Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tần Dụ Lãng lấy laptop cá nhân trong hành lí ra, vừa khởi động máy liền nhận được điện thoại Lý Thượng Trí.
“Cái gì?” Tần Dụ Lãng vừa tức giận hỏi thăm, vừa đăng nhập QQ của mình .
Giọng nói của cái tên Lý Thượng Trí cần ăn đòn này mang theo một chút khô khốc, “Tiểu Lãng Lãng, mau vào nhóm mau vào nhóm, tớ vừa gửi cho cậu rồi, bên trong đều là đám nhân viên công tác cho kịch truyền thanh lần này.”
Tần Dụ Lãng đáp một tiếng, lúc cúp điện thoại vừa vặn nhìn thấy tên của cái nhóm kia —— hủ là bản sắc của tôi, cậu run lẩy bẩy kích vào nhóm, không đến 10 giây đã thông qua xét duyệt.
Ấm áp: Oa! Hoan nghênh tiểu Mặc Tịch!
Tần Dụ Lãng nhìn thoáng qua, phát hiện cái người tên ấm áp này là biên kịch.
Tần Dụ Lãng: Tiểu Mặc Tịch là cái gì?
<Lập kế hoạch> A Hồ tiểu thư: Mặc Tịch chính là tiểu thụ trong vở kịch này, không phải là chưa xem kịch bản chứ?
Tần Dụ Lãng nhớ tới cái kịch bản bị ném trong thùng rác, vội vàng đi tìm mò ra nó từ trong đống phế phẩm.
Bây giờ mới nhìn rõ, thì ra tiểu công trong vở kịch này tên là Ngạo Thần, dĩ nhiên tiểu thụ là là Mặc Tịch. Cậu đột nhiên rất muốn ói vào cái người biên kịch tên là Ấm áp này, mấy cái tên rách ah!
A Hồ tiểu thư: Nhìn thấy chưa?
Tần Dụ Lãng: Làm sao cô biết tôi là người phối âm cho tiểu thụ?
A Hồ tiểu thư: Đạo diễn vừa tuyên bố, nhưng mà hiện tại anh ta lại bận rộn rồi.
Cái tên Lý Thượng Trí kia không phải lại biến mất để đi nói chuyện yêu đương cùng nam nhân kia chứ? Tần Dụ Lãng hung hăng nguyền rủa Lý Thượng Trí một phen mới nhịn xuống xúc động, dừng lại việc đánh qua những lời thoái mạ.
A Hồ tiểu thư: Đúng rồi, sao lần này vẫn chưa phát hiện tiểu công đại nhân của chúng ta đâu?
Ấm áp: Tiểu công đại nhân đoán chừng đang bề bộn đi khắp thế giới tìm tiểu thụ của anh ta đây╮╭ tiểu công đại nhân mau đến! Tiểu Mặc Tịch đang chờ ngài đây này!
Trong đầu Tần Dụ Lãng lập tức hiện ra khuôn mặt đầy tà khí của Quân Dĩ Duệ.
Sau đó, lúc cậu dời ánh mắt tới màn hình một lần nữa, một cái QQ tên là Ngạo Thần đại nhân xuất hiện trong nhóm.
Ngạo Thần đại nhân: Ấm áp đang gọi tôi sao?
Tần Dụ Lãng: Quân Dĩ Duệ!!!!
Ngạo Thần đại nhân: =_=
Ấm áp: Thì ra tiểu công với tiểu thụ của chúng ta có quen biết nhau a!
A Hồ tiểu thư: Không thể nào? Khó trách đạo diễn dùng người mới cho CV lần này, thì ra bọn họ thật sự là một đôi cp sao?!!
<Giám sát> Hủ nhập cốt: Tung hoa! Chúc mừng chúng ta lại được chứng kiến thêm một cặp đôi võng phối ra đời nữa!
Ấm áp: Bình tĩnh a…, tiểu Mặc Tịch của chúng ta sẽ thẹn thùng ~~~~
Mặt mũi Tần Dụ Lãng tràn đầy hắc tuyến đập cái bàn một cái, cái tên Quân Dĩ Duệ này.
Cậu bỏ máy tính lại, rời bàn sách đi ra ngoài cửa, vừa đi đến gần phòng Quân Dĩ Duệ, cậu chỉ nghe thấy âm thanh gõ bàn phím từ bên trong truyền ra.
“Quân Dĩ Duệ!” Tần Dụ Lãng chẳng quan tâm đến chuyện ăn nhờ ở đậu nữa đẩy cửa vào, vừa vặn nhìn thấy Quân Dĩ Duệ mặc áo tắm đang nằm lỳ trên giường.
Quân Dĩ Duệ nở một nụ cười mập mờ: “Sao? Gặp trong nhóm còn chưa đủ, phải tự mình đến gặp bản tôn?”
Tần Dụ Lãng đi nhanh đến bên giường “Anh giải thích rõ ràng cho tôi, tôi với anh cái gì cũng không có!”
“Chuyện này không đúng a, anh và em ít nhất là quan hệ chủ thuê nhà cùng khách trọ a.” Quân Dĩ Duệ gãi gãi mãi tóc ngắn còn hơi ẩm ướt, cười nói, “Hơn nữa, anh cũng không có thừa nhận, nếu không phải một câu nói như vậy của em, các cô ấy cũng sẽ không phỏng đoán lung tung nha.”
Lỗ mũi Tần Dụ Lãng sắp bốc khói rồi, cậu đặt mông ngồi lên giường Quân Dĩ Duệ, nhìn cái câu Quân Dĩ Duệ đang muốn phát ra ngoài kia “Lập kế hoạch đại nhân vừa thật thà lại vừa cực kì thông minh ah”, cậu chỉ vào màn hình xong chuyển qua hô lên với Quân Dĩ Duệ đang thảnh thơi nằm ở trên giường: “Vậy anh phát cái này là ý gì?”
