Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 801
“Tôi chưa bao giờ sợ ai, chỉ làm việc theo con tim thôi”, Trần Đức đáp: “Cục đá đó đúng là rất quan trọng”.
“Thôi được rồi…”
Âu Dã Thanh Vũ im lặng, không nói thêm gì nữa. Song, cô ta cũng không về khách sạn, mà là đi đến một căn biệt thự mà mình bí mật mua.
Cô ta lo nhà họ Thành sẽ tìm tới cửa nên không thể không phòng.
Cùng lúc đó, Âu Dã Thanh Vũ cũng báo cho người đại diện mình hơi mệt nên muốn hủy buổi biểu diễn. Người mua vé vào cửa sẽ được trả lại số tiền gấp đôi giá vé và cũng bồi thường cho ban tổ chức.
Buổi biểu diễn bị hủy bỏ, cô ta chẳng những không kiếm được tiền, còn lỗ hơn 30 triệu tệ.
Có điều, chút tiền ấy cũng chẳng nhằm nhò gì với Âu Dã Thanh Vũ.
Các fan đều hỏi han Âu Dã Thanh Vũ bị làm sao, hy vọng cô ta có thể chăm lo cho bản thân và những người quan tâm đến mình.
Vừa đến nhà, Trần Đức đã nhận được điện thoại của Trương Thiên Dương.
“Cậu Trần, tôi đã điều tra được một chuyện về cục đá màu đỏ kia. Sau khi nó bị đào ra thì đã bị đưa về các địa phương ở Vân Bắc. Mấy ngày nay, không biết sao nhà họ Thành lại điên cuồng thu gom nó”.
“Số lượng thì có khoảng hơn 500kg!”
“Cái gì?”, Trần Đức kinh ngạc, từ khi ra tù tới nay, đây là lần đầu tiên anh kinh ngạc như thế.
500kg linh thạch!
Nhiều linh thạch như vậy, nếu có được nó thì anh sẽ đạt tới cảnh giới nào chứ?
“Thưa cậu, nhà họ Thành đã nhúng tay vào chuyện này, nên với thực lực của tôi, thật sự là…”, Trương Thiên Dương thở dài, không cam lòng nói: “Thật sự là hơi khó khăn, khó mà điều tra tiếp hay thu gom chúng. Giờ tôi đang ở Vân Bắc, cậu có căn dặn gì không ạ?”
“Tạm thời thì không, ông về thành phố Tần đi. Chuyện ở đây… cứ giao cho tôi”.
“Cậu Trần, cậu đã ở Vân Bắc rồi à?”
“Ừ, ông trở về chăm sóc Tử Hàm cho tốt là được”.
“Vâng, cậu cứ yên tâm đi”.
Trần Đức cúp điện thoại xong bèn suy nghĩ, nhà họ Thành đang thu gom linh thạch ư? Tại sao?
Lẽ nào nhà họ Thành đã biết tác dụng của linh thạch? Trông dáng vẻ của Thành Bá Đạo thì có vẻ… cũng không biết mới đúng. Không thì ông ta cũng chẳng dùng chân đạp lên nó.
Hơn nữa, trước mắt với những tin tức mà anh có được, e rằng cả Hoa Hạ, thậm chí là nước ngoài thì ngoài anh ra rất có khả năng là chẳng ai biết cách hấp thu linh thạch hết.
“Xem ra, trước mắt chỉ có một số ít người nhà họ Thành biết linh thạch, bọn phía dưới cũng không biết”, Trần Đức ngẫm nghĩ một lát cũng đoán được sơ sơ.
“Anh Trần, anh bảo tôi chuẩn bị xe đã tới rồi”, Âu Dã Thanh Vũ đứng ở lầu hai biệt thự khẽ nói.
“Được rồi, nửa tiếng sau tôi sẽ về”.
Trần Đức vừa ra khỏi biệt thự thì không khỏi dừng lại: “Hồng Y”.
Không khí đằng sau thoáng gợn lên, Hồng Y bỗng dưng xuất hiện mà không chút dấu hiệu.
“Cô ở đây bảo vệ Thanh Vũ, tôi muốn đi nhà tù Vân Bắc một chuyến”.
“Vâng, thưa anh, tôi…”, Hồng Y muốn nói lại thôi.
“Chuyện gì, nói đi”, Trần Đức bảo.