Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Mình chưa đến con đường này bao giờ, sao nay lại tới lượt mình tới đây giao đồ chuyển phát thế nhỉ?"
Diệp Huyền ngu ngơ.
Sao một nơi thần tiên như này, mà trước đây mình chưa từng tới?
Hắn gọi điện thoại cho cửa hàng trưởng thì mới biết, trước đây chỗ này đều do Tiểu Mạnh nhận giao.
Nay Tiểu Mạnh từ chức, khu vực phân phối lại, giờ Diệp Huyền sẽ phụ trách khu vực này.
Diệp Huyền: →_→!
Không phải là Tiểu Mạnh tóm được phú bà, thành phó tổng, sợ thân thể không chịu được nên mới không làm việc này nữa đấy chứ?
Diệp Huyền đạp xe ba gác, đi quanh, vào hẻm nhỏ, qua lại mấy vòng mới tới trung tâm của con đường đó.
Vừa đi vào, Diệp Huyền cảm giác trước mắt rộng mở tươi sáng!
Trên đường Nhị Tiên Kiều này, sát đường, trước từng nhà đều có những chị đẹp trang điểm lộng lẫy.
Nhiều chị gái xinh đẹp nhiệt tình quá!
Diệp Huyền đạp xe đi qua, liền nghe thấy rất nhiều chị gái thét chói tai, cươi đùa mời gọi.
Giờ khắc này, Diệp Huyền cảm thấy mình như một công tử thời cổ đại, cưỡi ngựa xem hoa, còn đây là lầu xanh đang vẫy chào vậy.
Các chị gái ở đây không giống các chị gái bên ngoài. Ở đây, các chị không còn lạnh lùng, không còn yêu cầu sính lễ 30 vạn, cũng không trợn mắt lườm bạn, không còn cao cao tại thượng nữa.
"Hình như là chỗ này."
Diệp Huyền lái xe, đến gần một tiệm cắt tóc.
Bên trong là một chiếc ghế sô pha, mấy chị gái xinh đẹpp đang ngồi chơi điện thoại, đợi khách tới.
Đời này, đây là lần đầu tiên hắn đi vào một tiệm cắt tóc đặc biệt thế này.
Có chút kích động, phải làm sao bây giờ? Trái tim nhỏ đập bịch bịch, phải làm sao bây giờ?
Ngộ nhỡ đi vào, các chị thấy mình đẹp giai, nhiệt tình vây quanh không cho mình đi thì sao?
Diệp Huyền hơi hồi hộp.
Hệ thống: "…"
Lấy hết dũng khí, Diệp Huyền mới cầm đồ chuyển phát, đi vào.
"Có ai không? Nhận chuyển phát nhanh!"
Mấy chị gái nhìn thấy Diệp Huyền, hai mắt tỏa sáng.
"Oa! Soái ca!!"
Đúng lúc này...
Ọc ọc ọc ọc…
Diệp Huyền cảm giác hơi đau bụng...
"Không được!"
Diệp Huyền cau mày, vẻ mặt đau khổ vội vàng nói, "Các chị gái ơi, tôi hơi đau bụng, muốn đi wc, chỗ các chị có wc không?"
Chị gái cười khúc khích, chỉ lên lầu cười mắng: "Soái ca, lên đi, rẽ trái."
"Được."
Diệp Huyền nhanh chóng lên lầu.
Diệp Huyền lao lên lầu hai, tìm tới nhà vệ sinh, mặt mũi sầu khổ.
Bây giờ bụng của hắn rất không thoải mái, hình như bị tiêu chảy rồi.
"Sao vậy nhỉ? Hay là ăn đồ buổi sáng nên đau bụng?"
Đột nhiên nhớ tới đống đồ ăn sáng mà Tiểu Mạnh nhiệt tình mang tới...
Tìm ra hung thủ rồi!
Chính là Tiểu Mạnh hãm hại.
Đúng lúc này, đột nhiên dưới lầu vang lên tiếng còi báo động, tiếng kêu la.
"Không phải chứ?"
Diệp Huyền đột nhiên cảm thấy bất an.
Chỉ nghe thấy dưới lầu “rầm” một cái, mấy người lao vào.
Sau đó là một giọng nữ rất êm tai quát lớn.
"Quét H (sex), quét H, mau ngồi xuống, hai tay ôm đầu, không mặc quần áo tử tế thì mau chỉnh trang lại, nhanh lên!"