Ngón tay thon dài của Quân Dĩ Duệ nhẹ nhàng ấn nút xóa, lập tức câu kia đã tan thành mây khói, hắn vô tội khoát khoát tay: “Không có gì ah!”
Rốt cục Tần Dụ Lãng cũng có kiến thức về cái gì gọi là “Kẻ địch chính là người không biết xấu hổ nhất trong thiên hạ”, cậu chậm rãi bò lên giường, ở phía trên Quân Dĩ Duệ cúi người xuống, dưới con mắt nghi vấn của nam nhân mà hà hơi lên mặt của anh, dùng tiếng nói mị hoặc lòng người: “Quân Dĩ Duệ, anh đã nói như vậy rồi, tôi có phải là nên…”
Tần Dụ Lãng còn chưa nói xong, đã bị một cái xoay người của Quân Dĩ Duệ áp dưới thân thể, tay nam nhân xoa mặt của cậu, độ cong nơi khóe miệng dần dần mở rộng, “Ah? Vậy không bằng, chúng ta diễn tập một chút trước khi ghi âm thì như thế nào?” Nói xong tìm kiếm bờ môi Tần Dụ Lãng.
“Anh là biến thái a!” Dùng hết toàn lực muốn đẩy Quân Dĩ Duệ ra, không ngờ lại kéo áo tắm Quân Dĩ Duệ ra, bả vai trơn bóng của nam nhân lộ trong không khí, làm cho mặt của Tần Dụ Lãng lập tức trở nên ửng đỏ.
“Thì ra em gấp gáp như vậy à? Anh vẫn còn không biết đấy…” Quân Dĩ Duệ nở nụ cười mê người, tay bắt đầu giơ lên bờ vai của mình, ý muốn cởi hết áo tắm ra.
“Anh… Anh làm gì thế?”
Quân Dĩ Duệ đình chỉ động tác, dùng rất ánh mắt khó hiểu dò xét Tần Dụ Lãng, “Anh muốn phối hợp với em ah.”
Tần Dụ Lãng luống cuống tay chân từ trên giường bò dậy, cực kì nhanh chóng chạy về phòng của mình.
Quân Dĩ Duệ nhìn bóng lưng của cậu, sửa sang lại áo tắm, chậm rì rì đi vào phòng tắm.
Hừ, thoát được một lần, em cho rằng có thể thoát được bao lâu?
Tần Dụ Lãng, sớm muộn gì em cũng là của anh.
Tần Dụ Lãng từng ngụm từng ngụm uống một chén nước, bình phục tâm tình hoảng loạn trong lòng mình.
“Trấn định trấn định! Anh ta chính là cái đồ biến thái, cách xa anh ta một chút là được rồi…” Nhớ kỹ nhớ kỹ, tình cảnh mặt Quân Dĩ Duệ dựa vào trên người cậu lại xuất hiện lần nữa, dọa cậu suýt chút nữa rớt ly xuống đất.
Rõ ràng cậu còn phải ở cùng một chỗ với nam nhân này để hoàn thành việc phối âm cho bộ kịch truyền thanh? Dứt khoát để cậu chết là được rồi.
Lúc cậu trở lại ngồi trước màn hình máy tính, nhìn thấy hình ảnh càng làm cho cậu huyết dịch sôi trào.
Ấm áp: Tiểu công đại nhân lâu như vậy không nói lời nào, đang làm gì thế a? Sẽ không phải là bổ nhào vào tiểu Mặc Tịch của chúng ta chứ.
A Hồ tiểu thư: Gà đông lạnh gà đông lạnh rồi! Xem ra kịch lần này của chúng ta nhất định đại hỏa ah! Tôi nghĩ giảm việc tuyên truyền đi, tiểu công đại nhân trực tiếp ân ái là được a!
Ngạo Thần đại nhân: Tôi nói là em ấy bổ nhào vào tôi có ai tin không?
Ấm áp: Không thể nào?! Chẳng lẽ Tiểu Mặc Tịch là công sao?
A Hồ tiểu thư: Khẳng định là cô suy nghĩ nhiều quá, vị đại thần của tôi có thể là thụ sao? Xác định vững chắc là tiểu Mặc Tịch nhịn không được nên mới áp tiểu công đại nhân nha?
Ngạo Thần đại nhân: oo ha ha, <Lập kế hoạch> quả nhiên là cô có tiền đồ ah!
Ấm áp: Không được, ta phải sửa kịch bản lại lần nữa rồi!
Hủ nhập cốt: Mãnh liệt yêu cầu nấu thêm nhiều xôi thịt hơn nữa!
A Hồ tiểu thư: ai ôi!!! ~~~ hot girl giám sát cô lại cướp mất lời trong lòng của tôi rồi.
Ấm áp: Trước tiên cứ tránh ra, đến lúc sửa xong rồi lại gửi cho các vị! Yên tâm, tiểu công đại nhân tôi nhất định sẽ gửi trước cho anh nhìn một chút!
Ngạo Thần đại nhân: Biên kịch khổ cực!
A Hồ tiểu thư: Vì couple phục vụ, không khổ cực!!
Tần Dụ Lãng hận không thể đâm mù mắt mình, đầu óc của đám hủ nữ thời đại mới này là chứa những gì a?
Những… ý nghĩ sáng tạo này còn có năng lực liên tưởng của đám tài nữ bọn họ không đi viết kịch bản máu chó não tàn cho sản nghiệp kịch truyền hình tổ quốc, trở thành thành phần chính (máu mới) thì thật sự là nhân tài không được trọng dụng rồi!
Lúc Quân Dĩ Duệ tắt đi trang web nhóm, vẻ mặt tươi cười.