Bất Chấp - Yêu Điên Cuồng

Chương 65

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 65:

Toàn thân nàng rơi vào mềm nhũn không lối thoát. Thậm chí nàng còn đổ toàn bộ lưng về sau để dựa dẫm. Cốt cũng là do cô đã làm nàng hao tổn toàn bộ khí lực.

Xem ra cô khá thành thạo vào điêu luyện. Bên tay xoa nắn và bên đầu lưỡi kia hoạt động ăn ý với nhau hết sức có thể. Cô đúng là không để nàng thoát ra khỏi khoái cảm một giây phút nào hết, đến cả thở cũng không để cho nàng hô hấp một cách bình thường.

Khi hai đầu nhũ hoa kia đã vươn lên đến mức không-thể-hơn thì cô mới hơi chậm lại.

Nhưng chính là cô mới chỉ vừa chậm lại một vài nhịp, nàng liền tỏ rõ ý "phản đối".

Tay nàng từ vai cô liền luồn lên tóc cô. Cô cảm nhận được lực ở tay nàng, nàng đang dùng chút lực tàn để dìm đầu cô sát về ngực mình hơn. Nàng muốn cô.... không được chậm lại.

Cô đương nhiên hiểu ý, nhưng chính vì nàng ham muốn đến vậy nên cô mới càng thêm kích thích. Cô tự nhiên muốn đùa giỡn với nàng.

Cô càng lúc càng chậm hơn khi đưa đầu lữa và các ngón tay. Cô làm việc đó với cảm giác thích thú. Điều này khiến nàng khó chịu.

Hơi thở chưa thể điều hòa nhưng vì động tác chậm lại của cô khiến nàng tìm lại được chút tỉnh táo. Nhưng kể cả khi có tìm lại được một chút tỉnh táo đó thì nàng cũng sẽ không đẩy cô ra và mong muốn ngừng mọi chuyện lại.

Như vậy là rõ ràng, nàng muốn tiếp tục hoặc muốn xa hơn... không có chuyện muốn dừng tại đây.

"Chị muốn tôi làm gì?"

Lại mấy lời thủ thỉ khác của cô truyền đến tai nàng. Nhưng nàng chắc chắn sẽ không thốt ra những lời đáng xấu hổ ra khỏi miệng.

Cô không vội, cứ chậm rãi, nhưng nàng thì "vội", nàng muốn cô dùng nhịp độ ban nãy.

Hơi túm tóc cô, vẫn cố gắng để ra ám hiệu nào đó với cô nhưng lại vô phương. Chính là cô hiểu nhưng không muốn hiểu. Cô muốn chọc ghẹo nàng.

Cô thấy cứ chậm lại như này là không hay, đùa cũng không nên quá giới hạn. Huống gì đã "đưa" nàng đến tận "đây", giờ mà cố gắng dụ nàng nói ra mấy lời "giàu cảm xúc", không biết chừng sẽ làm nàng mất hứng. Như vậy là hỏng hết.

Cô lần nữa chỉnh lại nhịp độ, lần này là nhanh dần.

Đầu nhũ hoa của nàng đã vươn lên quá đỉnh, chỉ như chờ nở rộ vậy. Cảm giác tê dại sung sướng này lần nữa nàng lại được cảm nhận.

Giờ đương nhiên là nàng hài lòng. Tự nhiên nàng lại thấy thực sự yêu thích cảm giác lúc này. Cái cảm giác lấp lửng, chưa đến hết mức nhưng cũng làm người ta không thể từ bỏ giữa chừng. Là không thể từ bỏ chứ không phải không muốn từ bỏ nữa.

Tay nàng nắm chặt tóc cô hơn, tiếng rên như nấc nhẹ của nàng trong làn khói ấm ảo ảo diệu diệu khiến cô cũng nóng ran khắp cơ thể.

Lúc này cô biết, nên "chuyển bước" rồi.

Bàn tay đang mân mê đầu nhũ hoa kia từ từ chuyển xuống. Cô luồn xuống phía dưới một cách cẩn thận và nhẹ nhàng nhất, rồi đầu ngón tay cô dừng lại ở lớp vài mỏng bên ngoài.

Đầu ngón tay cô chỉ đặt đó, không cử động... vội.

