Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vốn dĩ Cố Lương Tuấn cảm thấy bản thân mình không phải là người coi trọng việc tình dục này, chỉ là sau khi gặp cục cưng liền biết bản thân mình mười phần đều đã nghĩ sai.
Rõ ràng là bé yêu chả cần phải làm gì, cho dù là chỉ mặc áo sơ mi của hắn rồi ngồi trên giường liếm tay, Cố Lương Tuấn trong nháy mắt đều cảm thấy con *** của mình đã cứng lên mẹ rồi, không thể nhịn được mà làm bé yêu.
Từ sau khi lần đó kết thúc, bướm nhỏ của bé yêu thế mà khép lại, Cố Lương Tuấn cũng không biết nơi này có quy luật mở ra đóng lại gì không nữa, chỉ là cảm thấy cả người bé dần trở nên mềm mại hơn, nếu mà cái gọi là tiếc nuối ấy, chỉ tiếc là bé không nói được.
Thật ra hắn đều đã dạy rất nhiều lần, chẳng qua là bé yêu nghe không hiểu gì, cũng không biết phát âm ra cả, chỉ biết meo meo trả lời, ngẫu nhiên còn phát ra vài âm đơn như là làm nũng.
Lúc ở trên giường cũng chỉ biết kêu meo meo, nhưng sau khi nghe lâu Cố Lương Tuấn cũng có thể đoán được là gì, nếu mà tiếng kêu nhẹ nhàng mềm mại như bông tức cảm thấy rất sướng, nếu mà tiếng kêu âm thanh hơi cao tức là không thể chịu nổi hoặc là sắp bắn ra, nếu mang theo giọng mũi chính là thật sự không chịu nổi, là cái loại xin tha ấy mà.
Bé yêu thì cũng không hiểu được vì cái gì mà chủ nhân hắn động dục liên tục không ngừng, mỗi ngày khi hắn trở về nhà đều muốn hôn hôn, rồi lại ôm ôm ấp ấp, thế mà sau đó trực tiếp thế mà lên cả giường, kéo bé lên giường làm cái việc kia cơ.
Mèo con cũng có việc phiền não mà, mỗi lần đều bị đâm đến kêu meo meo khóc lên, bé không còn chút mặt mũi nào nữa mà.
Lại thế còn bị bắt học mấy cái rối loạn lung tung kia kia nữa, còn có mấy cái tư thế kỳ lạ gì đó nữa đấy.
Sau khi bị bắt ghé vào cửa sổ trên ban công chịu từng cú đâm vào bên trong, Cục Bột Nhỏ có chút run run meo một tiếng, rõ ràng bé chỉ muốn ra đây lười một chút, không hiểu sao mà bị chủ nhân sau khi về nhà ôm lên nói cái gì mà trừng phạt bé dị nè.
Mèo con thì làm sao mà hiểu được cái gì gọi là trừng phạt, bé chỉ biết là tư thế này kì quá à, không thoải mái đâu, huhu, chân không chạm vào mặt đất làm bé sợ lắm, chỉ có thể theo bản năng dựa vào đằng sau, điều này lại làm con *** lớn càng vào sâu hơn bất cứ khi nào.
Tư thế này khiến cho *** lớn tiến vào rất sâu lại cực kỳ tiện lợi, tiết kiệm sức lực, mỗi khi con *** lớn đâm vào đều nghe tiếng bốp, cảm giác như đánh mông bé ý.
Hơn nữa mỗi lần đâm vào, Cục Bột Nhỏ cảm thấy bản thân như muốn bị đâm bay cả lên, càng làm bé cảm thấy không an toàn, vòng eo đều run rẩy níu kéo phía sau.
Thật ra thì không phải bởi vì bé yêu không đi ra mừng hắn về nhà mà giận gì cả, chỉ là nhìn thấy bé yêu nằm như vậy, lại không biết cái gì gọi là phòng bị nên hắn mới lòng lang dạ sói như này, không nhịn được mà chiếm một tí tiện nghi của mèo con nhà mình đấy chứ.
