Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hôm sau Cao Tuấn dậy sớm vội đi ra ngoài, thấy cô còn ngủ anh không đánh thức.
"Đội trưởng đã có kết quả điều tra rồi".
An Vũ Phong đưa tập tài liệu cho Cao Tuấn
"Vài ngày trước cũng có người điều tra, nhưng em đã tìm cách giấu đi rồi"
"Được rồi, cậu làm tốt lắm". Cao Tuấn mở ra xem, những gì anh lo sợ quả nhiên không thể tránh khỏi được. Trần Gia Thiên con gái là Trần Gia Ý, bác sĩ tại bệnh viện quốc tế ****.
Nếu như cô phát hiện ra sự thật này thì sao, chắc chắn cô sẽ không tha thứ cho anh. Năm đó ba anh cũng vì bất đắc dĩ mới làm vậy. Để tránh đi sự truy sát ông ấy mới đổi chiếc xe đó để thoát thân, nhưng ông không ngờ trên xe có người, bọn chúng lại ra tay mạnh như vậy. Thà giết nhầm chứ không bỏ sót. Nếu biết lúc đó không thoát được ông cũng sẽ không dùng cách đó, cũng sẽ không hại người vô tội. Diên Nam hại chết ba anh, ông cũng đã trả giá vì việc mình gây ra.
Còn với cô, dù sao ba anh cũng không còn. Cao Tuấn không biết nên làm gì với cô lúc này. Nói cho cô biết sự thật chắc chắn cô sẽ hận chết anh, còn nếu giấu cô lỡ một ngày Gia Ý biết được thì sao. Liệu cô có tha thứ cho anh hay không hay lại càng hận anh hơn. An Vũ Phong nhận ra sự lo lắng của anh cũng không biết nên an ủi thế nào.
"Đội trưởng, em đã tìm cách che giấu tất cả rồi, em nghĩ chắc chị dâu không biết đâu trừ khi có ai đó ở phía sau giở trò".
"Cậu điều tra về Dương Nam cho tôi, nghe nói cậu ta vừa từ nước ngoài về. Lấy cả thông tin cậu ta ở nước ngoài nữa".
"Em đi làm ngay ".
Gia Ý tỉnh dậy nhìn sang bên cạnh thấy không có người cô biết chắc anh đã đi từ lâu rồi. Điện thoại bỗng nhiên reo lên màn hình hiện tên Dương Nam.
"Em dậy chưa".
"À...em vừa dậy, mới sáng anh gọi em có việc gì không".
"Anh đang dưới nhà em nè, anh điều tra được chuyện của ba em rồi". Gia Ý giật mình, có vui cũng có chút lo lắng.
"Anh chờ lát, em xuống liền". Vội vào tolec vệ sinh cá nhân sau đó thay bộ đồ chạy xuống.
"Anh vào nhà đi".
"Anh đã điều tra được rồi, hôm qua lúc anh đang cóp thì có người hack máy nên anh chỉ lấy được một nữa. Anh nghĩ có người biết cố tình che giấu tất cả". Dương Nam đưa tập hồ sơ cho cô, Gia Ý không biết tại sao cô lại cảm thấy lo lắng, bất an không biết có nên mở hay không. Cuối cùng Gia Ý lấy hết can đảm mở tập tài liệu ra.
Nhìn tài liệu cô không thể tin vào mắt mình, tài liệu này là toàn bộ sự thật về vụ tai nạn của ba cô đã bị thay người từ lúc trước. Diên Nam chính là người đứng tra nhận tội thay, cùng lúc đó ba cô và còn một người nữa bị ông hại chết. Nhưng sự thật là ông chỉ hại chết một người, còn ba cô là do một Cao Quang Minh hại chết. Diên Nam chỉ là gián tiếp che giấu sự việc này cho ông ta. Gia Ý chỉ đọc được một đoạn đến đây.
"Còn một phần thông tin nữa, đã bảo mật máy anh bị hack lúc đăng nhập vào đó nên anh không lấy được".
"Không sao, dù sao thì em cũng biết được hung thủ là ai rồi". Dương Nam thấy cô suy nghĩ thất thần lo lắng không biết nên làm sao.
Anh cũng không dám để cô một mình nên kiếm cớ ở lại, Gia Ý hiểu ý anh nên từ chối.
"Cảm ơn anh, yên tâm đi em không sao đâu. Anh bận cứ đi trước đi".
" Được rồi vậy anh đi nhé. Em nhớ cẩn thận đó".
Trần Gia Ý cầm hồ sơ ngồi suy ngẫm, cô thấy cái tên này rất quen, hơn nữa ở thành phố Hải Châu này họ Cao cũng không nhiều. Gia Ý chợt nãy ra một ý tưởng trong đầu Cao Tuấn.
Cô không do dự lên mạng điều tra. Gia Ý biết điều tra về Cao Tuấn rất khó, nhưng thông tin về Chủ tịch tập đoàn Cao Thức, Cao Thành thì không khó. Lần trước cũng nhờ Tinh Nhi cô mới biết Cao Thành là anh trai Cao Tuấn, chủ tịch của tập đoàn Cao Thức.
Quả nhiên suy đoán của cô không sai, Cao Tuấn là con trai ông ta. Tại sao...tại sao lại hại chết ba cô, khi ấy ông ra đi trong oan ức còn không nhắm mắt. Gia Ý phẫn nộ khóc nấc lên
"Cao Tuấn anh tiếp cận tôi là vì mục đích gì, cảm thấy có lỗi nên bù đắp sao. Anh đừng nghĩ ba anh mất thì tôi sẽ bỏ qua cho các người". Nếu như năm đó ông ta đứng ra nhận tội thì để pháp luật trừng trị thì có lẽ cô cũng không hận họ tới mức này. Để một người khác nhận tội thay, để ba cô ra đi oan ức như vậy nhất định cô sẽ không bỏ qua.