Nàng ban đầu có chút mất mát nhưng lập tức lại mềm nhũn khi biết bàn tay kia chuyển đến đâu.

Không ngờ cô chỉ đặt tay ở đó mà đã khiến nàng lên một "đỉnh cao" mới. Nếu như... nếu như cô di chuyển không biết sẽ khiến bản thân nàng ra sao.

Chỉ nghĩ đến đó, người nàng như tăng nhiệt độ, lại nóng bừng lên.

Nơi đó... nơi cô đang chạm đến... nàng không biết là do tay cô ấm lên hay do nàng nữa. Nàng chỉ biết, ở ngay đó, chỗ ngón tay cô đang bất động đang nóng bừng lên từng giây một.

Môi cô cuối cùng cũng rời khỏi ngực nàng.

Giờ "mất mát cả hai" nhưng bù lại, nàng có cảm giác "việc hư hỏng nào đó" sẽ còn mang lại cho nàng nhiều hơn gấp vạn lần.

Cô đưa môi đến vành tai nàng, lại liếm láp. Nàng đê mê đón nhận, không chút động tĩnh.

Đầu ngón tay cô di chuyển. Người nàng giật lên một cái rõ ràng rồi đổ vào người cô.

Lần chuyển động thứ hai cọ xát đến nơi đó, nàng gấp gáp ôm lấy mặt cô, hôn cô điên cuồng.

Một tay cô luồn qua gáy nàng ôm nhẹ còn những ngón tay "hư hỏng" của cánh tay còn lại tiếp tục di chuyển thêm vài lần nữa.

Mỗi lần cọ xát, nàng hổn hển, ham muốn càng thêm rạo rực.

Chỉ là cọ xát nhưng lại khiến nàng phát điên lên vì sung sướng. Một lần "cọ xát" kia còn hơn tất thảy sung sướng mà ban nãy nàng nhận được từ cô.

Là chậm rãi. Bất ngờ cô tặng nhịp độ lên một chút. Cơ thể nàng run rẩy hoàn toàn đổ gục.

Cô kéo dài "trận chiến của mình" lâu một chút thì nhận ra, nơi đó càng lúc càng ẩm ướt hơn.

Môi nàng vẫn điên cuồng nút chặt đầu lưỡi cô. Nàng đang cố gắng để không thốt ra mấy lời đáng xấu hổ trong hoàn cảnh này. Bởi lẽ đó mà nàng chọn cách dính chặt vào môi cô.

Nhưng khoái cảm đến thế kia nên ngay cả trong lúc hôn cô vẫn nghe thấy nàng rên nhẹ từ miệng.

Vốn đã nói, thanh âm gợi dục kia là liều thuốc kích thích cô.

Cô không hiểu bản thân, chỉ biết là nếu nàng rên lên thì sẽ càng khoái cảm. Và cô sẽ còn sung sức hơn, cao hứng hơn khi mà nàng nói ra mấy lời "cô muốn nghe" vào lúc này.

Lớp vải mỏng dưới ngón tay đang cử động kia của cô càng lúc càng được nhô lên. Cô tác động vào đó những lực nhẹ và đều đặn, chỉ cần bấy nhiêu thôi cũng là muốn bức nàng chết.

"Nói chị muốn tôi nhanh hơn đi"

Giọng cô lại ập đến đầu óc nàng. Nàng mơ hồ quá đỗi, nàng đã kiệt sức rồi.

Môi nàng từ từ tách khỏi cô, nàng không giữ nổi người mình nữa, hoàn toàn là ngả hết vào người cô, mặc cô muốn làm sao thì làm.

Cô cũng quá mức hưng phấn.

Nàng đổ vào vai cô, môi nàng cũng không được "khống chế" nên cô nghe những tiếng rên rỉ của nàng rõ hơn đến mấy lần.

Những tiếng "ưm" vì được kích thích đúng chỗ ngắt đoạn, kéo dài. Cơ thể nàng rung theo từng cái đưa tay của cô khiến cô càng lúc càng thấy bản thân mình quá đỗi giỏi nhẫn nhịn.

"Kyung,...."

- Soo,... ưm... chị muốn... chị muốn em....

Hộc hộc....