Mông thịt mềm mềm đáng yêu sẽ run rẩy đón chào hắn, mặc dù không tình nguyện đung đưa theo phối hợp nhưng vẫn rất quật cường mà phun ra nuốt vào con *** lớn này, nhìn qua còn rất dâm cơ đấy.
"Meo meo-----"
Mồ hôi trên người rơi xuống thanh ngang ban công làm cánh tay bé dần không thể giữ chặt được nữa, bé yêu càng thêm sợ hẳn lên, mèo con đều rất nhát gan, chỉ có thể chịu bản thân chi phối mà ngả về sau cố trụ cơ thể làm con *** lớn càng vào sâu hơn nữa.
Sờ sờ vào bụng nhỏ mềm mại của cục cưng, Cố Lương Tuấn cảm thấy hình như bé yêu béo lên thì phải, thịt trên bụng càng lúc càng nhiều.
Hơn nữa sức ăn còn lớn dần, thích ngủ hơn trước đây nữa, điều này làm cho Cố Lương Tuấn không nhịn được mà hỏi: "Bé háo sắc, bụng bé béo như này, không phải có mèo con đấy chứ?"
Thực chất các nơi khác đều không có nhiều thịt béo lên như này.
"Meo?"
Bé nghe chẳng hiểu gì cũng không biết gì về bụng bé có lớn lên không, bé mới chả thèm để ý ba cái này, bé mèo ngoan là bé mèo chỉ biết ăn ăn ngủ ngủ, có thể ăn ăn rồi ngủ ngủ là được rồi.
Nhưng mà....
Hoạt động giao phối nhiều quá à! Huhu!
Lại cố gắng chống trên ban công, lộ ra lỗ đít đằng sau bị làm đến mức đỏ cả lên, ngược lại điều này lại thuận tiện cho Cố Lương Tuấn hành động nữa, động tác làm tình càng thêm mãnh liệt.
"Meo! Meo..."
Đuôi mèo ở trước mặt Cố Lương Tuấn đong đong đưa lắc lắc, cuối cùng bị nắm giữ cả người nhạy cảm đều mềm cả ra, thiếu chút nữa đều từ ban công trượt té xuống.
Sau khi đùa giỡn đủ rồi, Cố Lương Tuấn xoay người bé yêu lại ôm vào lòng, nghiêm túc quan sát bụng hơi cong tròn lên của bé.
Lại sờ thêm một lần nữa, nhìn qua thế mà có cảm giác như đang mang thai, Cố Lương Tuấn một bên tiếp tục làm một bên ghé sát vào để nghe có động tĩnh gì không, cái gì cũng chẳng nghe được cả, chỉ nghe được tiếng meo meo run rẩy của cục cưng mà thôi.
Liền tính là mang thai đi, lúc này cũng chưa đến hai tháng cơ mà, sao mà lộ rõ được, thế nên Cố Lương Tuấn không thèm nghĩ nhiều nữa, cố gắng nỗ lực chăm chỉ cày cấy nơi đằng sau đã bị làm đến mềm mại chín rục.
Chẳng sợ là bị làm đến chín rục rồi nhưng vẫn rất biết cách níu giữ người tới người đi, mỗi lần khi làm nhìn thấy đều như chưa từng bị làm qua, sau đó đều sẽ đáng thương cực kỳ khóc ra mật dịch, haizz đáng thương không chịu được lại dâm đến mức không nhịn được mà.
Cuối cùng bị bắn đến một bụng đầy tinh dịch, bộ dáng đều là kiểu bị làm đến hư cả rồi, không phân biệt được gì luôn.
Lại qua mấy tháng, thế mà bụng bé yêu thật sự to lên, Cố Lương Tuấn cũng cẩn thận tìm nơi kỹ lưỡng cho bác sĩ khám qua, cục cưng thật sự là mang thai hơn nữa phát triển sắp hoàn chỉnh rồi, theo như bác sĩ nói, thế mà như là đã năm tháng rồi.