Cô mở to mắt. Cô ngoài sung sướng lúc này thì không nghĩ thêm được gì khác. Tuy không quá rõ ràng nhưng nàng đã nói ra mấy lời kia. Nàng "muốn" cô. Vậy là quá đủ rồi.

Cô đưa tay mỗi lúc một nhanh hơn. Người nàng giật mạnh, rên rỉ càng lúc càng lớn hơn.

Lớp vải mỏng kia thật vướng víu nhưng cũng là vì điều kiện lúc này không thực sự quá hợp nên cô sẽ không... tiến đến bước nữa.

Cô biết nàng muốn nhưng theo cô, chuyện này nếu "vội vàng" sẽ không còn thú vị.

Cô cũng biết đây là "lần đầu" của nàng bởi vậy cô muốn nàng cô một cái "lần đầu" "khắc cốt ghi tâm".

Chính là bởi những suy nghĩ đó mà tay cô và nơi phập phồng nóng hổi sau lớp vải mỏng vẫn "giữ khoảng cách" với nhau. Tuy khoảng cách này là "mong manh" nhưng lại khá là "lớn".

Cô đưa đầu ngón tay nhanh đến giới hạn của bản thân. Cô "trụ" cũng được khá lâu, bằng chứng là lưng và mặt cô bắt đầu lấm tấm mồ hôi.

Cô thấm mệt nhưng nàng dường như vẫn chưa "xong". Cô đăm chiêu một chút rồi quyết định gạt bỏ "rào cản".

"Làm thêm một bước nữa"

Cô nghĩ vậy trong đầu rồi đưa tay luồn nhanh vào bên trong lớp vải kia. Thứ nóng hổi cô khao khát cuối cũng cũng ở trong "tầm tay" cô.

Có vẻ thứ đó cũng "khao khát" đầu ngón tay cô. Vừa bắt gặp cô, nó càng thêm ấm và có phần nữa muốn nổ tung. Cô như ban đầu, chậm chạp tiếp xúc và nhanh dần.

Nàng cũng khao khát, khao khát mãnh liệt.

Cô "tiếp xúc" nhanh nhất có thể. Cô biết sức lực giờ không còn được như ban đầu nhưng cô vẫn mong có thể "giúp" nàng.

Nàng vẫn giật theo từng cái đưa tay của cô. Lần "tiếp xúc không rào cản" này nàng thực sự thoải mãn. Nãng mím chặt môi nhưng âm thanh nỉ non kích thích cô vẫn cứ vô tình phát ra như vậy.

Nơi đó đến cuối cùng cũng có thể "thư giãn".

Chỗ phập phồng bé nhỏ kia đột nhiên giật lên mấy hồi. Nàng cũng bị thứ đó làm cho tê dại theo. Nàng đột nhiên ôm chặt lấy cô rồi đổ hẳn về cô như kẻ mất toàn bộ khí lực.

Một chút ấm nóng trên đầu ngón tay cô. Cô giờ mới để lộ mấy cái thở dốc của mình, nhẹ nhàng dời tay lên phía trên.

Nàng vẫn ôm lấy cổ cô chặt như vậy. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng bế nàng lên.

Người nàng nặng trĩu nhưng đã lấy lại chút ý thức, dùng chút sức để chân mình bó chặt vào vùng eo cô, cố định cái ôm bổng từ cô.

Cô đặt nàng lên thành bồn rửa tay. Cô nhìn nàng âu yếm rồi trao cho nàng một nụ hôn nóng bỏng.

Nàng đương nhiên đáp trả cái hôn của cô, mãnh liệt không kém cô là bao mặc dù nàng mệt muốn chết.

Tách cái hôn sâu kia, cô mỉm cười vuốt má nàng.

Nghĩ lại, cô quả thực không hề đi đến "bước cuối cùng", mọi thứ cô làm nãy giờ chỉ là "tiếp xúc bề mặt bên ngoài mà thôi".

Như vậy... nếu như còn làm tiếp... nàng sẽ ra sao đây?

Cũng chỉ nghĩ được đến đó rồi nàng gục lên vai cô. Mắt nàng nhắm nghiền.

Cô cười, từ từ ghé tai nàng, nhẹ nhàng hôn lấy vành tai.

- Chị có muốn tắm không?

Quảng cáo
Trước /77 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Việt Nam] Mật Thám Phong Vân

Copyright © 2022 - MTruyện.net