Không nghĩ tới thế mà cục cưng của hắn có thể mang thai, Cố Lương Tuấn trong phút chốc bỗng không biết dùng từ ngữ gì diễn tả tâm trạng của mình, nhưng mà ngắn gọn là cực kỳ vui vẻ.
Từ khi gặp được Cục Bột Nhỏ, hắn đã cho rằng bản thân đã yêu một con mèo chắc chắn sẽ không có cái kết gì tốt đẹp cho đến khi Cục Bột Nhỏ biến thành người, hiện tại còn có con của mình...
Nói mà không có kích động thì xạo quá à, chẳng qua là Cố Lương Tuấn có chút lo lắng cho bé yêu, không biết Cục Bột Nhỏ làm sao để sinh bé bé nhỏ ra nữa, không biết có nguy hiểm gì không, thôi tóm lại cho ngắn là lo lắng quá mức luôn rồi.
Cũng vì mang thai mà bé yêu bắt đầu có sữa, Cục Bột Nhỏ không biết hắn lo lắng cái gì nữa, chỉ là cảm thấy ngực bé trướng trướng làm sao á, không thoải mái mà, mỗi ngày đều chủ động cho Cố Lương Tuấn hút sữa của mình.
Có đôi khi vào buổi sáng còn chủ động ngồi lên đưa ngực cho Cố Lương Tuấn hút, đem tất cả sữa tồn cả đêm cho hắn uống, meo meo thúc giục hắn mau chóng hút sữa cho bé, thế mà khi bị hút cả người đều mềm ra không chút sức lực nào, mặt đỏ hồng gợi người.
"Meo..."
Từ sau khi biết cục cưng mang thai, Cố Lương Tuấn đã chuẩn bị phòng trẻ con, còn đang phân vân không biết nên chọn bệnh viện nào nữa cơ
Chẳng qua không nghĩ rằng bé bé nhỏ trong bụng Cục Bột Nhỏ sẽ lớn nhanh như nào, xuất hiện làm hắn không kịp trở tay, chẳng qua xuống lầu làm cơm xong khi đi liền lại nhìn thấy Cục Bột Nhỏ vẻ mặt mê mang nhìn hắn, dưới chỗ đứng là nước ối đã vỡ ra.
Sinh ra là một bé mèo con nho nhỏ, vẫn còn ướt nhẹp, cực kỳ nhỏ, hơn nữa chỉ có một con mà thôi.
Cho nên Cục Bột Nhỏ cũng không khó chịu hay chịu khổ gì cả, chỉ là có chút tay chân luống cuống, chỉ có thể để Cố Lương Tuấn đi giải quyết, chăm sóc.
Đến khi bé bé nhỏ được một tuổi mới từ hình dạng mèo con trở thành người, nhìn cực kỳ đáng yêu, đôi mắt giống như của cục cưng, còn những nơi khác giống Cố Lương Tuấn hơn một tí.
Không rõ vì sao con mình lại biến thành hình dạng này, bản thân Cục Bột Nhỏ chỉ là một cục cưng nên sẽ không biết cách chăm trẻ, hầu hết toàn bộ đều là Cố Lương Tuấn chăm sóc.
Bởi vì Cục Bột Nhỏ không có căn cước công dân hay bất cứ gì chứng thực thân phận, Cố Lương Tuấn đã cố gắng rất nhiều đi tìm sự giúp đỡ mới sắp xếp cho yên ổn, chờ đến khi Cục Bột Nhỏ có thể học được cách thu lại đuôi và tai đi, mới bắt đầu từ từ dẫn bé ra ngoài giới thiệu.
Tuy rằng có chút hết cả hồn về chuyện thằng con mình thế mà đã yêu đương, còn có con nữa, nhưng cha mẹ hắn vẫn tiếp thu việc này rất nhanh, hơn nữa còn chuẩn bị hôn lễ.
Căn bản bé yêu cũng chả biết kết hôn nghĩa là gì nữa, lúc được đeo nhẫn lên, Cục Bột Nhỏ vẫn luôn nhớ rõ là không được nói chuyện, đây là thành quả do Cố Lương Tuấn huấn luyện ra, những người khác thì chỉ cảm thấy tiếc mà thôi, thế mà cậu trai trẻ này lại không thể nói chuyện.
Nhưng mà Cục Bột Nhỏ trong lòng lại không sợ Cố Lương Tuấn sẽ vứt bỏ mình, chủ nhân của bé là chủ nhân tốt nhất trên đời này, đem bé về nhà, tắm rửa sạch sẽ cho bé, còn cho uống nước, cho bé ăn, có thể lên giường lớn mềm mại mà ngủ, tuy rằng có đôi khi chủ nhân rất thích bắt nạt bé, nhưng Cục Bột Nhỏ vẫn rất thích hắn.
Rất thích rất thích nha, cho nên lúc trước mới trộm ở dưới gầm xe của hắn, thậm chí còn chủ động chui ra, hy vọng đối phương có thể đem bé về nhà.
Chẳng qua cho dù rất sợ hãi, dù là lúc ngủ vẫn muốn ghé vào lòng bàn tay của hắn, bởi vì điều gì sao, vì đây là đôi bàn tay dịu dàng đã từ trong trời mưa ôm bé về nhà cơ mà.
Sau khi gửi con cho cha mẹ mình giữ, Cố Lương Tuấn liền mang theo Cục Bột Nhỏ đi rất nhiều nơi, trong lòng hắn vẫn rất sợ hãi cục cưng của mình sẽ có tuổi thọ như loài mèo ngắn ngủn đấy, may mắn thật sự là không phải.
Cục cưng sống rất lâu, nhưng vẫn như đứa trẻ, bé mãi là một bé mèo vô tội đáng yêu mà thôi, được Cố Lương Tuấn dạy dỗ rất nhiều năm cũng sẽ nói vài chữ đơn giản, chẳng qua là có một vài nguyên nhân nên sẽ không nói với người ngoài hay bên ngoài.
Bé sẽ kêu Cố Lương Tuấn là ông xã, tuy rằng không hiểu từ đó nghĩa là gì nhưng bé biết rằng mỗi khi Cố Lương Tuấn nghe được đều rất vui.
Bé cũng sẽ kêu con mình là cục cưng bởi vì mọi người ai cũng gọi như thế nhưng Cố Lương Tuấn lại không cho phép bé kêu như vậy, còn nói hắn chỉ có thể có một cục cưng mà thôi.
Cục Bột Nhỏ không hiểu ghen là có ý gì, bé chỉ là một bé mèo con, cho nên chỉ có thể mơ hồ chớp chớp mắt, bị Cố Lương Tuấn ôm về "trừng phạt".
Có đôi khi lúc Cố Lương Tuấn đi làm, bé cũng sẽ đi theo, mỗi lần ngồi vào chiếc xe trước đây đều cực kỳ vui vẻ.
Ngồi trong văn phòng, bé sẽ ghé vào cửa sổ nhìn phong cảnh bên dưới, đuôi đằng sau giơ cao, bộ dáng rất vui vẻ.
Bé có một cái tên mới, họ Cố, tên là Chung Hạnh, tên rất đơn giản, có nghĩa là hy vọng bé sẽ mãi mãi hạnh phúc suốt đời.
Nhưng chính là Cục Bột Nhỏ vẫn thích cái tên Cục Bột Nhỏ này hơn, bời vì đây là cái tên đầu tiên của mình, có chủ nhân và có ngôi nhà của riêng mình.
[Tác giả có lời muốn nói: Thật sự muốn viết dài hơn nhưng mà không viết được, đến đây đã hết cốt truyện rồi, huhu quá khó khăn mà]